Khí chất dịu dàng thuần khiết đẹp đẽ trên người nàng khiến người ta lộ vẻ xúc động, cứ như người yêu thâm trầm và một người mẹ hiền lành bao dung tất cả mọi thứ trên đời.
Điều này khiến Tiana cảm thấy đầy tội lỗi, dường như được nàng gột rửa.
Ánh nắng chói chang bên ngoài xuyên qua cửa sổ kính màu, chiếu vào bức tượng Thánh Nữ khiến bức tượng tỏa ra ánh sáng chói lòa sau lưng.
Nhiều ánh sáng rực rỡ xuyên qua kính chiếu xuống đất, tạo thành một bức tranh tuyệt vời và đẹp đến ngỡ ngàng trên nền đất trắng xóa.
Và ngay chính giữa của bức tranh, trước tượng Thánh Nữ, Solomon đang mặc lễ phục màu trắng có hoa văn vàng, trong tay đang cầm một cây quyền trượng vàng, đưa lưng về phía Tiana, ngửa đầu yên lặng nhìn tượng Thánh Nữ.
Tiana chưa từng chưa bao giờ nhìn thấy một khung cảnh rực rỡ và thiêng liêng như vậy, nàng kìm lòng không đặng nín thở, lòng bàn chân cẩn thận giẫm lên mặt đất không tì vết, xuyên qua từng hàng ghế dài trống trải, đi về phía Solomon.
Nàng dựa theo nghi thức mà John đã dạy, cúi đầu, quỳ gối sau lưng Solomon, nàng vô cùng cẩn thận, cung kính và thành kính mở miệng, “Thưa Giám mục.
”
Giọng nói của Tiana đủ để phù hợp với vẻ đẹp của nàng, giống như sự va chạm của dòng nước suối mát mẻ vào mùa hè, tao nhã và êm tai.
Mọi người nghe thấy giọng nói của nàng đều không khỏi lộ ra vẻ mặt say mê, nhưng Solomon lại bình tĩnh trước sau như một, mặt nạ che khuất khuôn mặt của hắn, khiến người ta không phát hiện ra được cảm xúc chân thật của hắn.
Hắn xoay người lại, nhìn Tiana đang quỳ dưới chân mình, ánh mắt bình tĩnh quét qua vùng gáy mảnh khảnh sạch sẽ của nàng, giơ quyền trượng đặt lên vai trái của nàng, vỗ nhè nhẹ.
Giống như nghi thức sắc phong của kỵ sĩ.
Giọng nói bình tĩnh như nước hồ mùa đông truyền đến từ đỉnh đầu, “Tiana, từ hôm nay trở đi, ngươi sẽ là Thánh Nữ của nhà thờ.
”
Tiana nghe thấy giọng nói của Solomon, không khỏi ngẩng đầu lên.
Thứ đầu tiên lọt vào trong tầm mắt là mái tóc dài màu bạc xõa tung trước người, Tiana chớp chớp mắt, tiếp tục nhìn lên trên, khi đôi mắt màu lam như bảo thạch của nàng đối diện với đôi mắt màu bạc yên lặng phía sau mặt nạ màu vàng, nàng cảm giác mình đang bị một bàn tay gắt gao nắm chặt tâm hồn.
Đôi mắt màu bạc kia phảng phất như có được ma lực, ngay khi nhìn nhau, Tiana khó không kiềm chế được cúi đầu, quỳ lạy dưới chân Solomon một lần nữa.
Kể từ đó về sau, Tiana rời khỏi cung điện, sống trong nhà thờ với tư cách là một Thánh Nữ.
Thánh Nữ cũng không cần người bằng bộ mặt thật của mình, Tiana cũng không cần phải ở trong nhà thờ mỗi ngày, chỉ có ngày cuối cùng của mỗi tháng, nàng mới có thể xuất hiện trước mặt giáo đồ.
Ngày đó nàng sẽ bày ra bộ dáng giống Thánh Nữ, mặc váy trắng, trên mặt đeo khăn che mặt trắng tinh, đi chân trần yên lặng đoan trang đứng trước tượng Thánh Nữ, dùng giọng nói cố ý dịu dàng được Solomon dạy dỗ trấn an từng vị giáo đồ đến cầu nguyện.
Thân phận Thánh Nữ là một bí mật, ngoại trừ rất ít người, không ai biết Thánh Nữ trong nhà thờ là công chúa của họ, Tiana.
Khoảng thời gian Tiana làm Thánh Nữ, đó là khoảng thời gian tự do nhất trong cuộc đời nàng.
Solomon đã dạy nàng rất nhiều điều, rất ít khi gò bó nàng, hắn đã cho nàng sự tự do mà nàng không thể có được trong cung điện.
Trừ ngày cuối cùng của mỗi tháng, Tiana có thể rời khỏi nhà thờ vào những thời điểm khác.
Solomon dường như không sợ nàng bị thương ở bên ngoài, nhưng không thể tiếp tục làm hiện thân của Thánh Nữ, bởi vì chỉ cần hắn muốn, hắn có thể tìm thấy một thiếu nữ như nàng để thay thế chức trách của nàng vào bất cứ lúc nào.
Trong ba năm làm Thánh Nữ của Tiana, đó là ngày vui vẻ nhất trong cuộc đời nàng.
Nhưng biến cố còn nhanh hơn so với tưởng tượng của nàng, khi nàng sắp tròn mười tám tuổi, quốc vương đột nhiên hạ lệnh muốn gả Tiana cho Reynald đã 57 tuổi, đội trưởng của Cung điện kỵ sĩ.
Ở Sehri, nhà thờ, nhà vua và điện kỵ sĩ được chia 3 quyền lực, và Solomon, người có số lượng lớn các tín đồ của đất nước, từ lâu đã khiến phụ thân của Tiana cảm thấy bị đe dọa.
Gả công chúa đang chờ gả cho trưởng kỵ sĩ nắm giữ binh quyền, mượn sức của trưởng kỵ sĩ, không thể nghi ngờ là biện pháp cực tốt để chèn ép Solomon.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...