Nhật ký si hán của thiếu gia

 
 
Lâm Chiêu chăm chú xem sách, Mạc Kỳ nằm nhoài trên mặt bàn, nghiêng mặt nhìn cô.
 
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Mặt của cô sao lại trắng như vậy? Ăn cái gì vậy? Thật là mềm, sờ vào nhất định là trơn mượt. Đúng, tối hôm qua cậu còn sờ qua, mềm mại êm ái, thật là thoải mái, thật là có cảm giác tốt.
 
Trong miệng Lâm Chiêu lẩm nhẩm công thức, một cái miệng nhỏ đóng đóng mở mở. Ánh mắt Mạc Kỳ nhìn chằm chằm cái miệng nhỏ của cô, nghĩ đến cảm thụ tối hôm qua.
 
Đôi môi nhỏ cũng mềm mềm, trong miệng thì mềm hơn, ẩm ướt trơn bóng, đầu lưỡi vô cùng quyến rũ, ngượng ngùng muốn từ chối lại ra vẻ mời chào, chỉ một câu thôi lập tức liền quấn lấy.
 
Nhiệt tình như vậy.
 
Miệng nhỏ còn tham lam hút nước miếng của hắn đấy, thật sự là đói khát, mút đến lợi hại như vậy, ước gì cậu không buông cô ra.
 
Cái miệng nhỏ đó tối hôm qua còn ngậm lấy dương vật của cậu đấy, mở to miệng, hận không thể ngậm toàn bộ vào trong miệng, ra sức mà hôn như vậy, chẹp chẹp miệng, nước bọt cũng không kịp nuốt, tất cả đều lưu lại trên dương vật của cậu, thật là lẳng lơ.
 
Đầu của cô nằm sấp ở chỗ đó của cậu, tóc hơi lộn xộn, đầu khẽ động đậy, để miệng của cô thuận tiện rút ra đút vào.
 
Mỗi một cái đều đẩy đến trong cổ họng của cô.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

 
Ưm ~ Cái miệng nhỏ nhắn của cô làm sao lại quyến rũ như thế, cắm toàn bộ vào, cắm vào cô, rút ra, cắm vào, dùng sức va chạm không ngừng. Nước bọt của cô tràn lan, đúng lúc, thật là ướt át làm sao.
 
Thật là một cô nhóc lòng tham không đáy, cậu đều bắn nhiều như vậy, cô vậy mà nuốt hết toàn bộ.
 
Còn có một chút nhảy dọc theo khóe miệng, cô lè lưỡi, lại liếm nó về, chẹp chẹp miệng, nuốt vào toàn bộ.
 
“Anh Mạc Kỳ, người ta còn muốn mà ~ cho em đi ~ bên dưới cũng muốn, anh cắm vào được không? Chơi phía dưới người ta đi mà, chơi em đi mà ~”
 
Nhớ lại giọng nói tối hôm qua ở trong đầu, kèm theo hình ảnh thiếu nữ thân thể trần như nhộng ánh mắt mê ly, Mạc Kỳ nhìn người bên cạnh giống như nhìn vào da thịt cô, hô hấp có chút gấp rút, bên dưới mơ hồ có xu thế ngẩng đầu.
 
“Mạc Kỳ?”
 
Lâm Chiêu vỗ nhè nhẹ sau lưng Mạc Kỳ, không nghĩ tới cậu sẽ có động tác lớn như vậy, đùng một cái đứng lên, giống như tránh né cái gì đó cảnh giác nhìn cô, ghế lùi về phía sau phát ra tiếng kéo cực lớn.
 
Lâm Chiêu có chút không hiểu.
 
Mạc Kỳ cũng ý thức được hành động của mình quá lớn, nhưng hoàn toàn là xuất phát từ bản năng. Cậu đang nghĩ đến cơ thể trần truồng của cô và cậu làm gì làm gì, đột nhiên giọng nói của cô và hiện thực hợp lại với nhau, để tay trên lưng cậu, trong lúc bất chợt mang theo một luồng điện cường đại, cậu suýt chút nữa là chịu không nổi, tim đập rộn lên, chột dạ tránh đi.
 
Lâm Chiêu nói: “Hôm nay nghỉ trưa cậu không về sao? Cậu buồn ngủ rồi?”
 
Mạc Kỳ gật gật đầu.
 
“A, xin lỗi, cậu ngủ tiếp đi.”
 
Hai ngày trước Mạc Kỳ mới biết được hóa ra bạn cùng bàn học bá của cậu buổi trưa cũng không trở về nhà. Người nghỉ trưa ở lại trường không nhiều, nhưng cũng không ít, đều ngại phiền phức chạy tới chạy lui.
 
Cậu cũng không biết vì sao, hôm nay đột nhiên hành động không bình thường, nghĩ đến nếu như lúc nghỉ trưa cậu cũng ở lại phòng học, vậy khi cô ngủ…
 
Hôm nay trong phòng đoán chừng có tầm 10 người, đa số đã nằm sấp trên bàn, hiếm có người còn đang làm bài tập, dáng vẻ chăm chú, đồng thời cách chỗ bọn họ cũng không gần.
 
Lâm Chiêu nằm sấp trên bàn híp mắt.
 
Mạc Kỳ có chút thấp thỏm, trong lòng điên cuồng dâng lên một cỗ dục vọng, kêu gào, càng ngày càng mãnh liệt.
 
Mình chỉ… sờ một chút.

 
Mạc Kỳ nhẹ nhàng dời ghế ngồi đến bên cạnh cô, rất gần rất gần. Cậu cẩn thận tới gần cô, sau khi xác định cô đã ngủ, một tay chậm rãi nhẹ nhàng đưa về phía cánh tay chồng lên nhau của cô.
 
Cô không nhúc nhích.
 
Rất tốt. Mạc Kỳ to gan lên, sự chờ mong cũng theo đó mà lớn lên. Tay của cậu vuốt ve cánh tay cô, từng chút từng chút sờ lên phía trên.
 
Xúc cảm dưới tay khó mà hình dung được, quả nhiên non mềm giống như trong mơ, mềm mại không xương.
 
Tay của cậu một đường đi tới bờ vai của cô, chậm rãi xuống theo bên người cô dời xuống phía dưới.
 
Ánh mắt của Mạc Kỳ tự do trên người cô, mãi đến khi nhìn chằm chằm phần nhô lên trước ngực cô, ánh mắt cũng không dời đi được nữa.
 
Cậu nuốt nước miếng một cái, ánh mắt thẳng tắp nhìn ngực của cô.
 
Hôm nay là áo lót màu hồng.
 
Đầu của cậu càng ngày càng gần càng ngày càng gần, cái mũi điên cuồng hút lấy, hưởng thụ mà tham lam.
 
Cậu từ phía sau lưng vòng lấy cô, nhưng không dám ép sức lực của mình lên người cô, sợ làm cô tỉnh dậy. Cánh tay của cậu vòng quanh cô, hai tay rốt cuộc đi tới trước ngực cô.
 
Chỉ, chỉ sờ một chút.
 
Tay chậm rãi tới gần, chạm đến, dán vào, hơi nắm chặt.
 

Bắt lấy.
 
“Ưm ~”
 
Mạc Kỳ thở gấp nặng nề, tay không muốn rời đi, nhưng cũng không dám manh động, chỉ là yên tĩnh mà dán vào nơi đó.
 
A, thật là muốn nặn một cái, thật là muốn vươn tay vào nặn một cái.
 
Gỡ bỏ áo lót của cô! Trực tiếp nhào nặn vú lớn của cô! Cậu không chỉ muốn nhào nặn, cậu còn muốn mút! Còn muốn cắn! Cậu còn muốn cọ dương vật lớn của cậu ở giữa khe ngực của cô, quy đầu đâm vào cằm dưới của cô!
 
Rất muốn chịch một phát….
 
Mạc Kỳ nhẹ nhàng, khe khẽ chống cằm trên đầu vai cô, mặt vùi vào cổ cô.
 
Tham lam hít lấy mùi của cô.
 
“Ưm a.”
 
Cậu lại thở gấp nặng nề.
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận