Cho dù là luyện linh, lại có thể hoàn toàn không có tác dụng.
Đến cuối cùng, Bạch Tiểu Thuần có chút đau đầu.
- Không thể nào. Chẳng lẽ vật chất ta hút đi trước đó, chính là bí mật có thể đột phá Thái Cổ thăng cấp Chúa Tể mà Thánh Hoàng cùng Tà Hoàng khao khát sao?
Bạch Tiểu Thuần gãi đầu một cái. Nếu như con rắn mối lớn này cũng chỉ có những giá trị này, nhìn như rất nhiều, nhưng Bạch Tiểu Thuần cảm thấy bản thân mình vẫn bị thiệt.
- Ta mạo hiểm phiêu lưu lớn như vậy...
Bạch Tiểu Thuần có chút không cam lòng, trừng mắt. Hắn lại cầm đại kiếm bắc mạch bổ tới. Rất nhanh, hắn đã hoàn toàn giải phẫu con rắn mối lớn này ra thành từng đoạn một để kiểm tra. Hắn ảo tưởng có lẽ có thể phát hiện một loại tồn tại giống như là nội đan.
Nhưng cho đến khi chia con rắn mối lớn này ra làm hơn mười phần, cũng không thu hoạch được gì. Bạch Tiểu Thuần nhìn những tay cụt chân cụt này, nhất thời mặt mày ủ rũ.
- Đây không phải là chọc người sao!
Bạch Tiểu Thuần tức giận bất bình, thở dài một tiếng. Khi hắn đang muốn thu hồi những tàn thi này, suy nghĩ sau khi mình quay về Tiên Vực thứ hai nên giải thích như thế nào. Nhưng vào lúc này, bỗng nhiên, trên quạt tàn này, có một trận gió lốc đột nhiên bạo phát.
Theo gió bão khuếch tán, khí linh thức tỉnh. Thần niệm của hắn không khống chế được nổi lên dao động mãnh liệt.
- Trời ạ, đây là cái gì? Thân thể Chúa Tể!! Khí tức quen thuộc này, là hắn, nhất định là hắn!!
Giọng nói này, thậm chí còn ẩn chứa một tia sợ hãi người ngoài không có cách nào phát giác...
Trong nháy mắt khi âm thanh này vang vọng ra ở trên quạt tàn, Bạch Tiểu Thuần lại mở to mắt, thân thể giật mình một cái.
- Đáng chết, trước đó ta quá hưng phấn, không đi tính toán thời gian khí linh này thức tỉnh!
- Gia hỏa này trước đó có thể dung nhập vào bên trong đại thụ... Hiện tại nếu như dung nhập tới trên thân của con rắn mối nơi này, ta nhất định phải chết!
Bạch Tiểu Thuần mở miệng hít sâu một hơi. cũng không biết thế nào, trong đầu hắn lại hiện lên sự hoảng sợ như vậy. Cùng lúc đó, hắn cảm nhận được từ bốn phương tám hướng nơi này, thần niệm của khí linh giống như biển rộng rít gào, đang nổ mạnh lao đến nơi này.
Hắn đã không có thời gian để suy nghĩ nhiều.
Cho dù con rắn mối lớn này bị Bạch Tiểu Thuần phân cách thành tàn thi, nhưng tâm thần hắn vẫn chấn động mãnh liệt. Hắn vội vàng hét lớn một tiếng, cầm đại kiếm bắc mạch, sử dụng toàn lực, hung hăng chém vài cái ở trên những thứ chỉ còn lại là chân cụt tay cụt kia.
Vài cái chém này, hắn gần như đã bạo phát ra tất cả khí lực. Trong tiếng nổ vang vọng, ở trong chớp mắt khi thần niệm của khí linh này tới gần, tốc độ của Bạch Tiểu Thuần cực nhanh, đã phân chia bảy tám đoạn của con rắn mối lớn, ra thêm thành năm sáu đoạn nữa...
- Không nên!
Khí linh nhất thời sốt ruột, nhưng đã muộn rồi.
Trong chớp mắt khi Bạch Tiểu Thuần làm xong tất cả những điều này, thần niệm của khí linh ầm ầm tới gần. Quả nhiên giống như Bạch Tiểu Thuần dự đoán vậy, hành động đầu tiên của khí linh này, chính là thật sự nỗ lực dung nhập vào bên trong đống thịt nát của con rắn mối lớn!
Trong nháy mắt, thịt nát này bị chia ra làm hơn mười khối, lập tức lại cử động, lại có thể giống như muốn một lần nữa tổ hợp lại cùng một chỗ. Nhưng vừa tổ hợp phân nửa, chúng lại lập tức rơi xuống.
