Nhật Ký Thú Cưng Iii Còn Đường Sống Nào Tốt Bằng Ôm Đùi Kim Chủ Ba Ba

Lộc Đàm sợ Bạch Thụy ngốc nghếch không biết làm sao chọn người nên chỉ mánh cho cậu. Tuy người có nhiều thẻ bài không nói chắc được họ có phải là đồng đội giỏi hay không, nhưng đó là những người hoặc có đủ sự may mắn hoặc là có năng lực tư duy, hành động. Dù là những người dùng cách cướp để có được thẻ thì đó cũng do họ giỏi, đều đáng được lựa chọn làm đồng đội. Trong những kỳ trước ở tập đầu này người được chọn thường sẽ tranh thủ phô bày thẻ của mình để người đi chọn dựa vào đó mà quyết định có lựa chọn mình hay không. Có nhiều thẻ thì càng dễ được chọn. Đối với người đi chọn nếu đối phương là người có năng lực thì trở thành đồng đội với họ sẽ tăng lên xác suất chiến thắng trong những tập sau. Còn đối phương vận cứt chó mới có được tấm thẻ cũng chẳng sao. Vận may vẫn là một cách thể hiện bản lĩnh cho dù năng lực của họ bét nhè.

Năng lực của Bạch Thụy là khỏi phải nói rồi, các vị lão nhân chắc chắn đều đã được chứng kiến. Vậy mà lúc này đây, sau khi Lộc Đàm nói xong lại không có vị lão nhân nào đem thẻ bài mình có ra hòng chiếm được sự lựa chọn của cậu.

Này là sao?

“Các vị đây là thông đồng với nhau thử thách năng lực lựa chọn của cậu ấy đấy à?”

Lộc Đàm không khỏi lật mí mắt lên dò hỏi bọn họ. Một vài người có năng lực có kiêu ngạo thì không nói đi, sao cả những người trông yếu ớt như nữ lão nhân cũng thế? Thời điểm này vẫn nên nhanh nhanh phơi bày năng lực của bản thân cho dù là sự may mắn đi chớ còn đợi gì nữa.

“Lộc ca đừng nói vậy. Lỡ em rất tệ, em xòe ra người ta biết em tệ rồi không chọn em thì sao? Nếu mọi người cùng không xòe mà cậu ấy lại chọn em thì không phải em được lợi à?”

Lời này của Lê Kim Cửu nói không sai. Ai lại đem cái xấu của mình phơi bầy cho người khác biết, như vậy không phải đánh mất cơ hội của mình? Nhưng đó là với những người biết rõ bản thân mình yếu kém mà người ta chỉ hiểu biết sơ sơ về mình. Dùng cách này lừa lọc cơ hội không thể nói là tốt nhất nhưng khả thi hơn. Nhưng còn những người có năng lực thì sao? Này nói không thông. Cứ như vậy không kéo thật sẽ để cho những người yếu kém được lợi. Thời điểm này vẫn không nên quá kiêu ngạo, sẽ đánh mất cơ hội của mình.

Chẳng lẽ họ chê Bạch Thụy?


Không có khả năng.

“Nói thật là tôi rất tò mò muốn biết cậu ấy sẽ chọn thế nào?”

Đường Ca bất chợt trở nên đáng tin hẳn. Hắn cười cười bí ẩn nhìn Bạch Thụy: “Nếu là chúng tôi chọn trước thì trăm phần trăm ai chọn đầu tiên cũng sẽ chọn cậu ấy. Điều này chắc là không sai được. Nhưng có lẽ giống như tiểu Cửu nói, chúng tôi sợ không được cậu ấy chọn vì không rõ ưu thế của bản thân giữa đám người. Hoặc là có ý gì khác. Có điều, bất kể là cậu ấy chọn ai thì hành trình sau đó của chúng ta đều sẽ đặc biệt thú vị. Cái thú vị như vậy không nên vì thắng thua mà phá hủy nó đúng không? Cứ để xem cậu ấy sẽ lựa chọn thế nào đi.”

Nói thật hay!

Đúng là MC có tiếng tăm của giới giải trí.

Tuy không biết lời của hắn đáng tin được mấy phần nhưng hiện tại các vị lão nhân đều giấu đi lợi thế của mình hết rồi. Bạch Thụy chỉ có thể tự dựa vào khả năng phán đoán của mình để chọn người thôi.

“Tôi chọn Đường ca*.”

*Ca trong đại ca. Không phải tên của Đường Ca.

Bạch Thụy lên tiếng chỉ sau khi Đường Ca nói những lời kia hai ba giây thôi, gần như là tức thì mà lại còn là chọn hắn… Không chỉ những người khác mà đến cả người được chọn là Đường Ca đều kinh ngạc không thôi.

“Cậu chọn tôi?”

