Nhật Ký Thú Cưng Iii Còn Đường Sống Nào Tốt Bằng Ôm Đùi Kim Chủ Ba Ba

Thật là nói đùa. Bạch Thụy dù sao cũng có hai tháng làm người mẫu. Lại thêm tạo hình cổ trang buff vô tội vạ, cậu không hề tận lực làm gì vẫn có thể khiến cho Tiêu Tầm cười thỏa mãn. Tinh thần ông lập tức vững vàng lên, lại càng không có hối hận vì đã chọn cậu cho vai diễn này. Ông chỉ nghĩ, rốt cuộc Bạch Thụy có liên quan gì đến nhà đầu tư không lâu trước đó vừa tăng vốn cho bộ phim hay không. Nhưng mà đối phương bất ngờ lại không đá động gì tới những diễn viên trong đoàn, cho dù là lúc ông dò hỏi nguyên do thì đối phương vẫn luôn trả lời rất đúng mực, kiểu như vì nhìn thấy tiềm năng của bộ phim, vì các kiểu… Cuối cùng Tiêu Tầm vẫn cứ như người mù mà nhìn Bạch Thụy.

Ông đến hiện tại chỉ có thể tận lực hy vọng Bạch Thụy thật sự như cậu biểu hiện hôm thử vai, hoàn thành tốt vai diễn này là ông mừng rồi.

Sùng Minh ở một bên lông mày giật giật không ngừng, lại bất lực nhìn người của đoàn phim đang không ngừng nổ lực tạo couple cho Bạch Thụy và Trác Dịch. Lúc thấy ánh mắt của Trác Dịch nhìn Bạch Thụy thì hắn càng mơ hồ cảm thấy tình hình có vẻ trở nên không ổn chút nào. Hắn không khỏi hoài nghi, đợi giới thiệu bộ phim được tung lên, không biết Khương Sầm có nghĩ rút vốn bộ phim, lại không cho Bạch Thụy đóng nữa hay không.

Dù hắn biết này chỉ là thủ đoạn bình thường của mấy bộ phim, nhưng hắn lại không biết tình cảm của Khương Sầm đối với Bạch Thụy là thế nào cũng như phản ứng của hắn. Khương tổng của chúng ta không hề có kinh nghiệm bao dưỡng tình nhân là minh tinh. Trước nhìn biểu hiện tại thời điểm này của hắn khi cùng Bạch Thụy cùng ăn cùng ngủ, Sùng Minh thật sự là mù mịt lại càng thêm lo lắng vì phản ứng chưa biết của Khương Sầm.

Ngược lại là Bạch Thụy đối với mọi thứ xung quanh biểu hiện rất là bình thường. Ai bảo cậu làm cái gì thì cậu làm cái đó, từ đầu chí cuối đều nhập vai Tô Lạc rất tốt. Hiện tại Sùng Minh ngoài cảm thấy cực kỳ may mắn vì Tô Lạc không có mập mờ với Khiêm Vương ra thì hoàn toàn bất lực với mọi thứ.


Còn thái độ của Bạch Thụy thì… Sùng Minh cảm thấy Bạch Thụy không có khả năng cho Trác Dịch chút cảm tình nào. Nguyên nhân thì…

“Em tên Bạch Thụy?”

Trác Dịch vừa xong công việc đã đến bên cạnh Bạch Thụy. Hắn ở trong trang phục Khiêm Vương lại thêm khuôn mặt quốc dân kia mà liên tục nở nụ cười cực soái với cậu.

Bạch Thụy nhìn hắn bằng ánh mắt trong suốt không chút cảm xúc. Ở lúc Sùng Minh nghĩ cậu sẽ không đáp lời, còn tính ra mặt chữa cháy tránh đắc tội ảnh đế thì Bạch Thụy lại đối với hắn gật đầu một cái. Đúng vậy, chỉ là một cái, không biểu tình gì, càng không nói một lời.

Người khác có lẽ không biết nhưng Sùng Minh ngược lại rất rõ ràng tính cách của Bạch Thụy. Đừng nhìn bình thường ở bên Khương Sầm cậu rất thoải mái líu lo, thật ra ở bên ngoài Bạch Thụy rất kiệm lời. Trước đây khi đi chụp ảnh thời trang cho thương hiệu cậu chỉ toàn im lặng làm xong rồi về, chưa từng có tiếp xúc với ai hết. Chính vì vậy mà việc Bạch Thụy thân thiết với Tô Miện mới khiến Sùng Minh bất ngờ như vậy.

Hiện tại Sùng Minh không cảm thấy Bạch Thụy như vậy là có gì sai. Nếu nó có sai thì chính là cho dù đối phương là một đời ảnh đế đang nổi, bao nhiêu người muốn ké chút danh tiếng thì cậu vẫn biểu hiện hờ hững. Trước đang chụp quảng bá cho phim thì cậu như vậy là hợp lý, nhưng hiện tại không chụp nữa rồi cậu vẫn thế, không tránh khỏi nhiều người và cả Trác Dịch đều cảm thấy kỳ lạ. Sau đó sẽ lập tức có người gán cho cậu cái mác người mới chưa gì đã ngạo mạn. Cho dù Bạch Thụy chưa từng có nói lời nào, thái độ mà ở trong mắt Sùng Minh lại chính là rất bình thường.

Bản thân Sùng Minh trước đó không hiểu cảm xúc lạnh nhạt của Bạch Thụy đối với nghề minh tinh này thì còn có thắc mắc. Nhìn quen rồi hắn xem như đã hiểu rõ cũng như chấp nhận việc cậu không hề có hứng thú gì với nghề này. Sau đó hắn đến hỏi anh hắn mới hiểu được tại sao Bạch Thụy đi làm minh tinh thì không lại xoắn xuýt vấn đề này nữa. Đây cũng chính là nguyên nhân Sùng Minh không nghĩ Bạch Thụy sẽ có gì mập mờ với Trác Dịch.

Cho nên sẽ không có chuyện Bạch Thụy vì sự nổi tiếng mà bỏ Khương Sầm đi ăn máng khác.


Tương lai có thay đổi gì hay không Sùng Minh không biết, còn hiện tại Bạch Thụy vẫn thế. Cứ nhìn biểu hiện của cậu lúc này thì biết. Nhưng nhìn biểu tình hờ hững cho dù là đối với ảnh đế Trác Dịch, Sùng Minh vẫn cảm thấy không hiểu tâm tư tiểu mỹ thụ Bạch Thụy cho lắm.

“Nghe nói em mới vào nghề. Tôi thấy em nhập vai cảm xúc rất tốt. Tôi dù sao cũng có kinh nghiệm năm năm nhập diễn, nếu em có gì không hiểu cứ đến tìm tôi.”

Đối với sự lạnh nhạt của Bạch Thụy, Trác Dịch ngược lại không có biểu hiện gì giống như người xung quanh. Hắn còn tỏ vẻ vừa ý, dung túng với cậu khiến cho người ta kinh ngạc rớt cằm.

Trác Dịch năm nay hai mươi tám nhưng sự nghiệp vẫn cứ trên đà đi lên, chưa từng có giảm xuống, đủ thấy hắn là một minh tinh có thực lực. Có điều nói về thành tựu của hắn mấy năm nay, Sùng Minh đứng dưới góc nhìn của một người đại diện lại chắc chắn sau lưng Trác Dịch không hề đơn giản chút nào dù hắn chưa từng điều tra hắn ta. Nhưng hiện tại xem ra… Hắn vẫn nên tìm hiểu một chút thì hơn.

Mấy năm nay không nghe nói hắn có scandal được ai bao dưỡng, lý lịch có thể xem là trong sạch, càng không có mập mờ với nữ minh tinh nào.

Nhưng hiện tại Sùng Minh không thể không đánh giá lại bức màn trắng xóa sau lưng Trác Dịch rồi. Trác Dịch tên này nhất định có tâm tư bất thường với minh tinh nhà hắn. Không biết Bạch Thụy có nhận ra hay không, có điều hắn không thể xen vào việc Trác Dịch muốn nâng đỡ cho Bạch Thụy được. Hắn cùng lắm chỉ có thể đứng ở ngoài trông chừng mà thôi.


“Nếu có gì thắc mắc tôi sẽ nghĩ tìm anh. Xin phép.”

Thấy hắn kiên trì như vậy, Bạch Thụy khẽ nghiêng tròng mắt đảo nhanh chúng một vòng, nghĩ nghĩ một chút rồi qua loa có lệ trả lời Trác Dịch. Thái độ không mặn không nhạt lại không thể chê trách khiến Sùng Minh bất ngờ không thôi. Chỉ là không biết Trác Dịch có cảm thấy thái độ của Bạch Thụy nữa vời mà khó chịu hay không. Còn có người ngoài nữa… Nhưng Sùng Minh không có quá bận tâm, dù gì vẫn còn một Khương Sâm ở phía sau chống đỡ cho tiểu minh tinh nhà hắn cơ mà. Miễn Bạch Thụy không làm ra chuyện gì khiến người ta nắm được thóp.

Bạch Thụy ngược lại không hề bận tâm những lời cậu đã nói. Cậu chỉ lo làm đến khuôn khép theo lời dặn của Sùng Minh, không khiến người bắt bẻ rồi chẳng thèm nhìn ai dẫn đầu đi trước rời khỏi phim trường. Mặc kệ Trác Dịch hay người ngoài lý giải thế nào thì đều không liên quan đến Bạch Thụy. Mà cho dù bận tâm thì cũng chẳng có gì phải sợ, đơn giản bởi vì chỉ cần điều tra một chút là biết cách hành xử thường ngày của cậu. Chỉ cần cậu cứ luôn giữ thái độ này, tất cả sẽ thuận lý thành chương, sau này nhất định không lại có người bàn cãi về nó nữa.

“Bạch Thụy, cậu nhớ ở lại đừng có về đó.”

Tô Miện trong lúc tẩy trang bỗng nhiên nhìn Bạch Thụy nói.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận