Nhật Ký Thú Cưng Iii Còn Đường Sống Nào Tốt Bằng Ôm Đùi Kim Chủ Ba Ba
Ngày thứ hai khi Bạch Thụy đón tiểu chuột Bạch Sầm về thì nhận được thông báo vai diễn Tô Lạc đã chính thức thuộc về cậu từ miệng Sùng Minh.
Bạch Thụy lúc biết tin thì có khựng lại một chút nhưng sau đó vẫn rất bình tĩnh mà tiếp nhận việc này.
Đồng thời cậu phải bắt đầu chuyên tâm nghiên cứu kịch bản nhiều hơn chứ không thể rảnh rỗi như bây giờ được.
Bên cạnh đó cậu còn phải theo ý Sùng Minh nhận thêm một chương trình thực tế nữa.
Sự nghiệp minh tinh của Bạch Thụy xem như chính thức bắt đầu từ bây giờ.
Trước đó Bạch Thụy chỉ có mỗi việc định kỳ đi chụp ảnh quảng cáo cho một nhãn hiệu áo khoác nam, một nhãn hiệu kem dưỡng da cho nam.
Trong đó còn có mấy cái video quảng bá theo mùa đặc biệt chứ chẳng còn làm gì nữa.
Cậu một không phải diễn viên, hai không phải ca sĩ, đương nhiên không thể chạy ngược chạy xuôi được.
Hiện tại không những muốn đóng phim, mà để tạo tiền đề cho cậu thì những show thực tế là không thể thiếu được.
Sùng Minh đương nhiên so với cậu vất vả hơn, giúp cậu sắp xếp lịch trình đồng thời để ý tiến độ của đoàn làm phim.
Bạch Thụy chỉ cần ngồi đó đợi được đưa đi thôi.
"Ngày mai đi chụp ảnh tuyên truyền cho bộ phim.
Ngày mốt tham gia chương trình Minh Tinh Đại Chiến Tràng.
Cậu vào vai khách mời nên cứ thoải mái đi.
Đây là tư liệu của chương trình cậu xem đi."
Sùng Minh đưa cho cậu một tập giấy không dày, là giới thiệu sơ lược của Minh Tinh Đại Chiến Tràng.
"Đây xem như là bước đầu tiên cho cậu ra mắt giới giải trí.
Bên trong sẽ có khá nhiều minh tinh nổi tiếng tham gia.
Họ sẽ chọn và dẫn dắt những khách mời như cậu cùng nhau hoàn thành nhiệm vụ chương trình giao cho.
Mỗi kỳ bốn tập, gồm có bảy minh tinh và bảy khách mời chia làm bảy cặp."
Tuy đã đưa tài liệu nhưng Sùng Minh vẫn đứng bên giải thích cặn kẽ cho Bạch Thụy.
Vừa nói hắn vừa nhìn tiểu Bạch Sầm...!Khụ, là chú hamster Bạch Thụy rước về kia.
Hiện tại nó đang mon men trèo lên ống quần của cậu, một đường chạy lên bụng cậu làm ổ trên đó.
Bạch Thụy hai tay cầm tài liệu đặt hờ trước bụng, toàn thân gần như ngã hết trên ghế sofa.
Vậy nên tiểu Bạch Sầm chính là chen vào giữa cậu và cuốn tài liệu mà nằm, đầy đủ thể hiện sự tồn tại.
Bạch Sầm cái tên này không khó nhận ra là Bạch Thụy đem họ của cậu và tên của Khương Sầm ghép lại với nhau mà thành.
Ban đầu khi nghe cậu gọi, Sùng Minh mém chút là bị sặc nước miếng của chính mình.
Hắn không nhịn được mà nghĩ đợi Khương Sầm nghe thấy không biết sẽ phản ứng như nào.
Nhưng kết quả khiến cho cả hắn và anh trai hắn đều kinh ngạc lẫn thất vọng là Khương Sầm rất bình tĩnh tiếp nhận, còn tiếp nhận luôn cái xưng danh Đại Sầm mà Bạch Thụy đặt cho hắn.
Tiểu Sầm đương nhiên là chú hamster kia rồi.
Chỉ là có một chuyện thú vị thế này.
Tiểu Sầm khi có Đại Sầm thì không dám trèo lên người Bạch Thụy đâu.
Nó có vẻ rất sợ Khương Sầm, đặc biệt có linh tính mà không làm phiền lúc hai người ở bên nhau.
Trừ khi được hắn cho phép.
Mà con vật nhỏ này cũng lạ.
Nó có ổ đàng hoàng, còn được trải bằng bông gòn thiên nhiên giá cả cực mắc nhưng trừ lúc ngủ thì luôn không chịu ở trong đó mà theo Bạch Thụy chạy khắp nhà.
Lắm lúc Sùng Minh nghĩ có khi nào hắn lỡ không chú ý mà đạp trúng nó không.
Vậy nên lúc ở trong nhà cậu hắn đều đề cao mười phần tinh thần mà để ý nó, thật sự mệt tâm lắm.
Ngày đầu tiên về nhà nó còn chưa hoạt động rộng như bây giờ.
Hiện tại thì hầu như mọi ngóc ngách trong nhà đều bị nó khám phá hết rồi.
