Tiếng kêu thê lương thảm thiết, từ trong miệng Lý Hải truyền ra, nhưng lại không truyền ra được miếu thờ này. Thân thể hắn run rẩy, thất khiếu chảy máu, bị thống khổ khi soát hồn, khiến cho hắn hận không thể tự bạo mà chết. Nhưng hắn lại không có cách nào làm được. Giống như tu sĩ thế giới Thông Thiên trước đó đã từng bị hắn soát hồn, giờ khắc này ở dưới sự đau đớn mãnh liệt không có cách nào hình dung, thần thức của hắn dần dần tan vỡ.
- Có tin tức của Hầu Tiểu Muội, Trương Đại Bàn hoặc những người khác hay không?
Bạch Tiểu Thuần nhẹ giọng hỏi. Sắc mặt Cự Quỷ Vương càng thêm thâm trầm. Lúc hắn giơ tay lên, Lý Hải phun ra máu tươi, ngã xuống, đã hình thần câu diệt.
- Không có tin tức. Chỉ là biết một tháng trước Quỷ Mẫu đến, đổi vị trí cho Quảng Mục Thiên Tôn.
Cự Quỷ Vương chậm rãi mở miệng. Hai người Bạch Tiểu Thuần nói, hắn không biết, cũng không có tìm thấy được ở trong trí nhớ của Lý Hải.
- Hiện tại Quỷ Mẫu này, cùng với mười bảy vị đại tôn Bán Thần, lần lượt trấn thủ mười bảy châu của Tiên Vực thứ ba. Dưới quyền mỗi vị đại tôn Bán Thần có mười Thiên Nhâ đẳng cấp không giống nhau...
- Tà Hoàng có lệnh, rót hết lực của Tà Hoàng Triều, truy tầm người của thế giới Thông Thiên. Quỷ Mẫu này lại vô cùng ra sức, phát động lực lượng của Tiên Vực thứ ba, tìm kiếm trên phạm vi lớn.
- Toàn bộ Tiên Vực thứ ba đều đang điên cuồng bắt người của thế giới Thông Thiên. Cho dù là thi thể cũng bị bọn họ thu thập...
- Mà tất cả những điều này, ngoại trừ vì bản thân Tà Hoàng Triều muốn thu nạp người của thế giới Thông Thiên khiến cho mình lớn mạnh mình ra, quan trọng hơn... Là bọn họ phát hiện, thế giới Thông Thiên có đạo pháp độc nhất vô nhị, bất luận là Tà Hoàng Triều hay Thánh Hoàng Triều, cũng không có cách nào bắt chước theo... Đó cũng chính là luyện linh!
- Luyện linh chỉ có tu sĩ ở thế giới Thông Thiên mới có thể luyện pháp. Thậm chí Tà Hoàng Triều cùng Thánh Hoàng Triều nghiên cứu, cũng rất khó mô phỏng. Chỉ có người có đầy đủ huyết mạch Thông Thiên, mới có thể thi triển ra!
- Cho nên không chỉ là Tiên Vực thứ ba này, bên trong Tà Hoàng Triều, ba Tiên Vực lớn hiện tại đều đang tăng thêm phạm vi truy tìm. So với việc Tà Hoàng Triều, Thánh Hoàng Triều cũng giống như vậy. Chỉ có điều thái độ của Tà Hoàng Triều đối với người của thế giới Thông Thiên là hoàn toàn không che giấu ý định nô dịch làm chủ. Thánh Hoàng Triều lại đánh danh hiệu tương trợ giúp đỡ, ở trong sự dụ dỗ trong che giấu đồng hóa dung hợp mục đích với nhau!
Cự Quỷ Vương trầm giọng, nói ra tất cả tin tức mình soát hồn có được từ trên người của Lý Hải. Sau khi nói ra tất cả, hắn ngẩng đầu, ánh mắt lấp lánh nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần.
- Tiểu Thuần, chúng ta không thể lại lãng phí thời gian như thế được nữa!
Sắc trời đã tối, gió càng thêm lạnh.
Giống như trong một chớp mắt này, trời cao cũng ý thức được tâm tư người ở bên trong miếu thờ này. Trong tiếng gió rít gào, thời tiết càng thêm lạnh giá. Gió thổi qua mặt đất, thổi qua thị trấn, thổi qua ngàn nhà vạn hộ, rơi vào trên bầu trời tối tăm, một mảnh mây đen dùng mắt thường cũng không nhìn thấy rõ, giống như dung hợp cùng đêm tối. Cũng vào giờ phút này... truyền đến vài tiếng sấm rền.
Tiếng sấm ầm ầm, vang vọng ở bên trong thiên địa này. Sau đó, dần dần... có lẽ là nước mưa, có lẽ là hoa tuyết, từ trên trời rơi xuống.
Trong mưa mang theo tuyết, trong tuyết lại có mưa, ở đầu mùa đông này, lúc thì gấp gáp, lúc lại thong thả, rơi xuống mặt đất...
Miếu thờ đổ nát không che được nước mưa, tất nhiên cũng không ngăn cản được gió lạnh cùng hoa tuyết. Rất nhanh, ở bên cạnh Bạch Tiểu Thuần cùng Cự Quỷ Vương lại có mưa tuyết từ trên nóc nhà đổ nát, rơi vào trên mặt đất.
Lá khô ở bốn phía xung quanh, ở trong mưa tuyết này run rẩy, hình như cố gắng muốn khiến cho tuyết rơi khỏi than, mau chóng hóa thành nước mưa. Nhưng chúng lại quên mất nước mưa kia càng giá lạnh hơn hoa tuyết.
Đối mặt với lời nói của Cự Quỷ Vương, Bạch Tiểu Thuần giống như những chiếc lá khô này. Hắn mặc dù không run, nhưng trong lòng giống bị mưa cùng tuyết rơi xuống, không phân biệt rõ cuối cùng vì là cái nào, người càng thêm băng hàn.
- Quả thực không thể tiếp tục như thế nữa. Giết đi. Có thể giết được bao nhiêu, chúng ta lại giết bấy nhiêu...
Bạch Tiểu Thuần thì thào nói nhỏ. Tay phải của hắn nhặt bầu rượu ở bên cạnh lên, theo thói quen hắn đang muốn uống, lại bị Cự Quỷ Vương thoáng lộ ra một sự tức giận, tiến lên vung mạnh tay, trực tiếp lại đánh bay bầu rượu của Bạch Tiểu Thuần.
Bầu rượu kia rơi ở phía xa, trực tiếp vỡ tung ra, rượu bắn đầy ra đất. Đảo mắt không biết là rượu hay là mưa tuyết.
- Uống, nãi nãi của ngươi chỉ biết uống!
- Lão phu biết ngươi từng trải qua rất nhiều chuyện. Nhưng vậy thì thế nào. Có ai không mất đi? Ngươi mất nhiều, ta thì sao? Còn có những người khác thì sao? Toàn bộ thế giới Thông Thiên, mỗi người đều mất đi người thân, bằng hữu!
- Nếu như đại lục Vĩnh Hằng này không phải tràn ngập ác ý, như vậy cho dù ngươi ở chỗ này uống chết, lão phu cũng tuyệt không để ý tới nửa điểm. Nhưng bây giờ không phải là như vậy!
- Ngươi có từng suy nghĩ tới Tử Mạch hay không? Có từng suy nghĩ tới những này trưởng bối của Nghịch Hà Tông, những bằng hữu, còn có tất cả những người ngươi quen biết hay không!
Cự Quỷ Vương gầm khẽ. Những lời này, hắn một mặt là nói với Bạch Tiểu Thuần, đồng thời cũng tự nói với mình. Giống như Bạch Tiểu Thuần, hắn cũng đã từng mê man, cũng từng rơi vào tình trạng tinh thần sa sút.
- Giết? Một mình ngươi, cho dù lại thêm lão phu nữa, chúng ta có thể giết bao nhiêu? Ngươi ở Khôi Hoàng Thành của Man Hoang bộ dáng thế nào. Kế sách của ngươi, các ân lệnh của ngươi. Khi ngươi lấy hồn Trúc Cơ làm hồn Thiên Nhân, lấy Đại Thiên Sư làm bối cảnh, thủ đoạn làm cho tất cả quyền quý của Khôi Hoàng Triều quyền phải run như cầy sấy!
- Giết chóc, là bạo phát cuối cùng, cũng sự điên cuồng cuối cùng sau khi đã hoàn toàn bất lực, không phải là lựa chọn hàng đầu hiện tại!
Cự Quỷ Vương lộ ra bộ dạng chỉ tiếc rèn sắt không thành thép. Mấy ngày nay hắn đã nhìn ra được, bộ dạng của Bạch Tiểu Thuần hiện tại, không phải là kẻ sợ chết trói mình lại ở trong ký ức của hắn. Mà dường như sau khi sợ chết tới cực điểm suy sụp, xuất hiện một người cực kỳ điên khác đi tới!
Hắn càng hiểu rõ, một người chỉ biết tới giết chóc, ở trên đại lục Vĩnh Hằng xa lạ này, vĩnh viễn cũng không thật sự đi về phía đỉnh phong.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...