Nhật Ký Xuyên Việt Sưu Tầm Mỹ Thực - Huyền

Nghe được Bạch trưởng lão đề nghị, Đinh Tiếu lập tức liền ngây ngẩn cả người.
Những lời này vẫn là có chút lượng tin tức. Đầu tiên điều này tỏ vẻ thành Hổ Thần sang năm sẽ tổ chức chợ cỡ lớn. Tiếp theo là trưởng lão đại nhân tự mình mời mình đi thành Hổ Thần làm buôn bán. Lại có tương thịt nướng và thịt heo khô của mình tựa hồ bị theo dõi! Đinh Tiếu lúc này nội tâm lệ rơi đầy mặt. Cậu là thích kiếm tiền, nhưng cậu không thích tới gần người có quyền thế. Cũng không phải cậu sợ quan, cậu sợ cái thân phận người xuyên qua lại mang theo thiên nhãn ngoại quải này. (Ngoại quải=hack)

"Điều này...cháu phải thương lượng với Khôn một chút. Thực xin lỗi không có cách nào trực tiếp trả lời." Mặt ngoài còn coi như trấn định, Đinh Tiếu trả lời như vậy.

Bạch trưởng lão đương nhiên cũng không thể nói gì khác nữa: "Ừ, điều này chắc chắn là vợ chồng son các cháu phải thương lượng kỹ mới đươc. Ta cũng không có ý tứ gì, chỉ là cảm thấy cháu nấu ăn ngon như vậy, nếu chỉ có người của mấy thôn phụ cận có thể nhấm nháp thì đó là một tổn thất lớn với tộc Dực Hổ chúng ta."

Đinh Tiếu hắc tuyến, lời tâng bốc này: "Chỗ nào khoa trương được như ngài nói, kỳ thực cháu cũng rất vui khi có người thích đồ ăn cháu làm." Tên Khôn này, vì răng hôm nay phải tuần tra! Không đi thì có phải minh không cần "đối phó" với vị lãnh đạo này không!!!

Bạch trưởng lão mỉm cười: "Ta nhìn ra được cháu là một đứa trẻ có bản lĩnh lại thận trọng. Kỳ thực ta cũng có chuyện muốn thương nghị với Khôn, chỉ là không khéo hắn không ở nhà. Bằng không như vậy, chờ hắn trở về cháu và hắn đi Thôn Bộ tìm ta một chuyến, có thể chứ?"

Nghe ý tứ là muốn đi! Đinh Tiếu lập tức gật đầu: "Đương nhiên không thành vấn đề!" Tuy rất muốn biết Bạch trưởng lão tìm Khôn làm gì, còn dùng từ "thương nghị" như này, nhưng cậu vẫn rất thức thời. Loại sự tình này cậu hoàn toàn không cần hỏi thăm đối phương, chờ Khôn về chắc chắn sẽ nói cho mình.

Bạch trưởng lão liền nói mấy câu như vậy rồi rời đi, ở trong mắt Đinh Tiếu, cậu hoàn toàn làm được cảnh giới nhìn không chớp mắt, nói cách khác chính là hoàn toàn không thấy Bạch trưởng lão có hành động chú ý đặc biệt gì tới nhà ở và chuồng gia súc nhà mình gì đó.

Không thể không nói lúc trước hiến tế và Hạ cha còn có Khôn cấp cho Đinh Tiếu tư tưởng "hộ thôn" quá mức nghiêm trọng, mặc dù sau đó Khôn cũng đề ra hai câu về mục đích tới thôn chủ yếu của Bạch trưởng lão, Đinh Tiếu vẫn như cũ có lòng đề phòng với Bạch trưởng lão, hơn nữa vì bản thân có các loại bí mật, cậu kỳ thực so với những người khác càng thêm khẩn trương.

Chạng vạng khi Khôn trở về nhìn thấy Đinh Tiếu ngồi ở bên cửa sổ phát ngốc: "Tiếu Tiếu, làm sao vậy?"

Nhìn thấy Khôn, Đinh Tiếu lập tức chạy tới: "Khôn, Bạch trưởng lão buổi sáng tới nhà mình."

Khôn nhướng mày sao: "Ông ta tới làm gì?"


Đinh Tiếu đem cuộc nói chuyện giữa Bạch trưởng lão và mình nói lại một lần, cuối cùng còn vạn phần rối rắm hỏi: "Anh nói chúng ta rốt cuộc có đi hay không đây? Còn có, nếu thành Hổ Thần cũng mở chợ, chợ của thôn Thiên Hà chúng ta có phải cũng bị ảnh hưởng? Còn có còn có, thành Hổ Thần cách thôn Thiên Hà chúng ta có xa lắm không? Nếu anh chạy rất nhanh thì mấy ngày mới có thể tới?"


Đối với biểu tình của bạn lữ nhà mình Khôn cực kỳ rõ ràng, hắn nhìn ra Tiếu Tiếu đối với thành Hổ Thần và Bạch trưởng lão có chút mâu thuẫn theo bản năng, còn nguyên nhân hắn cũng rất rõ ràng, nhưng với hắn mà nói cái đó không phải vấn đề. Mà ngoại trừ chút kháng cự này ra, kỳ thực Tiếu Tiếu đối với việc có thể đi thành Hổ Thần buôn bán cũng không phải không có hứng thú. Từ trình độ nào đó nói lên, cậu thậm chí là hưng phấn. Chỉ là vì nguyên nhân thứ nhất, cho nên mới muốn lùi bước. Đương nhiên Khôn tổng kết lại, cũng chỉ có một cái, không có chỗ tốt hắn tuyệt đối sẽ không đi làm.

"Thành Hổ Thần ở trung tâm phía nam của lãnh địa tộc Dực Hổ chúng ta. Xung quanh có năm thôn xóm nhỏ, thôn xóm lớn giống thôn Thiên Hà chúng ta và thôn Thịnh Lương cùng thôn Vọng Vân đều cách khá xa thành Hổ Thần."


Đinh Tiếu chen vào nói: "Vậy thôn Vọng Vân và thôn Thịnh Lương đều ở chỗ nào?" Cậu đột nhiên cảm thấy, lãnh địa tộc Dực Hổ lớn như vậy, mình có phải trước đem bổn tộc lãnh địa dạo qua rồi nói tiếp không?


Khôn trả lời: "Lãnh địa thôn Thiên Hà chúng ta ở phía Bắc, thôn Thịnh Lương ở phía Nam, thôn Vọng Vân ở phía Tây." Thấy Tiếu Tiếu chỉ gật đầu không hỏi gì nữa, hắn tiếp tục nói: "Từ thôn Thiên Hà chúng ta, lấy tốc độ của ta, không ăn không uống không nghỉ ngơi, nhanh nhất cũng phải ba ngày. Thành Hổ Thần cho dù muốn mở chợ, cũng không có khả năng giống chúng ta 7 ngày mở một lần. Trừ khi suy nghĩ của tộc trưởng giống chúng ta, để thuận tiện cho mấy thôn xóm phụ cận. Nhưng thôn xóm phụ cận chủ thành cũng không tới 600 người.

Đinh Tiếu nghiêm túc gật gật đầu: "Đó có nghĩa là rất có khả năng chợ thành Hổ Thần phải thời gian rất dài mới mở một lần sao? Kỳ thật quá phiền toái, em cảm thấy hội chợ tường vây đã đủ bận lắm rồi."

Khôn cười: "Cho nên em không muốn đi chúng ta có thể từ chối."


Đinh Tiếu sờ sờ một chút chòm râu cũng chưa chui ra khỏi cằm, thận trọng mà tự hỏi một chút: "Vẫn là chờ anh đi hỏi Bạch trưởng lão một chút trước là rốt cuộc tìm anh làm gì đi. Việc buôn bán có thể để sau lại quyết định."

Khi Bạch trưởng lão và Khôn "thương nghị", thôn trưởng đại nhân được yêu cầu tránh đi. Điều này khiến Bằng Giáp buồn bực một chút, nhưng cũng có chút thở dài nhẹ nhõm một hơi. Tính tình con trai mình hắn rất rõ ràng, muốn từ chỗ Khôn đạt được ích lợi gì không công bằng thật sự rất khó. Vì thế hắn mừng rỡ chạy nhanh về nhà với bạn lữ và đám con nhỏ trong chốc lát, dù sao hôm nay có Dân ở Thôn Bộ lưu thủ (Ngươi đủ rồi!)

Cùng người mặt than thông minh nói chuyện phiếm, quan trọng nhất chính là gọn gàng dứt khoát. Nếu uyển chuyển kết cục vô cùng có khả năng hai bên sẽ bị tội. Vì thế Bạch trưởng lão đi thẳng vào vấn đề: "Khôn, ta nghe nói giường đất là cháu và nhị thúc của cháu nghĩ ra?"


