Chương 31.
Não hải chiến trường
Tại Tử Thiên não hải bên trong.
Ngay sau khi vi lam hồng tinh thạch kia chui vào não hải hắn thì khối linh hồn thủ hộ kia lập tức chấn động mạnh một cái.
Oành!
Một đạo hỗn độn sóng xung kích lấy Liệt Nhật linh hồn thủ hộ làm trung tâm mạnh mẽ hướng viên lam hồng tinh thạch đánh tới hòng thị uy.
Nó làm Tử Thiên linh hồn thủ hộ, những trường hợp bất ngờ như này chủ nhân nó có thể bị bất ngờ mà không kịp phản ứng nhưng mà nó thì lại không giống như vậy.
Trong phạm vi địa bàn của nó, chỉ cần bất kỳ có một cái ngoại vật nào đến gần là nó liền có thể phát hiện được.
Cái này rất giống như tập tính sinh hoạt của thú loại, chỉ cần có ngoại vật tìm đến liền đánh đuổi đi.
Nói như vậy…
Lam hồng tinh thạch vừa vào trong não hải còn chưa kịp phản ứng liền bị công kích, cái này làm nó bị bất ngờ.
Cái này tiểu tiểu địa phương không hề tầm thường a.
Bất ngờ thì bất ngờ nhưng phản ứng của nó cũng không phải tầm thường.
Từ nội tâm viên tinh thạch lập tức cũng có một đạo sóng xung kích màu lam hồng được đánh ra hòng cùng cái kia hỗn độn một mảng sóng xung kích va chạm.
Oanh Oanh! Oành Oành! …
Hai luồng sóng chẳng mấy chốc đã chạm vào nhau tạo thành một vụ nổ lớn.
Vụ nổ lớn này sau đó bốc lên một cột dư ba lớn hình nấm.
Cùng lúc đó tại não hải bầu trời có khe rách đen kịt xuất hiện che mất một nửa bầu trời.
Phía dươi đại dương do bị dư ba của cuộc va chạm ảnh hưởng nên vùng nước phía dưới bị đẩy ra một cái khổng lồ hố lớn, hố lớn sau rộng lấy mấy trăm mét mới dừng lại.
Chưa hết, do dư ba của vụ va chạm quá mạnh mà lại tác động trực tiếp đến mặt biển nên phía dưới mặt biển cũng không còn yên ả như trước nữa mà là sóng biển cuồn cuộn không ngớt.
Cái này giống đang chửi đang chửi vả họ nhà hai tên kia.
Mẹ các ngươi! Đang yên đang lành lại đánh nhau cái gì?
Còn mẹ nó cái lam hồng tinh thạch kia nữa, không có việc gì sao lại chui vào nơi này.
Cả một vùng yên tĩnh não hải bỗng nhiên bởi vì sự xuất hiện của lam hồng tinh thạch mà trở nên nhốn nháo, nhôn nhịp…
Còn ở phía ngoài Tử Thiên thì lại càng thêm thê thảm.
Tại lam hồng tinh thạch tiến vào não hải hắn giây đầu tiên thì đầu của hắn liền bắt đầu ông ông động, từng cơn đau nhức bắt đầu ập đến khiến hắn không chịu nổi mà ngã lăn ra đất.
Không kịp phản ứng chuyện gì xảy ra thì hắn liền mất đi ý thức, cả linh thể cũng theo đó mà ỉu xìu xuống…
Một phút thời gian sau va chạm của hai đợt sóng xung kích, năng lượng xung kích dần dần tán đi mà tiếng ầm ầm cũng theo đó mà biến mất.
Tử sắc hải dương phía dưới bởi vì bản chất trầm trọng vốn có, lại không còn chịu phải dư ba năng lượng cũng theo đó mà trầm ổn trở lại.
Tĩnh lặng!
Không gian lúc này có phần yên tĩnh, Liệt Nhật linh hồn thủ hội lặng mà lam hồng tinh thạch cũng im lặng không tiếng động.
Cái này giống như là cả hai bọn nó đang quan sát, phán đoán lẫn nhau, chỉ cần bọn chúng tìm ra nhược điểm của đối phương thì lại lập tức sẽ lại lao vào ẩu đả.
Đối với Liệt Nhật linh hồn thủ hộ thì nó hẳn là đang nghĩ xem cái đồ xâm nhập kia là cái thứ gì mà có thể ngăn lại nó một đợt xung kích kia.
Phải biết theo mười mấy vạn năm trôi qua cùng việc linh hồn Tử Thiên trong thời gian qua được rèn luyện, cô đọng cùng thăng cấp không ngừng đã khiến cho nó cũng theo đó mà trở nên cực kỳ mạnh mẽ, không phải cái gì đều có thể lọt vào nó mắt xanh.
Thế nhưng… mợ nó, cái lam hồng tinh thạch kia lại có thể tại bất ngờ trạng thái nhẹ nhàng phá bỏ nó công kích, thậm chí nó còn cảm nhận được một cái sự nghi ngờ cùng khinh bỉ phát ra từ lam hồng tinh thạch.
Cái này đã khiến cho nó phải dè chừng.
Liệt Nhật linh hồn không động, lam hồng tinh thạch cũng không động.
Chỉ thấy nó tại chỗ lơ lửng, giống như kinh ngạc lại tò mò.
Nếu như nó có thể nói được thì nó sẽ lập tức thốt lên rằng: “Đây là não hải không giả, nhưng cái kia lại là cái gì? Chẳng những có thể chủ động công kích mà còn có thể tiếp được một chiêu của nó!”