- Đáng chết, đáng chết. Đây chính là thân thể Chúa Tể. Họ Bạch kia, ngươi có phải bị ngốc hay không?
Khí linh đồng tử gầm thét giận dữ, lại thử...
Cái này khiến cho trong lòng Bạch Tiểu Thuần hồi hộp. Mà khi hắn cảm nhận được thần niệm của khí linh này trong thời gian rất ngắn thử tới mấy mươi lần. Nhưng bởi vì thân thể của con rắn mối lớn này bị chém nát quá lợi hại, trước sau không có cách nào kết hợp lại. Lúc này Bạch Tiểu Thuần mới thở phào nhẹ nhõm, còn đắc ý cười ha hả.
- Tiểu khí linh, chỉ dựa vào ngươi cũng muốn đấu cùng Bạch gia gia nhà ngươi sao? Chút tâm tư kia của ngươi, Bạch gia gia nhà ngươi nháy mắt một cái, cũng biết rõ ràng.
Trong lúc Bạch Tiểu Thuần đắc ý, mắt thấy những thịt nát lại muốn tổ hợp cùng một chỗ, hắn lập tức tiến lên, một bước đá đi. Nhất thời lại khiến những mảnh thịt nát của con rắn mối lớn rời ra.
Sau đó hắn cầm đi mấy khối, thu vào bên trong túi trữ vật.
Bạch Tiểu Thuần đứng ở nơi đó, cảm giác hứng thú nhìn số thịt nát còn sót lại.
- Tiếp tục đi.
Bạch Tiểu Thuần vội ho một tiếng.
- Bạch Tiểu Thuần!
Khí linh gầm thét giận dữ, cắn răng nghiến lợi lại thử tổ hợp.
Bạch Tiểu Thuần trừng mắt, đi tới lại là một cước, sau đó lại cầm đi mấy khối...
- Đáng chết, ngươi thật là quá đáng!
- Họ Bạch, ngươi nhanh đi xông qua ải đi. Ta bảo đảm không đi quấy nhiễu. Cút nhanh lên!
Khí linh tức giận, điên cuống hét lên.
Bạch Tiểu Thuần vừa nghe được mấy lời này, hừ một tiếng, đi tới tiếp tục một cước đá đi. Mắt thấy từng cục thịt nát này lại rơi lả tả xuống, lại bị Bạch Tiểu Thuần lấy đi một ít, khí linh đồng tử có một cảm giác suy sụp.
- Bạch Tiểu Thuần, chúng ta thương lượng một chút...
Khí linh cố nén cảm giác phát điên, vừa mở miệng, lại vừa thử ngưng tụ. Thân thể Chúa Tể này thật sự có ý nghĩa quá lớn đối với nó. Nếu không, nó có chết cũng sẽ không đi thương lượng cùng Bạch Tiểu Thuần.
Nhưng không đợi nó nói xong, Bạch Tiểu Thuần lại cười hắc hắc, đi tới lại một cước...
Cứ như vậy, ở trong tiếng khí linh này phát điên rít gào, mỗi lần nó tổ hợp, đều bị Bạch Tiểu Thuần phá hủy, sau đó lấy đi mấy khối thịt. Dần dần, thịt Chúa Tể ở trên quảng trường quạt tàn này trên, chỉ còn lại hai khối...
Mắt thấy vì dung nhập hai khối thịt nát này, khí linh thần niệm đang thử dung hợp, Bạch Tiểu Thuần hừ một tiếng, liền muốn tiến lên.
- Bạch Tiểu Thuần, ngươi xong chưa? Chúng ta thương lượng một chút, ngươi đừng như vậy nữa. Ngươi hãy nghe ta nói...
Khí linh vừa nói đến đây, chân lớn của Bạch Tiểu Thuần đã lần nữa hạ xuống, ầm một tiếng, đá bay một miếng thịt trong đó. Về phần một miếng thịt khác, thì bị hắn thu vào bên trong túi trữ vật.
- Tiểu khí linh, ngươi tiếp tục đi.
Bạch Tiểu Thuần đắc ý nhìn khối thịt nát kia. Vừa nghĩ tới mình ở bên trong cửa ải, bị khí linh này nhiều lần hãm hại, Bạch Tiểu Thuần đã cảm thấy mình nhất định phải đi trả thù một chút mới đúng.
Lúc này nhìn khí linh đang dung nhập bên trong thịt nát, hình như đã cũng bị tức muốn bùng nổ, Bạch Tiểu Thuần lại càng đắc ý hơn.
- Bạch Tiểu Thuần, ngươi đáng chém ngàn đao!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...