Khôn trong lòng vừa động, nhưng mặt ngoài vẫn như cũ không có bất cứ phản ứng gì: "Vâng". Một từ là đủ rồi, đầy đủ biểu đạt câu trả lời và thái độ trong lòng của hắn. Cho dù đơn đả độc đấu hắn cũng không chắc chắn mình có thể thắng được Bạch trưởng lão, nhưng đánh không lại có thể chạy ( _ _)

Vẻ mặt Bạch trưởng lão không có gì thay đổi, như cũ cười ha ha: "Không gạt cháu, mấy ngày nay ta ở trong thôn Thiên Hà các cháu, đối với giường đất nóng hầm hập này cực kỳ yêu thích. Tuy trong thôn các cháu cũng không có mấy nhà dùng, còn ở giai đoạn thí nghiệm. Nhưng ta có thể thay tộc trưởng mời cháu và nhị thúc của cháu tới thành Hổ Thần hỗ trợ truyền thụ tộc nhân tu sửa giường đất. Đương nhiên những công lao này đều là của thôn Thiên Hà các cháu."

Đơn giản sáng tỏ một sự kiện, chính là đem công lao đặt lên thôn Thiên Hà. Khôn hỏi: "Vì sao không nói với cha cháu?" Lấy  danh nghĩa Thôn Bộ, nói với thôn trưởng chắc chắn là thích hợp nhất nhỉ?

Bạch trưởng lão gọn gàng dứt khoát: "Hắn cũng không biết, huống chi tất cả mọi người đều rất coi trọng cháu." Ngụ ý, không riêng gì thôn Thiên Hà, ngay cả thành Hổ Thần đều rất coi trọng.

Khôn mới sẽ không vì một câu như vậy liền tâm tình kích động đâu: "Vậy cháu chỉ có thể lấy danh nghĩa cá nhân cùng ngài trao đổi."

Bạch trưởng lão gật đầu: "Nói như vậy cũng đúng."
Khôn trầm mặc một chút, sau đó nói: "Cháu có thể hỏi trước một vấn đề sao?"

"Đương nhiên có thể."

"Thành Hổ Thần muốn mở chợ thì bao lâu một lần?"

"50 ngày một lần, mỗi lần là hai ngày. Vào sau chợ Đông." Bạch trưởng lão trả lời.

Xem ra thành Hổ Thần bên kia đã lên kế hoạch rất kỹ càng tỉ mỉ. Nếu 50 ngày một lần, mỗi lần 2 ngày thì cũng còn có thể. Kỳ thực tường vây có chút xa, chủ yếu là không thuộc lãnh địa bộ tộc, nhiều ít cũng sẽ thiếu một tia an toàn bảo đảm. Huống hồ mỗi lần nhân số có thể đi có hạn, bộ tộc mình nếu có một cái chợ lớn thì cũng không tồi.


Chỉ là mình và Tiếu Tiếu ngẫu nhiên đi một hai lần là được, đi nhiều thì không có khả năng. Vốn dĩ trong nhà cũng không thiếu thứ gì, đơn giản là tiểu bạn lữ nhà mình rất thích sưu tập bảo bối: "Ta sẽ thương lượng với cha một chút."

Đã dự đoán được câu trả lời như vậy, Bạch trưởng lão cũng không nóng nảy: "A đúng rồi, ta nghe Đằng nói, vợ chồng son các cháu sau khi thành thân muốn đi du lịch mọi nơi trên đại lục phải không?"


Cái này thật ra không cần phủ nhận: "Bộ tộc khác cho dù không cường đại như tộc Dực Hổ chúng ta, nhưng bọn họ cũng luôn có những chỗ đáng giá cho chúng ta học hỏi."

Đối với luận điệu này, Bạch trưởng lão khá là tán đồng: "Suy nghĩ của cháu không sai, cho nên nếu việc giường đất có thể mau chóng giải quyết cho người toàn bộ tộc đều có thể vượt qua mùa đông trong ấm áp. Ta có thể hứa, có thể cho hai các cháu tiếp thu thí luyện trí giả. Nếu thông qua, trong tộc sẽ cho cháu một khối long cốt yêu."


Nghe thấy cái này, khuôn mặt than vạn năm của Khôn lập tức có biểu tình, một phần là kinh ngạc, một phần còn lại là khát vọng rõ ràng: "Được, ta sẽ nói với cha ta."

Tuy vẫn là ý tứ đồng ý, nhưng Bạch trưởng lão biết ý tứ thực tế trên hai lần nói có chênh lệch rất lớn: "Ta tin vợ chồng son các cháu có thể thông qua thí luyện trí giả."

Long cốt yêu, truyền thuyết là tín vật Long tộc phân phát cho các bộ tộc đại đại tương truyền. Người có được long cốt yêu có thể được các bộ tộc tiếp đãi và kính trọng. Mà người có thể có tư cách có được long cốt yêu cũng không nhiều, thậm chí mấy thế hệ đều không gặp được một người. Việc làm thí luyện trí giả, trên thực tế chính là tộc trưởng, hiến tế và các trưởng lão nhất trí tán thành, loại hình thức thí luyện này cũng là loại được càng nhiều tộc nhân tán thành.

Ở thú thế, các thú nhân đối với người có thể mang tới cho bộ lạc cuộc sống càng tốt hơn rất tôn kính. Mà đại trí tuệ giả lại có thể khiến bộ tộc có cực đại tiến bộ và biến hóa có thể được xưng là nhân tài. Bạch trưởng lão cho rằng giường đất hoàn toàn có thể đạt tới trình độ này, vì vậy nói như vậy với Khôn cũng không phải là nói quá. Khôn tự nhiên cũng hiểu rõ điểm này, cho nên mới phá lệ mà biểu hiện ra biểu tình trước mặt Bạch trưởng lão.

Nguyện vọng của Tiếu Tiếu là có thể chu du tới các đại lục khác nhau, đem những thực vật đặc sắc của những nơi khác nhau mang về thôn Thiên Hà, hơn nữa sáng tác  để lại cho hậu đại. Loại chuyện này trên thực tế đã sớm vượt qua đại trí tuệ giả. Ở trong lòng Khôn, Tiếu Tiếu thực sự là trân bảo mà Thần Thú ban cho hắn, càng là thần tích mà Thần Thú phái tới để cho cuộc sống của bọn họ càng tốt hơn. Nếu có long cốt yêu, như vậy hắn liền có biện pháp mang theo Tiếu Tiếu tiến vào lãnh địa bộ tộc khác, tuy không thấy được thật sự có thể giống như trong truyền thuyết được người các bộ tộc kính yêu, thì ít nhất cũng sẽ không gặp phải công kích là thật sự.

Cho nên có cái dụ hoặc cực đại này, từ tương lai mình và Tiếu Tiếu có thể mang về càng nhiều hạt giống thực vật, để các tộc nhân có thể được ăn tới đồ ăn càng mĩ vị mà nói, hắn cho rằng trước cho càng nhiều thôn dân đồng thời học làm giường đất như thế nào là một việc cực kỳ có lợi. Huống hồ Bạch trưởng lão đã nói là lấy danh nghĩa thôn Thiên Hà. 

Đối với quyết định của con trai, Bằng Giáp cũng không có quá nhiều dị nghị. Kỳ thực mùa hè năm nay khi Khôn và Hạ bắt đầu hỗ trợ thôn dân làm giường đất, cũng không hạn chế ai có thể ai không thể. Trừ thời gian không quá đầy đủ, dân cư thôn Thiên Hà lại rất nhiều, hai người không có biện pháp toàn bộ dùng một lần giải quyết hết. Càng nhiều thôn dân đang ở trạng thái quan vọng, đối với những sự vật mới, các thú nhân có bản năng không tin tưởng, trừ khi có người dùng qua sau đó phán đoán thực sự không thành vấn đề, bọn họ mới có thể hoàn toàn tin tưởng. Đây cũng có lẽ là có quan hệ tới thiên tính nhạy bén của dã thú đi.


Hiện giờ trực tiếp thông báo về giường đất lên thành Hổ Thần, điều này cũng đã nói lên giường đất này hoàn toàn an toàn, hơn nữa cực kỳ có lợi. Kể từ đó, sang năm các thôn dân tự nhiên sẽ lựa chọn làm giường đất, cho nên đây tuyệt đối không phải việc xấu.


Còn long cốt yêu, hiến tế lại càng kích động hơn một chút. Thân là một trong những trưởng bối yêu thương Đinh Tiếu, hiến tế làm sao không biết mục đích Tiếu Tiếu muốn đi du lịch Thú Thế. Các lục địa và bộ tộc khác nhau dùng dược vật và dược liệu có rất nhiều khác biệt. Nếu tương lai Đinh Tiếu có thể đem những thực vật mà tộc Dực Hổ không có về nơi này của bọn họ sinh trưởng, vậy không chỉ đơn giản là có thêm càng nhiều thực vật mĩ vị. Cho nên danh hiệu đại trí tuệ giả này, nàng cho rằng Đinh Tiếu - vị sứ giả Thần Thú này tự nhiên hoàn toàn xứng đáng. Còn Khôn sao...hừ hừ, tiểu tử thúi chính là vận khí tốt, sớm như vậy liền đem Tiếu Tiếu nuốt làm của riêng!