Đường Ca biểu tình có phần hài hước, trợn mắt há hốc mồm ra nhìn Bạch Thụy hỏi lại.

“Chắc trong người anh có nhiều thẻ bài lắm.”

Bạch Thụy mơ hồ cảm thán một câu, nghe vào tai lại giống lý do… Cứ như cậu vì vậy mà chọn hắn ấy.

“Không không!”


Ai ngờ Đường Ca không những không vui mà lại còn lập tức lắc đầu xua tay. Đặng hắn nhìn cậu ngờ vực hỏi: “Anh không nghĩ cậu là dựa vào điều này để chọn anh đâu đúng không?”

Biểu tình của Đường Ca có phần thất vọng khiến người ta khó hiểu. Nhưng Lộc Đàm nhìn phát là hiểu ngay ý nghĩ của Đường Ca, hắn lại không khỏi cười khinh bỉ đối phương. Này là được tiện nghi mà còn đòi hỏi nữa, đúng là… Bản thân Bạch Thụy nhìn ra được hắn nhiều thẻ cũng giống như khẳng định năng lực và sự may mắn của hắn, hắn lại còn không chịu. Phải là Bạch Thụy dựa vào những gì hắn thể hiện rồi mới coi trọng hắn mới chịu. Thiệt tình… Cơ mà Bạch Thụy tân nhân này cũng quá thực tế đi. Ít nhất cậu ấy có thể nói nhiều vài lời sáo rỗng đều được, lấy lòng lão nhân cũng như lấy điểm tốt trong lòng công chúng khi phát sóng. Cậu ấy lại cứ chăm chăm vào lợi ích thế này… Phải nói là đối phương thẳng như ruột ngựa, không tính toán thiệt hơn hay ngu ngốc đây?

Nhưng Đường Ca đã hỏi như vậy rồi, Lộc Đàm vẫn muốn nghe xem Bạch Thụy sẽ trả lời thế nào.

Ai biết…

“Con người anh tốt.”

“…” Một đám người đang dỏng tai lên nghe mặt mày nhất thời ngờ nghệch hết cả ra. Này là câu trả lời ngốc nghếch gì đây…

Sùng Minh đứng ở bên ngoài đều không nhịn được đỡ trán. Nói cái gì vậy trời!! Nếu không phải biểu tình của Bạch Thụy rất điềm nhiên bình thản, lời nói đều không có cái gợn sóng lượn lượn nào mà chỉ như đang bày tỏ hôm nay ăn món gì thôi, có khi người ta sẽ nghi ngờ ngay giới tính và nhân cách con người của cậu ấy có phải rất cong hay không. Mặc dù thời đại này đồng tính luyến rất nhiều, minh tinh vì sự nghiệp mà lao vào con đường làm tình nhân cho kim chủ ba ba càng không ít. Nhưng câu trả lời của Bạch Thụy vẫn quá mức ngây thơ rồi.

“Ha ha ha!!”

Đường Ca có phải ngẩn tò te một lúc lâu rồi đột nhiên cười phá lên.

“Được rồi, tuy anh cảm thấy cái lý do này của cậu rất ba chấm nhưng ít ra anh chấp nhận được. Hơn hẳn lời trước đó của cậu nhiều.”


“Xì!”

Đường Ca vừa khoe mẽ xong đã bị tận mấy cái âm thanh khinh bỉ của đám lão nhân chế nhạo.

“Tuy tôi rất không quen nhìn người như anh được lợi nhưng mà vẫn là phải chúc mừng Đường Ca - Bạch Thụy, hai người đã trở thành cặp đồng đội đầu tiên trong Minh Tinh Đại Chiến Tràng lần này.”

Lộc Đàm trước khi công bố cho đúng hình thức còn không quên bày tỏ sự khinh bỉ của mình với Đường Ca. Mấy vị lão nhân nhìn tổ hợp hai người này trong lòng không khỏi muốn phun tào. Lộc Đàm nào phải không cảm thấy bị lôi như vậy, nhưng hắn vẫn rất chuyên nghiệp mời hai người họ đứng qua một bên, sau đó nhìn đến Đường Hạ: “Cậu Đường này, anh trai cậu đã có được một đồng đội đáng gờm rồi đấy. Cậu sẽ chọn ai để chuẩn bị đối đầu với hắn đây? Anh là anh tin ở cậu đó!”

Hắn còn không quên khơi mào cuộc chiến sắp tới cho hai anh em nhà người ta. Thật đúng là thành phần e sợ thiên hạ không loạn. Nhưng ai biết có người còn muốn hơn hắn…

“Người ta nói không đánh không hiểu nhau. Có lẽ do tôi không cùng cậu ấy cọ sát cọ sát cho nên cậu ấy mới không biết tôi tốt hơn anh trai tôi thế nào. Haizzz…”

“…”

Lời này nghe sao mà có mùi gây drama quá vậy.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui