“Được rồi, lần này ngươi đích thân tới Trường Minh Vực không phải chỉ là vì muốn nhìn ta một lần thôi đi.” Thu hồi tâm tình Lạc Thiên chuyển đề tài nói, hắn mới không tin cái tên suốt ngày bôn ba làm chân chạy cho mấy lão đầu kia lại rảnh rỗi vì nữ nhi của mình để bỏ việc tới xem mình.
Phải biết gần đây Vô Cực Vũ Trụ có thể nói là ẩn ẩn thiên sát, bất kỳ môn phái nào cũng không dám cho đệ tử đi ra, dù sao ai cũng không muốn bị mấy tồn tại vô địch của Vô Cực Vũ Trụ làm mồi nhử, trong tình huống như vậy đối với một chân chạy đang được mấy lão đầu kia tín nhiệm như Phượng Tuấn làm sao dám chạy loạn.
“Ha ha, Đích thật là tìm ngài có việc. Ở Trường Minh Vực bọn ta nhận được một tin tức, đó là có một món đồ cực kỳ quý hiếm nên tới xem.” Phượng Tuấn cũng không dấu diếm rồi nói.
“Ồ, món đồ gì mà có thể khiến cho mười mấy vị Tôn Chủ đích thân tới trấn thủ vậy vậy?.” Lạc Thiên cũng có chút tò mò hỏi, lúc đi ra ngoài Thủy Vực hắn đã cảm nhận được có hơn mười vị Tôn Chủ cửu trọng đang ở Trường Minh Vực.
Lần trước bước vào Trường Minh đại lục lúc hắn đã từng thả ra cảm nhận, nhưng ở trong đại lục lúc đó tối đa cũng chỉ là Tôn Chủ lục trọng, bây giờ không hiểu sao lại thêm hơn mười vị Tôn Chủ, còn là Tôn Chủ cửu trọng, thậm chí còn có tồn tại mạnh hơn mà hắn không cảm nhận được cũng nói không chừng, cái này cũng khiến hắn khá kỳ quái.
Thậm chí hắn còn cảm nhận được một số hệ phái tu luyện mang khí tức khác hoàn toàn với tu luyện giả ở Vô Cực Vũ Trụ, hiển nhiên là những truyền thừa Vũ Trụ khác cũng có tới. Mà theo hắn đoán đây e rằng chỉ là nhóm đầu tiên, tiếp theo nói không chừng còn có nữa.
“Món đồ này ảnh hưởng cực kỳ nghiêm trọng, nói không chừng sẽ dẫn tới Vũ Trụ Chi Chiến nên phía trên tạm phái trước mấy vị Tôn Chủ cửu trọng tới.” Phượng Tuấn không trả lời thẳng mà chậm rãi nói, thần thái ở giữa cực kỳ ngưng trọng.
“Vũ Trụ Chi Chiến?.” Nghe được câu này Lạc Thiên hai mắt thoáng ngưng. Đây là một cái rất nặng đề tài, nếu là từ người khác nói vậy Lạc Thiên chắc chắn sẽ cười nhạt không để ý, nhưng nếu là từ Phượng Tuấn nói ra vậy hắn phải thận trọng suy nghĩ.
Phượng Tuấn thế nhưng là người được tín nhiệm nhất trong mấy lão đầu cầm quyền của Vô Cực Vũ Trụ, lời hắn nói không thể không có lý được.
“Rốt cuộc là thứ gì?.” Lạc Thiên nhịn không được gấp gáp hỏi, phải biết chuyện này không thể đùa được, dù Lạc Thiên sau lưng có Thiên Tinh Cung, có mấy vị đứng đầu của của Thiên Chiến Vũ Trụ làm chỗ dựa cũng không dám đem vấn đề này ra đùa.
“Thế Giới Thạch.” Phượng Tuấn thần thái chưa bao giờ nghiêm túc nói lên ba chữ. Mỗi một chữ đều là hữu lực như vậy.
“Không thể nào, thứ này làm sao có thể xuất hiện?.” Lạc Thiên nghe được cái tên này lúc dù là người bình tĩnh như hắn cũng không thể tin kêu to một tiếng.
Thế Giới Thạch, nó là một loại Thạch Đầu vốn không nên xuất hiện trên thế gian này. Thế Giới Thạch, nó công dụng có hai loại, nhưng dù chỉ hai loại thôi cũng khiến Thập Thiên vì đó mà điên cuồng.
Nó có thể giúp Chủ Chân Ngã Thần Hỏa rèn luyện thành cứng rắn còn hơn cả Vũ Trụ Chi Binh, như vậy cho dù ngươi có dùng Chân Ngã Thần Hỏa đi đánh nhau thì cũng không cần lo lắng phân tâm bảo vệ nữa. Bởi vì nếu ngay cả Thần Hỏa còn cứng hơn cả Vũ Trụ Chi Binh đều bị đánh vỡ vậy ngươi còn cần gì phải cùng đối thủ dây dưa, trực tiếp tự sát để tránh dày vò còn hơn từng bước bị giết trong sợ hãi.
Còn công dụng thứ hai thì nó dung nhập vào Chân Ngã Thần Hỏa sau khi sẽ giúp Chủ Chân Ngã Thần Hỏa diễn hóa thành một thế giới sức mạnh. Cái này rất giống Lĩnh Vực của Tằng Vân Sơn, có thể trực tiếp gia trì chiến lực trong phạm vi. Mà cái này Thế Giới Thạch có thể diễn hóa thành một phương Thế Giới không phải là bình thường mà là giống Thập Thiên Vũ Trụ trong.
Thử nghĩ khi ngươi Chân Ngã Thần Hỏa diễn hóa thành một phương vũ trụ sánh ngang với các Vũ Trụ khác lúc thì sẽ như thế nào, ngươi có thể điều động sức mạnh sánh ngang một Vũ Trụ để đánh nhau, như vậy ngươi nghĩ kẻ thù sẽ đánh được ngươi sao?, cái này chẳng khác nào một Thánh Tôn tay không muốn chống đỡ sức mạnh ràng buộc của một kỷ nguyên, là như vậy bất lực, lại là như vậy con kiến muốn nhấc bổng con voi.
Tất nhiên muốn diễn hóa một phương vũ trụ lúc cần rất nhiều thời gian, tài nguyên cùng vận khí. Thế Giới Thạch từng xuất hiện qua tám lần trong mười cái kỷ nguyên, nhưng mà chưa từng nghe nói có ai có thể thành công diễn hóa ra Vũ Trụ. Từ đó có thể thấy được muốn thành công cũng không phải là chuyện dễ dàng.
“Đích thật là nó!.” Phượng Tuấn thập phần khẳng định nói. Nói tới đây hắn lại nhìn Lạc Thiên rồi nói tiếp .”Ta trước đó cũng đã xem qua, quả thật đúng như trên cổ thư nhắc qua, hơn nữa mấy vị đại nhân cũng đã xác nhận là thật.”
“Vậy tại sao các ngươi lại để lộ ra vậy?.” Lạc Thiên xem như được xác nhận rồi bình tĩnh lại chậm rãi hỏi. Hiển như quan hệ trọng đại như vậy mà lại để Vũ Trụ khác biết, hắn thật không biết nên nhận xét việc này như thế nào nữa.
“Nó xuất hiện tại Trường Minh đại lục, được hai vị Tôn Chủ phát hiện, trong lúc hai người tranh chấp lúc một người ngã xuống, mà khi người này ngã xuống lúc có rống lên một tiếng “Trong tay Huyền Dương Tôn Chủ có Thế Giới Thạch” nên bị rất nhiều người biết, vốn bọn ta lúc đó đang ở Vô Cực đại lục nghe được câu này lập tức phong ấn Vũ Trụ, nhưng đáng tiếc cuối cùng vẫn muộn một chút, bị mấy cái khác Vũ Trụ biết.”
Nói tới đây không khỏi cười khổ một tiếng, mặc dù biết các vụ trụ trong đều sẽ có cứ điểm của nhau, nhưng mà không ngờ những vụ trụ khác lại phản ứng nhanh như vậy, vậy mà trước khi bọn họ phong ấn Vũ Trụ tin tức đã bị truyền ra. Hơn nữa không ai ngờ vị Tôn Chủ kia trước khi chết vậy mà âm Huyền Dương Tôn Chủ một vố.
Đối với cái này Lạc Thiên cũng cười khổ theo một tiếng, chuyện này đích thật không trách ai được, dù sao chỉ cần nhấc tới cái tên Thế Giới Thạch lúc thì những tồn tại kia sẽ nghĩ tới một ít chuyện. Muốn phong ấn vũ trụ cũng phải mất một ít thời gian, mà trong thời gian đó Tôn Chủ lập tức đã có thể rời đi.
“Mà sau đó tên Huyền Dương Tôn Chủ biết chuyện này không thể dấu diễm nên trực tiếp tới Phượng Thanh Các bọn ta muốn liên hệ với các cao tầng nói về chuyện này, chuyện sau đó ngươi cũng biết đấy.” Phượng Tuấn thu hồi tâm tình chậm rãi kể lại chi tiết.
Đối với Huyền Dương Tôn Chủ đem ra Thế Giới Thạch mà không nuốt một mình Phượng Duyên cũng rất tán thành, Bởi vì nếu Huyền Dương Tôn Chủ nói không có thì sẽ dẫn tới rất nhiều nghi ngờ, nói không chừng bị trực tiếp trấn sát, mà nếu hắn dao ra như vậy hắn còn có con đường sống, dù sao đồ cũng đã dao ra, muốn tìm cũng sẽ không tìm hắn.
“Nói vậy các ngươi không thể nuốt món đồ này nên muốn làm một buổi đấu giá đúng không?.” Lạc Thiên nhìn Phượng Tuấn một cái thật sâu sau đó bật cười nói.
Hắn đoán được mấy lão già kia không giám nuốt một mình, dù sao nếu bọn họ dám nuốt một mình Thế Giới Thạch thì e rằng sẽ bị rất nhiều Vũ Trụ vây công, ai cũng không muốn một tiềm ẩn nguy hiểm có thể uy hiếp bọn họ, tới lúc đó không còn là Vũ Trụ Chi Chiến nữa mà trực tiếp bị đồ sát, dù sao không phải cái Vũ Trụ nào cũng có thể một mình chống đối được mấy cái vũ trụ vây công.
“Đúng vậy, nên lần này ta được lệnh tới gặp thiếu chủ ngài.” Nói tới đây Phượng Tuấn dừng một lát rồi nói :”Phía trên muốn Thiên Chiến Vũ Trụ các ngài nhận món đồ này.”
Ngoại trừ Thiên Chiến Vũ Trụ ra bọn họ không tìm được thích hợp hơn nhân tuyển, dù sao nếu để cho cái khác vũ trụ có được thì không bằng để cho minh hữu của mình có được. Vô Cực Vũ Trụ cùng Thiên Chiến Vũ Trụ đã là minh hữu từ lúc kỷ nguyên này bắt đầu tới bây giờ, có thể nói hai bên đều trên một chiến thuyền cũng không quá đáng.
Nếu bây giờ bọn họ có ý đem món đồ này cho Vũ Trụ khác như vậy chẳng khác nào trực tiếp giải trừ minh hữu với Thiên Chiến vũ trụ, tới lúc đó quan hệ song phương sẽ căng thẳng, bọn họ chẳng những mất đi Thế Giới Thạch còn mất đi một minh hữu, điều này là bọn họ không nguyện ý thấy.
Mà nếu như trợ giúp Thiên Chiến Vũ Trụ có được Thế Giới Thạch thì như vậy không những có thể tăng thêm quan hệ, còn có thể trong tương lai tăng thêm chiến lực của minh hữu. Như vậy bây giờ mấy vũ trụ khác muốn gây chiến để có được Thế Giới Thạch thì phải nghĩ lại, dù sao nếu Vô Cực Vô Trụ có ý nghiêng về Thiên Chiến Vũ trụ như vậy Thiên Chiến Vụ Trụ sẽ không để yên cho Vô Cực Vũ Trụ bị vậy công.
Phải biết Thiên Chiến Vũ Trụ thế nhưng là một cái cột chống trời, nếu cái cột này mà rung chuyển một cái thì lúc đó Thập Thiên Vũ Trụ trong tất cả đều phải lắc lư vài cái. Tất nhiên những vấn đề này phải chờ ai có được Thế Giới Thạch cùng có thể hay không diễn hóa ra một vũ trụ mới được.
“Chuyện này ta làm chủ không được, nếu các ngươi muốn ta cướp nó vậy thì còn có cơ hội. Mặc dù ta là thiếu chủ của Thiên Tinh Cung cùng là truyền nhân của người kia nhưng cũng không thể quyết định việc này.” Lạc Thiên đối với chuyện này bình tĩnh lắc đầu, cái này hắn là nói thật. Mặc dù hắn có Thiên Tinh Cung cùng người kia ủng hộ nhưng trong Thiên Chiến vũ trụ còn cần rất nhiều truyền thừa lên tiếng ủng hộ mới được, bởi vì chuyện này làm không tốt là Vũ Trụ Chi Chiến, Thiên Tinh Cung cùng người kia đều không dám sơ sẩy.
“Cái này thiếu chủ yên tâm, phía trên đã dò hỏi qua Thiên Chiến đại lục, bọn họ đều đồng ý ngài làm chủ lần này, hơn nữa còn sẽ phái người tới tạo thế cho ngài.” Phượng Tuấn nghe Lạc Thiên nói vậy không khỏi cười hắc hắc rồi nói.
“Bên Thiên Chiến vũ trụ không phải đã biết ta bị phế tu vi sao, bọn họ vậy mà cũng đồng ý, cái này thật khiến ta ngoài ý muốn.” Lạc Thiên cười nhạt nói, thần thái ở giữa mang theo khinh thường cùng bễ nghễ. Hiển nhiên khinh thường mấy cái truyền thừa lúc hắn còn tại thế thì trốn không dám ra nữa, khi hắn bị phế thì lao ra chiếm tiện nghi.
Năm đó hắn có thể nói là một người trấn áp tất cả thiên tài của các truyền thừa trong Thiên Chiến Vũ Trụ. Sau này Lạc Thiên bị phế tin tức lúc không biết bao nhiêu thiên tài cùng truyền thừa vui tới phát khóc, bây giờ nếu muốn để bọn họ muốn Lạc Thiên phế vật này đảm nhiệm cùng sử dụng vật này thì e rằng sẽ trực tiếp bị từ chối.
“Cái này ta có nghe nói quá, nghe nói lúc đầu có rất nhiều người không đồng ý, nhưng sau đó Phượng Vũ đại nhân nói một câu nên tất cả mọi người trực tiếp im miệng.” Phượng Tuấn cũng có chút hăng hái nhắc tới việc này, hiển nhiên chuyện này có thể nói là một tin tức bạo.
“Nàng nói sao?.” Lạc Thiên cũng có chút tò mò hỏi, hắn cũng tò mò làm sao nàng chỉ nói một câu đã khiến mọi người im miệng.
“Nàng nói “Nếu các ngươi cảm thấy truyền nhân của Thiên Tinh Cung bọn ta không đủ tư cách vậy trực tiếp dựng một cái lôi đài, bản tọa sẽ gọi Lạc Thiên trở về, tới lúc đó chỉ cần ai có thể sống sót khi tiếp được hắn mười chiêu vậy chuyện này Thiên Tinh Cung bọn ta không can thiệp”. Nói tới đây Phượng Tuấn không nhịn được kính nể nhìn Lạc Thiên một cái, có thể dùng tên một người trấn áp tất cả thiên tài của một Vũ Trụ, e rằng hiện giờ cũng chỉ có Lạc Thiên một người.
Đối với cái này Lạc Thiên không khỏi cười khan, hắn đoán được hẳn là có rất nhiều người đoán được hắn không những không chết, thậm chí còn mạnh hơn, nhưng bọn họ chỉ phỏng đoán mà thôi. Cho tới lúc sư phụ hắn nói ra câu đó lúc bọn họ mới xác nhận đây là sự thật nên im miệng, nếu hắn không khôi phục thậm chí mạnh hơn thì e rằng mấy cái truyền thừa kia sẽ không đồng ý.
“Nói vậy bên kia cũng sắp phái người tới rồi đi, không biết sẽ là ai?.” Lạc Thiên nhìn Phượng Tuấn nhàn nhạt hỏi, hắn cũng muốn biết lần này rốt cuộc là những vị nào tới.
“Nghe nói là năm vị đội trưởng của Thiên Chiến Quân sẽ đích thân tới.” Nhắc tới đội trưởng của Thiên Chiến Quân lúc Phượng Tuấn không khỏi rùng mình một cái, hắn thế nhưng năm đó từng xem qua bọn họ đánh nhau, đây quả thực là diệt thế cũng không quá đáng.
“Năm vị sao, xem ra bọn họ đích thật là xem trọng việc này.” Nghe vậy Lạc Thiên cũng không ngoài ý muốn nỉ non.
(Vốn muốn Thế Giới Thạch ở tầm
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...