“Tiểu bạch kiểm, ngươi tên là gì? Ta không giết kẻ vô danh?”Lời nói đầy tính ngạo mạn của Chu Nguyên làm Triệu Nguyên Chỉ cười lạnh nói: “Ngươi còn chưa có tư cách biết tên ta.”Sát ý nổi lên, Chu Nguyên gầm lên một tiếng lao thẳng đến Triệu Nguyên Chỉ.
Hắn không biết nàng tu luyện là cường công hay mẫn công cho nên khi cách nàng vài thước liền vung ta đánh ra một đạo phong nhận.Triệu Nguyên Chỉ thấy thế liền nhảy lên né đi sau đó đạp không lao thẳng tới với tốc độ cực kỳ nhanh.Chu Nguyên lùi ra sau một chút nguyên lực trong cơ thể phát ra, vạt áo của hắn không gió tự bay khí thế ào ạt làm Triệu Nguyên Chỉ vội vàng nhảy lùi về sau.Linh giai cao cấp vũ kỹ Bạo Hùng ChấnĐợi lúc Triệu Nguyên Chỉ tiếp đất, Chu Nguyên đưa hai tay đập mạnh xuống sàng đấu, mặt đất không hề vỡ vụn mà biến đổi như sóng nước lan rộng ra.Đang lúc Triệu Nguyên Chỉ đạp phải sóng hơi mất thăng bằng thì Chu Nguyên cười lạnh nhảy tới.
Nàng không hề kinh hãi ngửa người ra sau lộn ngược một vòng rồi bay lên không trung.Chu Nguyên nhìn Triệu Nguyên Chi ở trên không liền phóng ra liên tục năm đạo phong nhận chặn đón bước duy chuyển của nàng.Nhìn năm ngọn đao gió phóng tới, nàng không hề kinh hãi, thân thể bỗng chốc hóa thành một luồng sáng lách qua từng cái một sau đó xuất hiện phía sau lưng Chu Nguyên.Là một luyện thể tu giả, thứ thiếu sót duy nhất chính là tốc độ khi đối đầu với tốc độ tu giả.
Chu Nguyên ở điều này nhận biết cực kỳ rõ, tuy không có nguyên thần do xét nhưng ngay khi Triệu Nguyên Chỉ hóa thành luồng sáng, hắn liền tỏa nguyên lực làm không khí xung quanh dao động miễn cưỡng nhận biết được vị trí của đối phương.Chu Nguyên vội vàng vung tay phải ra sau mục đích lấy thương đổi thương.
Đương nhiên hắn đã có tính toán.
Hắn biết cơ thể mình mạnh mẽ còn đối phương không thể bằng mình dù chịu một chút thương thế nhưng Triệu Nguyên chỉ chắc chắn phải bị trọng thương.“Phát động nguyên lực mạnh mẽ để tìm kiếm đối thủ tuy có hiệu quả nhưng lại cực kỳ tốn sức.
E rằng không thể dùng nhiều lần.”Trác Phàm ở bên dưới nhìn một màn này lẩm bẩm phần tích.
Hắn không thể không khen ngợi Chu Nguyên kinh nghiệm chiến đấu phong phú, quả nhiên là tông môn dùng thực chiến để chiến đấu mới là cách tốt nhất để đệ tử phát triển.Triệu Nguyên Chỉ biết mục đích của đối thủ liền thu tay lùi lại.Từ khi hai người giao chiến vẫn chưa chính thức chạm vào nhau.
Triệu Nguyên Chỉ tuy muốn áp sát nhưng lại không có cơ hội.
Chu Nguyên thì không biết thực lực của tên tiểu bạch kiểm mới xuất hiện này cho nên cũng không thể không đề phòng dùng chiêu thức tầm xa thăm dò.Tuy đối phương tu vi kém hơn mình rất nhiều nhưng Chu Nguyên không hề có ý tưởng khinh địch.
Dù sao đây cũng là thượng ma tông, đệ tử ở đây ai ai mà không có bản lĩnh, hắn cũng từng vượt cấp khiêu chiến thắng lợi giành được rất nhiều đương nhiên cũng hiểu đạo lí khinh địch tất vong.Ánh bắt Triệu Nguyên chỉ bắt đầu nghiêm túc lên.Huyền giai trung cấp võ kỹ Lưu Quang Phi ẢnhTrong chớp mắt, nàng hóa thành một luồng hào quang nhanh chóng tiếp cận đối thủ.Chu Nguyên nét mặt thoáng kinh ngạc hắn vội vàng đưa hai tay ra trước ngực thủ thế.
Chỉ cần đỡ được một đòn của Triệu Nguyên Chỉ hắn sẽ có cơ hội khóa tay nàng như Tống Ngọc lúc trước.Một chưởng đánh tới tay của Chu Nguyên, Triệu Nguyên Chỉ đột nhiên biến đổi, chân phải đạp mạnh xuống đất nhảy qua đỉnh đầu đối phương đánh ra chưởng khí.Chu Nguyên thấy thế liền hạ thấp trọng tâm, đứng tấn thành hình chữ điền, hai tay giơ lên cao cũng đánh chưởng khí đáp trả.Chưởng khí chạm vào nhau, hiển nhiên Triệu Nguyên Chỉ không thể mạnh bằng liền bị trúng đòn bay ngược ra sau nguyên khí hơi rối loạn.Chu Nguyên thấy mình chiến được thượng phong cười ha hả nói: “Ha ha! Tiểu bạch kiểm không tồi nha.
Đọ sức với bổn đại gia lâu như vậy mà còn chưa bị thương a.
Hay là quỳ xuống bổn đại gia lại tha cho ngươi.”Triệu Nguyên Chỉ nghe đối phương mỉa mai mình không thèm trả lời chỉ nhanh chóng nhào đến.“Lại tới!”Chu Nguyên cười ha hả, hắn biết luận về sức mạnh đối phương đã không bằng mình thậm chí cường độ đều không bằng cả Tống Ngọc cho nên cũng không cần phải ngần ngại.Vừa thấy Triệu Nguyên Chỉ tung ra một chưởng, Chu Nguyên liền đánh ra một quyền trả lại nào ngờ tay đối phương cứ như một con rắn luồn lách qua cánh tay của hắn.Thoáng biến đổi sắc mặt, Chu Nguyên vội vàng dùng nguyên lực phát ra muốn chấn bay Triệu Nguyên Chỉ nào ngờ nàng chỉ nhảy lùi về sau một chút lập tức đạp không bay đến một hướng khác đánh tới.Chu Nguyên vẫn chưa biết đối phó như thế nào nên đành phải ở thế thủ, mỗi lần hắn muốn tấn công đều bị đối phương dễ dàng né đi.Trác Phàm ở bên dưới vẫn luôn mực chú ý bộ pháp của Triệu Nguyên Chỉ.
Hắn nhìn ra bước chân cùng chưởng pháp của nàng kết hợp rất mềm mại nhưng mỗi lần tung đòn đánh ra đều mang nội kình rất lớn, ngoài ra phương vị di chuyển giống như một hình bát quái mà trung tâm chính là Chu Nguyên.Triệu Nguyên Chỉ vẫn không ngừng vừa né tránh vừa tấn công đối thủ.
Chỉ trong vài chục chiêu, khắp người Chu Nguyên đã xuất hiện nhiều chỗ sưng tấy trên mặt cũng có phần bầm tím.“Tiểu tử đừng vội đắc ý.”Nhân thấy tình hình bất ổn, Chu Nguyên bắt đầu chủ động tấn công.
Hắn nhin đau bỏ qua việc trúng đòn, hai chân nhích lên đuổi theo Triệu Nguyên Chỉ muốn giữ nàng lại.Ngay khi tay Chu Nguyên sắp chạm lưng đối thủ, Triệu Nguyên Chỉ đột ngột đổi hướng sang một nơi khác, hai tay hợp lại thành chưởng đánh một kích vào ngực Chu Nguyên.Thấy một chưởng kia tốc độ không nhanh không chậm, Chu Nguyên cười lạnh trong lòng dồn nguyên lực lên trên ngực mình đón đỡ.
