Vấn đề bây giờ là làm sao để hái chúng?
Hai nói móng vuốt của chim to mạnh mẽ hữu lực thật đấy nhưng để đối phó với đám bông mềm mại này lại có chút không xong.
Nếu anh dùng hình người để hái thì có lẽ là được đi...!
Nhưng không có gì để chứa, bình thường toàn thấy anh dùng lá cây để đựng hạt cứng cùng hoa quả thực vật cho cậu.
Vậy làm một cái sọt đi!
Lần trước bắt cá xong vẫn còn một đám dây leo, nhưng dây này có chút quá thô, nên tước ra thì tốt hơn.
100 năm làm chuột hết ăn rồi ngủ, thật sự là rất sung sướng, nhưng vì người yêu thử bước lên con đường làm người đa tài tiểu dụng cũng là chuyện vui vẻ.
Lisa nhìn Bạch Kỳ Thư khổ sở kéo ra từng sợi từng sợi dây từ dây leo to mà ngứa mắt, anh cướp lấy nó từ trong tay cậu.
Xẹt.
Một lớp dây dài được kéo xuống, bản rộng nhưng dẹt lép.
Bạch Kỳ Thư tròn mắt nhìn, đôi mắt đen láy nhìn từ dây đến trên người á thú nhân tai mèo, rất muốn giơ lên một ngón tay cái.
" Cậu muốn tước cái này ra làm gì thế, lại làm lưới đánh cá sao?"
Lisa bị cậu nhìn đến ngứa ngáy, rất muốn sờ thử cái tai nhỏ màu trắng trên đầu cậu mà ngại con chim to đang ngồi nướng thịt bên cạnh.
Từ lúc nghe Bạch Kỳ Thư gọi cái dùng để bắt cá là lưới đánh cá thì người nơi này cũng bắt đầu dùng nó, lúc muốn đi bắt cá cũng sẽ kêu là đi đánh cá.
Sau đó trong bữa ăn của những ngày mưa gió này bắt đầu xuất hiện món cá, mỗi á thú nhân sẽ đi tìm Bạch Kỳ Thư học làm cái này, nhưng làm nhỏ thôi, đủ cho bản thân á thú nhân cũng có thể làm.
Nói là á thú nhân nhưng không hề bao gồm cả Bạch Kỳ Thư, cậu dù ở hình người cũng nhỏ xinh đáng yêu, cái lưới quá nhỏ thì không bắt nổi cá to ở đây, khéo khi cá sẽ kéo lấy cậu xuống nước cũng không chừng.
Bạch Kỳ Thư nghe Lisa nói thì lắc đầu.
" Anh giúp tôi tước thêm đi, tôi dạy anh một món mới."
Cậu lanh lợi dụ dỗ á thú nhân trước mặt.
Bạch Kỳ Thư từ khi làm ra cái lưới đánh cá thì có rất nhiều á thú nhân đều để ý cậu, vừa nghe nói món mới đã có người chạy tới.
" Tôi cũng giúp nữa."
Không đợi Lisa phản ứng đã có á thú nhân bước tới, là Jeanne á thú nhân tai gấu đã cho cậu chén để đổi một bát canh.
Bạch Kỳ Thư nhìn anh ta cũng nhanh gọn lẹ mà tước tước kéo kéo dây leo thô dày thành nhiều sợi lại dài lại đều nhau mà sáng mắt.
So với cậu kéo mãi mới ra một cọng dài thật sự là quá chán.
" Đều được cả."
Bạch Kỳ Thư cười tít mắt.
Eagle ở bên cạnh sủng nịnh mà xoa đầu nhỏ, chuột đôi khi sẽ không nhờ anh làm những chuyện nhỏ nhặt, tri kỷ đến mức anh cũng không biết nói sao, thấy cậu hoà đồng như vậy anh cũng chỉ im lặng ủng hộ, dù sao cậu làm được cái gì cũng không giấu giếm, nếu đã vậy thì cứ để những người khác góp sức.
Độc chiếm có đôi khi chỉ nên ở một mức độ vừa đủ, mở cho cậu một cánh cửa như vậy chuột sẽ không buồn chán suốt ngày đòi sinh chuột con.
Dù anh cũng muốn chuột con.
Mỗi lần chim chuột với nhau mấy câu sinh chuột con tình thú như vậy cũng là nên, nhưng Eagle cũng không để trong lòng, bởi vì anh biết cậu không phải á thú nhân, sinh chuột gì đó, vẫn không nên tạo áp lực cho cậu.1
Sau khi được hai á thú nhân giúp đỡ, cuối cùng cũng ra được một đám dây mảnh mà rộng, độ dài rất tốt.
Bạch Kỳ Thư bắt đầu lần mò làm sọt.
Sọt mây ở nơi kia cậu cũng từng thấy người ta làm ra, hình như cũng rất đơn giản.
Cậu ngóng lóng một hồi cũng đã được cái đáy.
Hai sợi dây ghép thành một, cùng ba đôi dây hình thành một dấu thập, đôi này trên, đôi kia dưới, lại cố định một chút là ra hình thức nên có, sau đó cứ dùng dây luồn lách xung quanh những sợi dây kia, lên xuống lên xuống theo hình vòng tròn, chẳng mấy chốc đã ra một tấm thảm dây nhỏ cỡ hai bàn tay chim to gộp lại rồi.
Như vầy nhìn có chút giống cái nón lá, bởi vì xung quanh tua tủa.
Bạch Kỳ Thư hí hửng mà ướm thử lên đầu mình, còn cười ha ha.
Eagle bất đắc dĩ nhéo nhéo eo cậu, con chuột nhỏ rất dễ thoả mãn.
Tiếng cười của cậu lay động rất nhiều thú nhân, nhưng họ cũng chỉ dám nhìn mà thôi, cũng rất tò mò với cái cậu đang làm.
Hai á thú nhân ngồi gần nhìn nãy giờ cũng sáng mắt ra.
Bạch Kỳ Thư cảm thấy cái này nếu làm to ra rồi lợp vài miếng lá cây lên sẽ thành cái nón lá, quá tuyệt vời.
Hí hửng về hí hửng, Bạch Kỳ Thư vẫn muốn làm cái giỏ cho chim to đi hái bông.
Nhắm thấy cái đế đã đủ ổn, cậu dựng những sợi dây mới đầu ở cái đáy lên, tiếp tục luồng dây xen kẻ nhau, ém chặt nó cho thật chắc chắn giữa những sợi bên dưới, rất nhanh một cái sọt không có nắp đã ra đời.
Cái này làm thêm hai cái dây là có thể đeo trên lưng rồi, gọi là cái gùi nhỉ.
Còn thêm hai cái quai bên trên thì thành cái giỏ, hay cái sọt, dùng để chứa đồ hay vận chuyển đồ vật nhỏ rất là tiện lợi.
Ngay thời điểm hình thức ban đầu của cái sọt xuất hiện thì Lisa đã bắt đầu tước thêm sợi dây, Jeanne cũng lanh trí mà làm theo.
Đợi đến khi Bạch Kỳ Thư làm ra một cái sọt có độ cao chừng 80cm, bán kính miệng trên cũng tầm 60cm thì bọn họ đã tước được một đám dây lớn.
Bạch Kỳ Thư dày vò cái sọt thì thấy rất chắc chắn, khá là ô kê con dê.
" Eagle, cái này cho anh đi hái bông nè."
Bạch Kỳ Thư giơ cái sọt lên cho anh xem, ý tranh công rõ ràng.
Eagle cầm nó lên xem, cảm thấy rất là thần kỳ, nếu dùng cách nói của thú thần thì chuột nhỏ chính là thú thần phái đến làm thú nhân bộ lạc càng thêm sung túc và dễ sống hơn trước kia nhiều.
Anh nhìn thấy trong mắt nhiều thú nhân đã có chút ý tứ khác thường, lông cả người muốn xù lên, hất cằm nhìn bọn họ.
Đám thú nhân độc thân giống như bị tiêm máu gà, dù không làm ra cái gì như ánh mắt đặc biệt khiêu khích.
Victor nhìn tình hình này trong lòng đã có thể nhìn tới một trận ác chiến rất nhanh sẽ được diễn ra sau mùa mưa.
Ông cũng nhìn ra á thú nhân Kỳ kia rất đặc biệt, biết nhiều thứ mới lạ, còn biết làm những đồ vật mà họ chưa thấy bao giờ, những thứ này dù không ăn được nhưng lại có thể mang đến cho họ thức ăn, để cuộc sống thêm sung túc, nếu có thể giữ lại bộ lạc thì thật tốt, nhưng ông quan sát Eagle lâu nay cũng không rõ làm sao để giữ họ lại.
Không chỉ riêng Bạch Kỳ Thư, cả thú nhân tộc chim kia cũng rất mạnh mẽ.
Đợi mùa mưa qua đi xem sao vậy...!
Bạch Kỳ Thư đang vui vẻ không biết chút sóng ngầm này, bên kia Lisa đã lần mò được cái đáy của sọt dây.
" Như này đúng không?"
Lisa đưa ra cho cậu xem, nhẹ giọng hỏi.
Bạch Kỳ Thư lật xem trên dưới, trầm trồ không thôi.
" Lợi hại, chính là vậy đó, thứ này có thể đựng rất nhiều thứ nhé, làm hai sợi dây gắn trên này nè, có thể mang trên lưng."
Cậu hoa chân múa tay hình dung cho Lisa xem, anh không nói gì nhưng trên tay đã muốn bay múa.
Á thú nhân thật thông minh, nhìn xem Jeanne cũng không chậm hơn Lisa chút nào, làm ra cũng đủ đẹp, không méo mó chút nào.
Cậu cũng nên làm một cái nắp cho nó thôi, có vậy chim to cũng sẽ dễ dàng mang bông về mà không làm rơi chúng trên đường.
.................................
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...