Đối với chuyện này, người hưng phấn nhất kỳ thực vấn là Đinh Tiếu.


Khi biết được bọn họ có thể có được một cái "giấy thông hành" có thể an toàn ra vào lãnh địa các bộ tộc khác nhau, cậu liền cả người vui sướng. Vạn lần không nghĩ tới ở Thú Thế, cư nhiên còn có loại "thẻ" đặc quyền này tồn tại!

"Vậy anh đồng ý với Bạch trưởng lão muốn đi dạy người thành Hổ Thần làm giường đất sao?"

Khôn gật đầu: "Sớm muộn gì cũng phải dạy cho tộc nhân. Chỉ là thôn Thiên Hà chúng ta còn chưa toàn bộ thôn dân đều được dùng trước."

Đối với điểm này Đinh Tiếu thật ra không cho là đúng, dù sao cuộc sống ở hiện đại, mỗi người đều thói quen lấy lợi ích của mình làm đối tượng suy xét ưu tiên. Vừa mới biến thành chế độ tư hữu giống như Thú Thế hiện tại, còn sót lại rất nhiều hoàn cảnh của chế độ xã hội đồng sở hữu, có một vài tập tục và tư duy là cậu hoàn toàn không thể lý giải. 

"Dù sao cũng không phải đi ngay lúc này anh có thể nói cho Bạch trưởng lão, tháng sáu sang năm lại đi, cứ nói mùa đông không thể làm." Mà trên thực tế Đinh Tiếu nghĩ chính là mùa đông lạnh như vậy, mới không cần để Khôn và cha đi làm việc ở chỗ xa như vậy. Đầu xuân lại phải xới đất trồng trọt, mọi người trong thôn sau khi phân ruộng chắc chắn nhiều việc. Tháng 6 đi làm là đã tốt lắm rồi.

Khôn gật đầu: "Ta muốn mang Phong bọn họ đi, chỉ có ta và nhị thúc không đủ dùng." 

Đinh Tiếu tự hỏi một chút: "Nhưng mà bảy tám người các anh đều đi cũng không đủ dùng, còn không bằng dứt khoát liền tìm tới 20 giống đực độc thân thành thật. Sau đó dạy cho bọn họ cách làm giường đất, đến lúc đó cho Phong bọn họ trở thành đội trưởng gì đó, tạo thành mấy cái 'Đội làm giường đất', như vậy có thể đảm bảo công lao của thôn Thiên Hà chúng ta không giảm bớt, lại còn có thể khiến cho càng nhiều người nắm giữ tay nghề này. Vốn dĩ cũng không phải quá phức tạp, cũng không cần phải quá bủn xỉn. Chỉ cần tất cả thôn dân đều biết là người thôn chúng ta dạy không phải là được sao?". Đây có lẽ chính là vấn đề hiến tế và thôn trưởng để ý nhỉ? Hơn nữa cậu còn cảm thấy, tìm giống đực độc thân tạo thành đội xây dựng, nói không chừng có thể giải quyết bớt vấn đề hôn nhân của đám người này  ( 囧 bất tử ngươi — — )

"Chắc chắn là phải trồng xong ruộng mới có thể đi, đến lúc đó em và ta cùng đi tới chủ thành, có lẽ sẽ có một vài thực vật phụ cận không có. Còn việc chợ ở chủ thành, chúng ta có thể hợp tác với Bạch trưởng lão." Đề nghị của bạn lữ cơ bản đều không khác mấy với suy tính của mình, chỉ là hắn nghĩ tới càng xa hơn một chút, giống đực độc thân tuy không có nỗi lo về sau, nhưng khó tránh khỏi sẽ cùng các giống cái và bán thú nhân thôn xóm khác sinh ra tình cảm, nếu ở lại luôn thôn khác không phải thôn Thiên Hà  thì liền trở thành "có hại". Cho nên hắn quyết định vẫn nên tìm kiếm một vài thúc bá khoảng 200 tuổi sẽ càng thích hợp hơn một chút. Là dạng người ổn trọng, hơn nữa tình cảm đối với thôn sẽ không dễ dàng bị dụ lợi.

Cho nên đề nghị hơi mang chút tính chất "bà mối" này của Tiếu Tiếu đã bị Khôn trong lòng lén lút phủ quyết đi...




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui