Cao Hy Hy và Tiêu Sinh tức tốc chạy xuống phòng bảo vệ, nhờ người quản lý hệ thống camera trích xuất các video từ camera hành lang.
Hai người chăm chú nhìn vào màn hình, mất cả ngày trời mới thấy được chút manh mối.
Đúng là vào khoảng thời gian mà Cao Hy Hy miệt mài chuẩn bị cho kế hoạch triển lãm, cô đã đem tất cả các hồ sơ bản mềm trong máy tính ở công ty về nhà làm thêm.
Cao Hy Hy lưu trữ mọi thứ vào một chiếc USB và cất giữ nó ở nhà mình.
Tối hôm qua, Cao Hy Hy đã cẩn thận mở USB xem xét một lượt, nó vẫn nằm ở hộc bàn làm việc của cô, các tập tin đều không hề mất đi, chứng tỏ phải có người lẻn vào nhà cô, mọi thứ.
Trên màn hình camera, ngoại trừ những người hàng xóm thân thuộc của Cao Hy Hy, chỉ có Tiêu Sinh, Phương Dật và một người đàn ông lạ mặt xuất hiện ở nhà cô.
Mỗi lần Phương Dật đến nhà Cao Hy Hy, cô đều có ở nhà, và anh ta chỉ ở phòng khách một lúc rồi đi.
Tiêu Sinh cũng tương tự, mọi lần hắn đến nhà Cao Hy Hy, cô đều có mặt ở nhà.
Chỉ có duy nhất một người đàn ông lạ mặt, vóc dáng cao ráo, đeo khẩu trang và mũ lưỡi trai kín bưng ra vào nhà Cao Hy Hy một cách đáng ngờ.
“Nhất định là anh ta!” Cao Hy Hy chỉ tay vào màn hình, kích động kêu lên.
Tiêu Sinh bình tĩnh hơn cô.
Hắn kéo người bảo vệ ra một chỗ, nói chuyện gì đó với ông ta.
Ở trong phòng bảo vệ, Cao Hy Hy vẫn chăm chú nhìn vào màn hình máy tính, xem đi xem lại từng đoạn video một.
Bất chợt, Cao Hy Hy phát hiện ra thêm một chuyện nữa.
Đó là những lúc cô tăng ca, hoặc vì bận rộn mà bỏ bữa tối, Tiêu Sinh luôn lén đến trước cửa nhà cô, đặt thức ăn mà cô yêu thích ở đó.
Cao Hy Hy có chút sửng sốt và ngỡ ngàng, trong lòng lại không rõ đang có tư vị gì.
Trước nay cô luôn nghĩ, người âm thầm quan tâm cô là Phương Dật, hoặc là Kỷ Hàm.
Hóa ra, tất cả đều là Tiêu Sinh.
Cao Hy Hy nhíu mày nhìn vào màn hình máy tính, chợt nhớ đến những lời mà Tiêu Sinh nói với mình trước đây.
Hóa ra hắn nói thích cô, bảo vệ và chăm sóc cho cô đều không phải là lời nói suông.
Cao Hy Hy vốn không nghĩ đến chuyện này, càng không nghĩ đến tình cảm của Tiêu Sinh dành cho mình là chân thành.
Bỗng nhiên, Cao Hy Hy cảm thấy mình thật ngốc!
Tiêu Sinh nói chuyện xong với người bảo vệ thì quay lại tìm Cao Hy Hy.
Hắn đứng phía sau lưng cô, thấy cô cứ bật đi bật lại đoạn video mà hắn đã đem thức ăn đến trước cửa nhà.
Tiêu Sinh bất giác nở một nụ cười, Cao Hy Hy đúng thật rất chậm tiêu, nhưng cũng thật đáng yêu.
“Hy Hy, bác bảo vệ nói sẽ cho chúng ta đoạn video kia.”
Cao Hy Hy mở to mắt nhìn Tiêu Sinh, hắn kéo ghế, ngồi gần bên cô, nhìn cô bằng ánh mắt chứa đầy hy vọng.
Cao Hy Hy khẽ gật đầu, mỉm cười một cái, nhưng vì quá bối rối nên cô hoàn toàn không nghĩ được chuyện gì tiếp theo.
Cầm USB có đoạn video bằng chứng trong tay, Tiêu Sinh gọi điện cho vị luật sư mà hắn từng thuê để bảo vệ Cao Hy Hy.
“Luật sư Hà, tôi có chuyện muốn nhờ cậu.
Lát nữa tôi sẽ gửi cho cậu một đoạn video, cậu dựa vào quan hệ ở sở cảnh sát tìm hiểu xem người xuất hiện trong video này có thân phận như thế nào.”
Đầu dây bên kia truyền đến tiếng nói của một người đàn ông, khẳng định chắc chắn anh ta có thể làm được.
Tiêu Sinh nói vài lời cảm ơn khách sáo, sau đó tắt điện thoại.
Lúc này, Cao Hy Hy mới nhớ ra, Đỗ Tú Lệ, bạn thân của cô, cũng là một luật sư.
Nghĩ như vậy, Cao Hy Hy liền gọi cho Đỗ Tú Lệ một cuộc, nhờ cô nàng và Diêu Anh hỗ trợ Luật sư Hà điều tra thân phận của người đàn ông kia.
Tối hôm đó, Cao Hy Hy trở về nhà mình, vừa định đi tắm cho sạch sẽ thì ngoài cửa vang lên tiếng chuông.
Nghĩ đến kẻ khả nghi đã từng đột nhập nhà mình, cô có chút sợ hãi, liền rón rén bước đến bên cửa, nhìn vào mắt mèo trên cửa.
Nhìn qua mắt mèo, phát hiện người đang đứng đợi mình bên ngoài là Tiêu Sinh, Cao Hy Hy liền thở phào một hơi, vội vã mở cửa cho hắn.
“Sao anh lại đến đây, đã trễ như vậy rồi mà.”
Tiêu Sinh cầm một túi thức ăn còn bốc khói nghi ngút, mỉm cười rồi bước vào nhà Cao Hy Hy.
“Tôi sợ em đói, và cũng sợ kẻ xấu đến bắt nạt em.”
Cao Hy Hy đột nhiên sửng sốt nhìn theo bóng lưng của Tiêu Sinh, hắn đang đến phòng ăn, soạn thức ăn ra sẵn, đặt trên bàn.
Nếu là trước đây, chắc chắn Cao Hy Hy sẽ vô tư không hề nghĩ ngợi gì, hoặc có thể, cô sẽ lớn tiếng đuổi hắn ra khỏi nhà.
Thế nhưng lúc này, Cao Hy Hy lại cảm thấy vô cùng ấm áp và bình yên.
Phương Dật từng nói yêu cô rất nhiều, nhưng chưa từng chăm sóc và bảo vệ cô như Tiêu Sinh.
Bản thân cô cũng từng được nhiều người theo đuổi, không có ai nói ít mà làm nhiều như hắn.
Đột nhiên, chính Cao Hy Hy cũng có chút mong chờ điều gì đó không rõ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...