Hai tay hắn hóa thành lợi trảo chờ đợi Triệu Nguyên Chỉ hết đà sẽ lập tức xé nát thân thể nàng.Nào ngờ được khi chưởng chạm ngực của Chu Nguyên, cơ thể lập tức cảm thấy vô lực.
Kết quả hắn bị đánh bay ra sau vài thước ngã lăn trên sàng đấu.
Hắn nhanh chóng đứng dậy thì đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi lần nữa ngã xuống không rõ sống chết.Ở bên dưới, ca ca của Chu Nguyên biến sắc.
Một chưởng vừa rồi theo hắn thấy rõ ràng không hề mạnh.
Cường độ như vậy không hề có khả năng đã thương được đệ đệ của mình.Chỉ có Trác Phàm biết được nguyên nhân.
Triệu Nguyên Chỉ từ đầu đến cuối không hề dùng nguyên lực phong ấn đổi thủ chính là đợi thời cơ nhất kích tất sát như lúc này.
Mỗi lần nàng tấn công đối phương đều rất dè chừng không để lộ ra khuyết điểm chí mạng cho nên nàng phải thể hiện cường độ chưởng lực của mình không cao.Mặt khác, một chưởng vừa rồi nhìn qua nhẹ nhàng nhưng khi chạm vào ngực đối phương, Triệu Nguyên Chỉ đã nhanh chóng vận nguyên lực toàn thân đánh vào mạnh mẽ phong bế nguyên lực Chu Nguyên làm hắn không cách nào vận sức đỡ lấy.Mặc dù Trác Phàm không biết nàng làm cách nào nhưng đây hẳn là một loại bí pháp dùng để phong ấn tu vi đối phương.
Còn lí do Chu Nguyên ngất đi chính là do ý niệm giết người từ Triệu Nguyên Chỉ phóng ra.“Triệu Nguyên! Triệu Nguyên!”Ở bên dưới, đệ tử của Hoàng cơ phủ hưng phấn la to.
Cuối cùng đã có người lấy lại danh dự cho bọn họ.
Từng người một hô to “tên” của Triệu Nguyên Chỉ một cách đầy cuồng nhiệt.Đứng ở trên đài nghe thấy mọi người hô vang “tên” mình, Triệu Nguyên Chỉ một mặt đắc ý nhìn sang Trác Phàm đang đứng bên dưới gất cằm.
Trác Phàm thấy nàng đắc ý như vậy cũng đưa hai tay ra làm bộ như chả có gì để nói cho nàng xem.Cảm thấy không thú vị, Triệu Nguyên Chỉ quay người sang Chu Nguyên đang được mấy tên đệ tử Huyền cơ phủ mang xuống đài.“Yên tâm đi, dù sao cũng là đệ tử đồng tông nên ta tha cho hắn một mạng.”Ca ca của Chu Nguyên mặt lạnh nhìn đệ đệ của mình khiên đi, nghe Triệu Nguyên Chỉ nói vậy cũng không để ý chút nào.
Hắn quay sang Triệu Nguyên Chỉ nói: “Đệ đệ ta thua là tại hắn tài không bằng người.
Triệu Nguyên đúng không? Ngươi đừng nghĩ thắng được hắn mà vênh váo.
Đệ đệ ta chẳng qua thực lực thuộc hàng trung trong Huyền cơ phủ mà thôi.
Để Chu Trọng ta thử nhìn thử xem bản lãnh của ngươi tới đâu.”Nói dứt lời, không ai thấy hắn vận nguyên lực nhưng thân thể đột nhiên bay lên thẳng về phía đấu đài.
Sau đó khí tức Thiên Huyền cửu trọng điên cuồng xuất ra làm Triệu Nguyên Chỉ lập tức biến sắc.Trác Phàm cũng hơi nheo mắt lại, dựa vào cường độ nguyên lực của Chu Trọng hắn có thể chắc chắn Triệu Nguyên Chỉ có không quá ba phần chiến thắng..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...