Thần tiên nghĩ ra một cách, hắn dùng tay vạch một đường, tạo thành một cái hồ, rồi nhân dân hai làng tản ra, cùng sinh sống quanh hồ, hai làng trở thành một làng, những cuộc hôn nhân giữa các thế hệ, không bao giờ hứa dùng binh khí đánh nhau.
Không còn cách nào, mọi người chỉ có thể dựa theo cách của lão thần tiên.
Điều đáng kinh ngạc là từ đó đến nay, người dân hai làng không bao giờ đánh nhau vì nguồn nước, hồ do dòng suối tạo thành, dù lấy nước thế nào thì mực nước của nó cũng không hề giảm xuống, cũng không bị cạn khô dù trong thời tiết nóng nhất.
Mọi người sau này đều nói, đây khẳng định là lão thần tiên kia đang phù hộ mọi người.
Tôi vừa nghe, thì biết, người gọi là lão thần tiên, chính là Quỷ Cốc Tử, may mắn trong truyền thuyết không có lưu lại tên của hắn, bằng không không biết bao nhiêu người sẽ chạy tới trước tiên đảo lộn nơi này.
Bản đồ báu vật vẽ thật sự đơn giản, nhưng nơi cụ thể chôn đồ vật lại rất rõ ràng, Chu Nguyên Hạo cúi đầu nhìn về phía hồ, chỉ một ngón tay về phía chính giữa hồ: “Quỷ quan, chắc hẳn là ở dưới nước, mai táng bên trong bùn nước của hồ.”
Hiện tại trước công chúng, tất nhiên không tiện đi xuống điều tra, chúng tôi thuê một khách sạn bên cạnh, chờ đến hai giờ rạng sáng, toàn bộ quảng trường hoàn toàn trở nên yên tĩnh, cơ hồ không có bóng người nào, chúng tôi sẽ lặng lẽ đi đến bên hồ.
Sau hơn hai nghìn năm cỗ quỷ quan cuối cùng đã xuất hiện một con lệ quỷ cấp cao.
Lần này phỏng chừng cũng không khác lắm.
Vì vậy, tôi lấy ra sợi tơ hồng làm bằng máu chó đen và chu sa từ trong túi xách của mình, kéo xung quanh hồ, sau đó dựa theo kỳ môn bát quái, dán trấn tà ám phù lên, ở nơi then chốt của trận, dán lên một tấm trấn tà phù cấp bậc đại cực, một khi có lệ quỷ xuất hiện, đại cực trấn tà phù có thể trực tiếp giết chết nó.
Bố trí xong tất cả, Chu Nguyên Hạo đi vào trong hồ, tôi bảo tướng quân Kim Giáp phân thân đi theo bên cạnh anh ấy, sau đó dùng con mắt của tướng quân Kim Giáp quan sát dưới nước.
Tuy rằng hồ không lớn, nhưng rất sâu, Chu Nguyên Hạo vẫn luôn đi xuống đáy, xuống sâu mười lăm mét, phía dưới tất cả đều là nước bùn và một số rác rưởi du khách ném xuống.
Anh ấy tìm kiếm một vòng đáy hồ, đều không tìm được thứ gì.
Tôi nhíu mày, chẳng lẽ trải qua nhiều năm như vậy, nước bùn của đáy hồ đã chôn vùi quỷ quan?
Chu Nguyên Hạo thả quỷ khí của mình ra, để quỷ khí thâm nhập vào bên trong nước bùn tìm kiếm, tìm suốt gần hai tiếng đồng hồ, tôi đều sắp tuyệt vọng, bỗng nhiên anh ấy dùng bộ đàm dưới nước nói: “Khương Lăng, phía dưới có cái gì.”
Trong lòng tôi vui sướng, tìm được rồi?
Đúng lúc này, bỗng nhiên nghe thấy có tiếng người kêu: “Ai ở đằng kia?”
Nói rồi, một đèn pin chiếu rọi qua đây, ánh sáng khiến tôi hoa mắt.
Tôi vội vàng nhảy dựng lên, một người bảo vệ đi tới, hắn dò xét tôi từ trên xuống dưới, nói: “Đã trễ thế này, cô ở chỗ này làm gì?”
Tôi dùng sợi tơ hồng bố trí trận pháp, dán dưới mặt đất, hiện tại tối lửa tắt đèn, bảo vệ cũng không nhìn thấy.
Tôi nảy ra một ý tưởng, lau lau mắt, nói với một tiếng khóc nức nở: “Bạn trai của tôi đã chia tay với tôi.”
Bảo vệ nhíu mày: “Không phải cô muốn tự sát đấy chứ?”
Tôi không nhịn được mắt trợn trắng, nói: “Tôi sẽ không chết, tự sát vì một người đàn ông không tiền đồ, tôi, tôi chỉ muốn yên lặng một mình.”
Nói rồi tôi lại làm bộ lau nước mắt.
Trong mắt bảo vệ hiện lên một tia sắc thái khác thường, nở nụ cười hèn hạ, đi tới nói: “Em gái, em nhìn em xem, trẻ tuổi như vậy, ngoại hình lại xinh đẹp như vậy, đừng vì một người đàn ông mà đau lòng như vậy.
Hắn muốn chia tay với em, là mắt hắn bị mù, trên đời này đàn ông tốt vẫn rất nhiều.”
Nói rồi hắn duỗi tay tới kéo tôi, cười nói: “Em gái, đã trễ thế này, rất không an toàn, nếu không, em vào phòng an ninh ngồi với anh?”
Sắt mặt tôi trầm xuống, nói: “Cảm ơn ý tốt của anh, không cần.”
“Không cần ngại.” Bảo vệ nắm lấy cổ tay tôi, vui cười nói, “Anh chính là người tốt.”
Lời còn chưa dứt, bỗng nhiên tôi cảm giác cổ tay đau đớn, sắc mặt thay đổi, không dám tin nhìn về phía bảo vệ, nụ cười trên mặt bảo vệ từ hèn hạ biến thành âm hiểm.
Tôi thoát khỏi tay hắn, có một mắt kim trên cổ tay hắn ta, hắn ta đang đeo một chiếc nhẫn có một cây kim ẩn dưới đó.
Đầu của tôi choáng váng một trận, nghiêng ngả lảo đảo lui về phía sau một bước, bảo vệ cười lạnh nói: “Không ngờ rằng mày dễ lừa như vậy, người ngu xuẩn giống như mày, lại ngăn trở kế hoạch của âm dương liêu bọn tao, giết chết mấy đại tướng của âm dương liêu.
Cũng không biết là vận khí của mày quá tốt, hay là mấy tên đại tướng kia là phế vật ngu ngốc? Có lẽ sống ở Hoa Quốc lâu rồi khiến cho bọn họ cũng trở nên ngu xuẩn như người Hoa Quốc?”
Tôi cắn răng, gắt gao nhìn chằm chằm hắn, hắn cười lạnh liếc mắt nhìn xuống giữa hồ một cái, nói: “Bọn mày đêm khuya tới đây, xem ra dưới hồ này có bảo bối gì sao.”
Hắn đi tới hướng tôi: “Chờ sau khi thằng tình nhân quỷ của mày mang theo bảo vật từ phía dưới ra, không biết hắn có nguyện ý dùng bảo vật đổi tính mạng của mày không.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...