Bằng vào cái nhìn của nó thì cái hỗn độn Liệt Nhật kia không giống như pháp bảo, mà càng giống như một loại nào đó bí thuật hơn, bởi vì nó có thể cảm nhận được tại Liệt Nhật bên trong toả ra linh hồn lực lượng.
Cái linh hồn lực lượng này cấp bậc mặc dù không phải quá cao nhưng mà đẳng cấp của nó giống như có thể áp chế bản thân mình lực lượng.
Nó chỉ thấy qua linh hồn lực cấp trên đè cấp dưới chứ chưa thấy qua loại linh hồn nào có thể tại cấp dưới đè ép cấp trên cả…
Rất nhiều câu hỏi hiện lên làm cho lam hồng tinh thạch rung lên không thôi.
Kẻ này, khó lường a.
Đang lúc lam hồng tinh thạch ngẩn ngơ suy nghĩ thì ở đầu sân phía bên kia Liệt Nhật linh hồn thủ hộ lại rung lên dữ dội.
Từ cơ thể nó bên trong, từng đạo năng lượng giống như sóng lũ vừa cuồng bạo vừa uyển chuyển bắt đầu tràn ra.
Nó đang bắt đầu tức giận.
Con moẹ nó! Đã xông vào lãnh địa của ông nội ngươi đã đành, lại còn dám tỏ ra khinh người, ngươi … đáng chết.
Hành động này của Liệt Nhật dĩ nhiên không thoát khỏi cảm ứng của lam hồng tinh thạch.
Nó không biết tại sao cái khối cầu ngu ngốc kia lại nổi giận nhưng mà nó cũng không để ý cái này.
Một khối cầu có chút mãnh liệt mà thôi, không đáng để nó phải để tâm.
Song phương giằng co gay gắt chỉ tầm ba mươi giây thì lập tức lao vào nhau đấu đá, mà cùng lúc ấy thì não hải bầu trời cùng não hải hải dương cũng đồng thời chịu lấy vô số dư ba mà hai người phát ra.
Oanh! Oanh!
Đùng! Đông!
Phanh Phanh!
Từng tiếng va chạm không ngớt vang lên làm cho cả não hải rung lên bần bật …
Ở trong não hải là như vậy, còn ở ngoài thì Tử Thiên có phần thê thảm hơn nhiều.
Linh hồn thể của hắn vẫn như cũ nằm dưới đất, ỉu xìu không khởi sắc, thêm vào lần này chấn động mà hai thứ kia gây ra có phần cực kỳ mãnh liệt nên hắn càng thêm thê thảm.
Như có thân thể lúc này thì hắn hẳn là sẽ không chỉ là bất tỉnh nhân sự nằm im đơn giản như vậy.
Như biết được chủ thể bên ngoài hiện trạng, Liệt Nhật lình hồn đang cùng lam hông tinh thạch đấu đá cũng sốt ruột.
Nó cũng mong mau chóng đánh ngã kẻ xâm phạm để chủ thể có thể an ổn tỉnh lại nhưng mà nó lại không thể.
Bất kì một cái công kích nào mà nó đưa ra tấn công đều bị lam hồng tinh thạch hoặc nhẹ nhàng né đi, hoặc đơn giản phá giải,… cho dù bản thân nó đã dồn toàn lực cũng không thể động đến lam hồng tinh thạch mảy may.
Cái này làm sao mà đánh.
Trái lại với Liệt Nhật linh hồn thủ hộ đang khó khăn chật vật thì ở phía bên này lam hồng tinh thạch lại tương đối nhẹ nhõm.
Nhưng mà cũng chỉ là tương đối nhẹ nhõm mà thôi.
Nó mặc dù có thể nhẹ nhàng tránh đi hay phá bỏ cái khối cầu kia công kích, nhưng mà như thế là chưa đủ, chưa đủ ở đây dĩ nhiên là chưa đủ để hạ “hỗn cầu” tiểu tử kia.
Nói đến nó liền khí, nó tránh đi công kích là đơn giản nhưng mà khi nó công kích tiểu tử kia, mặc dù tiểu tử này không có tránh được nhưng mà tiểu tử này giống như rất chịu đòn.
Giao tranh lâu như vậy mà cái “hỗn cầu” tiểu tử này vẫn nhảy câng cẫng.
Cái này nó cũng âm thầm phỏng đoán, hẳn là do loại kia mơ hồ áp chế lực lượng.
Nó có thể cảm nhận được tại một khía cạnh nào đó mà nói thì lực lượng của nó là không bằng lực lượng của tiểu tử kia.
Nhưng điều này cũng không đại biểu nó đánh không được cái tiểu tử này.
Một lúc đánh không được vậy thì nhiều lúc.
Không tin không đánh cho ngươi biến thành cẩu.
Lấy quyết tâm, lam hồng tinh thạch bắt đầu toàn lực triểu khai.
Quả nhiên đúng theo như nó suy nghĩ, cái “hỗn cầu” tiểu tử kia mặc dù chịu đòn nhưng mà cũng chỉ là có thể chịu đòn một thời gian nhất định mà thôi.
Giao tranh tiếp tục một giờ sau, cả hai không có dấu hiệu gì.
Một ngày sau, “hỗn cầu” tiểu tử bắt đầu yếu thế hẳn.
Mười ngày sau, “hỗn cầu” tiểu tử bắt đầu chạy.
Một tháng sau, “hỗn cầu” tiểu tử bắt đầu bị treo lên đánh.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...