Sùng Minh không biết người ta nuôi hamster thế nào chứ kiểu này hắn chưa thấy bao giờ.
Nó ăn rất ít nhưng đồ ăn của nó lại không hề rẻ chút nào.
Bạch Thụy toàn cho nó ăn hạt, ăn ngũ cốc không thôi.
Mà Bạch Thụy cho nó ăn gì thì nó ăn đó, nhưng trừ Khương Sầm ra ai cho nó ăn ngoài Bạch Thụy thì nó đều không ăn.
Này chẳng khác nào nói nếu Bạch Thụy bận thì chỉ có Khương Sầm mới chăm được nó.
Tổ tông! Này đúng là tổ tông.
Bạch Thụy trước khi chọn game show cho mình thì đã xem qua chương trình này trước đó rồi mới chọn.
Ở trong ba cái Sùng Minh đưa cho cậu xem thì cậu thấy vừa ý với cái này nhất.
Mà nguyên nhân chính là ở hai chữ Đại Chiến kia.
Vận động ý mà.
Tuy không đến nổi đánh đánh giết giết...!Không, đến một phần mười ngàn cũng chưa tới nhưng vẫn khiến cho Bạch Thụy thỏa mãn rồi.
Có trời mới biết dạo này xương cốt cậu nó móc meo cỡ nào.
Trước đó hiếm có ngày nào cậu chịu ngồi yên, hiện tại thì...!Haiz...
Bạch Thụy xem xong tài liệu, vươn tay cầm lấy hai hạt hướng dương trong cái đĩa cách đó không xa, một đưa cho Tiểu Sầm trên bụng cậu, một bản thân tự cắn chơi chơi.
Sau đó phòng khách không ngừng vang lên tiếng rắc rắc khiến tai người ngứa ngáy vô cùng.
Sùng Minh nhìn một chủ một tớ hành động không khác nhau lắm này mà muốn câm nín.
"Đúng rồi, đây là danh sách diễn viên của bộ phim.
Cậu xem chút đi để tránh ở trước mặt người ta tỏ ra ếch ngồi đáy giếng chẳng biết gì cả."
Sùng Minh cố gắng bỏ ngoài tai những tiếng răn rắc kia, lại đưa cho cậu một tập tài liệu khác.
Cạch.
"Ngày mai Phương tổng hẹn ngài đi đánh golf vào lúc một giờ ba mươi, buổi tối còn muốn ăn bữa cơm..."
Đúng lúc này thì cửa chính vang lên tiếng mở cửa cùng âm thanh Sùng Chinh vẫn còn đang báo cáo hoạt động cho Khương Sầm.
Sau đó là tiếng giày da ma sát với mặt sàn, tất cả đều đánh động tới mấy nhân vật trong phòng.
Có biểu hiện rõ nhất là Tiểu Sầm.
Nó ngậm hạt hướng dương trong miệng rồi phóc một cái nhảy xuống sàn bỏ chạy, chẳng mấy chốc đã mất bóng trong ổ của nó.
Bạch Thụy trước khó hiểu sao nó sợ người kia như vậy, hiện tại vẫn khó hiểu nhưng không để ý nữa.
Cậu chuyên tâm xem danh sách Sùng Minh đưa cho.
Ngược lại là Sùng Minh đi vào bếp bắt đầu xử lý bữa trưa.
Sùng Minh đã muốn kiêm luôn chức đầu bếp cho Bạch Thụy từ khi có Khương Sầm rồi.
Bụng hắn nghĩ nếu Khương tổng cứ mãi ở bên đây thì nên điều đầu bếp của hắn từ nhà chính qua.
Có lẽ Khương Sầm cũng đã tính rồi hay sao mà chiều hôm đó dì Lam đã hiện thân.
Không biết có phải hành động của Tiểu Sầm đã lấy lòng Đại Sầm hay không, nhưng lúc hắn nhìn xung quanh Bạch Thụy không thấy nhúm lông kia, rõ ràng trong mắt hiện lên một tia hài lòng.
Bạch Thụy bắt được cảm xúc này trong mắt hắn không khỏi muốn trề môi.
Người này nhỏ mọn quá à, đi tranh giành với một con vật nhỏ.
Nếu không phải nó được cậu mở cho một tia linh tính cỡ một tuổi rồi thì chắc ba ngày thôi sẽ bị hắn ném ra ngoài đường mất.
Tiểu Sầm hiện tại giống như Bạch Kỳ Thư tổ bà bà của Bạch Thụy.
Nhưng Bạch Thụy quan sát một ngày đã đưa ra kết luận, đến cậu còn khó mà tu luyện được trong môi trường này thì chưa chắc trăm năm sau Tiểu Sầm đã có thể thành người được đâu.
Quan trọng là hiện tại thể lực của nó tốt hơn, năng lực cũng mạnh hơn, khả năng sống sót đương nhiên là hơn đồng loại của nó gấp trăm vạn lần luôn rồi.
Nếu nó không gặp biến cố thì có thể sống mấy trăm năm vẫn được, không có khả năng chết yểu như đồng loại của nó ở thế giới này nên Bạch Thụy rất yên tâm..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...