Nhật Ký Xoay Người Của Nữ Phụ Ác Độc


Đây là lần thứ hai Tiêu Vũ Đồng chạm trán thây ma cấp một, nếu lấy được tinh hạch trên người nó thì cô có thể thăng cấp dị năng sấm sét của mình lên cấp một rồi.

Dù không hiểu vì sao thây ma này không tấn công khi nhìn thấy nhóm cô nhưng cô nhất định phải có được tinh hạch, vì thế trong khi mọi người chưa kịp phản ứng thì cô đã tiến lên tấn công.

Khi chuẩn bị ra đòn cuối cùng giải quyết tên thây ma, Tiêu Vũ Đồng bỗng cảm thấy đầu đau nhói, trước mắt tối sầm, sau đó ngã quy xuống.
Từ sau khi tận thế xảy ra, cô chưa bao giờ phải chịu nhục nhã như thế này, cơn tức giận trào dâng trong lòng Tiêu Vũ Đồng.

Đến khi có lại chút sức, cô nhìn thấy một đôi giày thể thao ngay trước mặt, cố ngẩng đầu lên nhìn thì thấy một khuôn mặt xinh đẹp với đôi mắt to tròn đang nhìn cô đầy căm ghét.
Tô Lăng cúi đầu nhìn Tiêu Vũ Đồng, muốn đạp lên mặt cô ta thêm mấy cú nữa.
-“Cô Tiêu”! Mọi người đều nhìn thấy mọi chuyện xảy ra, khi nhìn thấy Tiêu Vũ Đồng bị tập kích, tất cả lập tức liền xông đến, người đến đầu tiên tất nhiên là Nghiêm Cảnh Phong, bọn họ đều vội vàng và lo lắng, nếu được chắc họ muốn người bị thương là chính mình chứ không phải là Tiêu Vũ Đồng, Diêu Gia Minh cũng theo ngay sau đó.
Tô Lăng nhìn bọn họ một lượt, suýt nữa thì bật cười, cô rõ ràng đã chọn đường khác, vậy mà vẫn gặp phải họ, tốt nhất đường ai nấy đi, nếu đi chung Tô Lăng cũng không biết mình sẽ làm ra chuyện gì.
Quay đầu nhìn tên tiểu quái bị cháy đen, Tô Lăng tức giận quát: “Mày ngốc hả, bị tấn công còn không biết né?”.

Nhưng tiểu quái vẫn hiền lành nhìn cô.

Tô Lăng biết mình phản ứng quá chậm, đáng ra nên ra lệnh cho tiểu quái giết bất kì ai gây nguy hiểm.

Nhưng dị năng cuả Tiêu Vũ Đồng là sấm sét, giỏi nhất là tấn công từ xa, không nằm trong phạm vi mà Tô Lăng có thể hạ lệnh tấn công.
Tiểu quái cấp một bị sấm sét đánh cho như thế này cũng đủ biết Tiêu Vũ Đồng ra đòn chí mạng mạnh thế nào rồi.

Tô Lăng sờ túi chứa tinh hạch mà cô đang tích lũy để dành thăng cấp, hiện tại cô không thể mang tên tiểu quái với tình trạng thế này đi khắp nơi được, chỉ còn cách dùng tinh hạch khôi phục năng lực và diện mạo cho nó mà thôi.

Vì sấm sét là khắc tinh của tà ác nên ít nhiều cũng ảnh hưởng đến năng lực của tiểu quái, nếu không tiểu quái cũng không đứng yên cho Tiêu Vũ Đồng tấn công dễ dàng như thế.
-“Tô Lăng! Lại là cô!”.

Phía sau cô bỗng vang lên giọng nói chói tai, thì ra là Diêu Mỹ Mỹ.

“Sao cô vẫn chưa chết?”.
Tiếng của Diêu Mỹ Mỹ thu hút mọi người nhìn về hướng Tô Lăng đang đứng, bọn họ đều thấy Tô Lăng đang đau lòng nhìn con thây ma? Nhưng đây không phải vấn đề chính, vấn đề là Tô Lăng thế mà vẫn còn sống… còn sống? Sao có thể chứ?

Lúc này Tiêu Vũ Đồng đã được Nghiêm Cảnh Phong đỡ lên : “Thế nào rồi, cô vẫn ổn chứ ? ”
Tiêu Vũ Đồng hoàn toàn không để ý đến ánh mắt đau lòng của Nghiêm Cảnh Phong mà chỉ lo nhìn chằm chằm cô gái trẻ tuổi trước mắt, khẽ nhíu mày, cô ta chính là Tô Lăng? Không phải mọi người đều nói cô ta đã chết rồi sao? Còn chuyện đau đầu lúc nãy của cô là sao đây ? Cô không tin chuyện này không liên quan gì đến cô gái này, mắt cô tối lại.

Chợt ánh mắt cô dừng lại ở trên người thây ma ”ngoan ngoãn “phía sau, hơi bất ngờ một chút nhưng cuối cùng cũng hiểu.
Nghe được âm thanh của Diêu Mỹ Mỹ, Tô Lăng liền quay đầu lại, nhìn một lượt những kẻ đối địch không biết đứng sau lưng mình từ lúc nào, cười lạnh.

”Ha ha, tôi không chết cô thất vọng lắm à ? “Lại liếc nhìn Tiêu Vũ Đồng, sau đó nhìn Diêu Gia Minh và Nghiêm Cảnh Phong, lạnh lùng nở nụ cười, xoay người mang theo tiểu quái đi vào trạm xăng.
-”Này, thái độ của cô vậy là sao hả ? “Từ sau khi tận thế xảy ra, Diêu Mỹ Mỹ chưa từng nhìn thấy ánh mắt như kiểu công chúa nhìn thần dân thế này của Tô Lăng, đây thật là tội ác khó tha mà.

Diêu Mỹ Mỹ liền tiến lên chặn trước mặt Tô Lăng, độc ác nói “Đồ vong ơn phụ nghĩa bỉ ổi, lúc trước nếu không phải cô cầu xin chúng tôi mang cô ra khỏi trường học thì cô đã chết lâu rồi.

Giờ sao đây ? Có bản lĩnh rồi nên giả bộ không biết bọn này sao?”
Tô Lăng nhìn Diêu Mỹ Mỹ như nhìn một con ngốc.


”Nếu tôi là cô thì sẽ xem như không biết tôi, chứ không phải vội vã đi đến nghe mắng chửi ”.
– “Tô Lăng, ý cô là sao ? “Ngô Kiều lên tiếng, trong giọng nói có vẻ lạnh lùng.
-”Hừ, tôi thì có ý gì chứ ? Đừng có tính sổ với tôi, các người mới là người nợ tôi!”.

Tô Lăng không thèm để ý tới bọn người này nữa.
-”Đợi đã!”Tiêu Vũ Đồng không biết trước đó giữa bọn họ đã xảy ra chuyện gì nhưng cô biết Tô Lăng đúng là được nhóm của Nghiêm Cảnh Phong đưa ra khỏi trường học, thái độ vong ân phụ nghĩa của Tô Lăng lúc này làm cho một người luôn đề cao chính nghĩa như Tiêu Vũ Đồng chịu không được, Tiêu Vũ Đồng luôn nghĩ mình là người có ân tất báo, vốn đã nghe con gái của Tô liên trưởng nổi tiếng điêu ngoa, tùy hứng, nói chuyện không để ý đến đạo lí, bây giờ nhìn thấy lời đồn quả không sai mà.

Tiêu Vũ Đồng liền không thích nổi con người này, hơn nữa cô ta còn là vị hôn thê của người cô yêu, không biết anh đã phải chịu đựng bao nhiêu tra tấn từ cô ta rồi.
Nếu Tô Lăng mà biết suy nghĩ này của Tiêu Vũ Đồng thì sẽ phun nước bọt vào mặt cô ta mất.

Nguyên chủ rất thích Hạo Dương, đây là chuyện không cần nghi ngờ, cô ấy bình thường luôn kính trọng Hạo Dương, chưa từng để lộ tính cách không tốt của mình, trước mặt anh cô vẫn luôn là một cô gái dịu dàng, có gì tốt người đầu tiên cô nghĩ đến đều là Hạo Dương.

Cô không biết Tiêu Vũ Đồng dựa vào đâu dám cho rằng như thế là tra tấn chứ ?
Diêu Mỹ Mỹ vốn định nói nhưng nghe Tiêu Vũ Đồng lên tiếng liền im lặng, mắt đảo một vòng, khóe miệng cười cười, đứng một bên xem trò vui.
Nghiêm Cảnh Phong cùng Diêu Cảnh Minh nghe Tiêu Vũ Đồng nói liền nhìn nhau, bọn họ đều biết mục đích lần này của Tiêu Vũ Đồng là đi tìm Tô Lăng, lúc trước bọn họ đều nghĩ Tô Lăng đã chết, không ngờ lại gặp cô ở đây.


Xem ra hiện tại cô cũng không có gì là không ổn, tuy ngạc nhiên nhưng cũng thở phào nhẹ nhõm.
-”Có chuyện gì sao ? “Tô Lăng thật sự không muốn để ý đến Tiêu Vũ Đồng, dù sao nguyên chủ cũng không muốn có tí quan hệ nào với cô ta.

Giọng nói miễn cưỡng, có vẻ không có tí tôn trọng nào của Tô Lăng làm cả nhóm đều không vui, nhất là bọn đàn ông ở đây càng nhìn Tô Lăng càng không vừa mắt.

Tiêu Vũ Đồng cũng chưa từng làm gì không phải với cô ta, cô ta ra vẻ như vậy là có ý gì ? Có tí bản lĩnh mà tưởng mình giỏi hơn Tiêu Vũ Đồng sao ?
Tiêu Vũ Đồng nhìn Tô Lăng thoáng vẻ khinh thường, tuy che giấu rất kĩ nhưng Tô Lăng chỉ liếc mắt một cái liền nhìn ra.
-”Không có gì, người phía sau cô là thây ma cấp một”.

Lời của Tiêu Vũ Đồng nghe qua chỉ là có lòng tốt nhắc nhở, nhưng giọng nói chắc chắn khiến mọi người chú ý đến tên tiểu quái đang bị bong da tróc thịt.
Tô Lăng thấy bọn họ đều nhìn hướng tiểu quái phía sau mình, khi biết nó là thây ma, ánh mắt họ liền trở nên độc ác, cô nhếch miệng cười chậm rãi hỏi ngược lại ”Thì sao ?”
-”Tô Lăng ! cô điên rồi, nó là thây ma, là quái vật, còn ăn thịt người nữa đó, mau qua đây để Vũ Đồng giết nó”.

Diêu Gia Minh hoảng sợ, nhìn từ xa còn nghĩ là con người, thấy Tiêu Vũ Đồng tấn công nó thì chỉ nghĩ nó là kẻ xấu chứ không nghĩ gì nhiều, sau đó Tiêu Vũ Đồng bị tấn công bất ngờ, rồi Tô Lăng tưởng đã chết lại xuất hiện nên chẳng ai để ý đến tên tiểu quái đen thui sắp hòa làm một với bóng tối kia nữa.
Tiêu Vũ Đồng lúc này cũng rất tốt bụng gật đầu với Tô lăng, sau đó cầm kiếm lên chuẩn bị tấn công, rõ ràng không đạt được mục đích tuyệt đối không bỏ qua..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui