Nhất Niệm Lộ Hướng Bắc
Vậy anh có từng để ý đến thể diện của cô chưa? Khi anh cùng người con gái khác anh anh em em, khi anh chưa hỏi ý kiến cô đưa vào công ty một cô em gái lai lịch không rõ ràng, khi anh cùng đám bạn ăn chơi vui vẻ với phụ nữ thì vị trí của cô ở đâu?
Cô cười, nhíu chặt tay anh, bắt chước khẩu khí của anh: “Lục tiên sinh yêu quý, sao tôi lại làm anh mất mặt chứ? Lẽ nào tôi lại không bằng đám phụ nữ "oanh oanh" kia sao? Dù sao cho đến thời điểm này tôi cũng chỉ ngủ cùng với một người đàn ông, không giống với những bảo bối kia của anh không biết đã ngủ với bao nhiêu đàn ông rồi!”
Anh nhíu mày: “Đây là những lời em nên nói hay sao?”
Sao chứ? Chê cô nói chuyện dung tục sao? Cô cười càng thêm sâu xa: “Nhưng đây không phải là điều mà ông xã yêu quý thích sao?” Nếu như anh thích thục nữ đường đường chính chính thì sao còn mặc cô không quan tâm lại đi tìm những người phụ nữ không sạch sẽ kia?
“Đi thôi, đi chào hỏi bạn bè của anh không lại nói tôi không diễn tròn vai làm anh mất mặt!” Cô mỉm cười nắm tay anh đi về phía đám anh em công tử kia.
Trong những người này cô có quen vài người, đều là con nhà có gia thế. Đến bước này rồi, Lục Hướng Bắc cũng không thể làm gì được nữa chỉ có thể cứng đầu để cô kéo ôm cánh tay đi tói cùng cô. Chỉ có điều sau đó xảy ra chuyện gì anh cũng không dám chắc. Gần đây anh phát hiện Đồng Nhất Niệm không những không hề đơn giản mà còn thường ra chiêu không theo lẽ thường.
Đám người thiếu gia bày thấy hai người đi gần đến đồng thời than thật là một đôi khí thế bức người lại có chút đáng sợ. Trong hoàn cảnh bị vợ bắt đến hiện trường thường sẽ có một sự náo loạn.
Lúc đầu khung cảnh bị khuấy động tưng bừng thì khỏi phải nói, rồi mấy em gái đến góp vui sẽ có vài cái bạt tai sau đó về nhà khóc lóc náo loạn đòi treo cổ, hơn nữa Lục Hướng Bắc dù sao cũng chỉ là con rể nhà họ Đồng chỉ e là Đồng đại tiểu thư sẽ càng không nương tay.
Ánh mắt đồng cảm của đám đông đều hướng về phía Lục Hướng Bắc, mấy em gái kia cũng đại khái đang xảy ra việc gì quay ra nhìn nhau có chút kinh hoàng.
Có người muốn phá vỡ bầu không khí nhanh chóng đứng lên nhường chỗ cùng cười với mọi người: “Ồ, chị dâu cũng thích đánh bóng sao? Nào mời ngồi, hi vọng là có thể cùng nhau chơi.”
Đồng Nhất Niệm nhận ra đó là con trai của thống đốc ngân hàng họ Châu, trong lòng bèn cười lạnh, mồi cô chơi cùng sao? Bọn họ thấy thoải mái sao? Trên mặt là sự ôn nhã hào phóng: “ Không đâu, tôi đến cùng bạn nên chỉ muốn qua chào hỏi thôi! Mọi người chơi vui vẻ!”
“Vậy sao?” Châu công tử bèn nhìn ra xa: “Đến cùng chị dâu hình như là Thẩm tư lệnh phải không?”
Con người trong xã hội này trong mắt luôn chỉ có thước đo tiền bạc và độ cao của tước vị, ông Thẩm liêm chính cương trực, quyền cao chức trọng, hơn nữa lại ít đến nơi này nên những người này chỉ nghe danh ông Thẩm chứ chưa từng có cơ hội gặp mặt chứ đừng nói gì đến quen biết vì vậy thấy Đồng Nhất Niệm thân với bọn họn như vậy rất không ngờ tới.
Cô cười: “Đúng vậy! Cuối tuần không có việc gì nên đi đánh bóng với bác Thẩm! Mọi người cứ chơi đi! Tôi qua bên kia!”
Nói xong cô nhìn thấy mấy cô gái đi cùng kia đều mắt trợn tròn ngạc nhiên, trong lòng mọi người bắt đầu rạo rực, giờ mới thật sự bắt đầu vòa chủ đề, ai trong lòng cũng đều dự đoán xem Đồng Nhất Niệm sẽ làm gì, bọn họ nên ứng phó ra sao.
*****
Hết chương 46
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...