Kha Kiệt cười, “Sợ? Lúc cô nhục mạ Triệu Tuyết Như trên mạng sao không thấy sợ? Tôi nghe nói quản lý của cô muốn cô xóa video đó đi, cô còn không chịu mà? Trong ngành này của chúng ta có nhiều chuyện như vậy. Bất cứ một tiểu minh tinh cũng có thể có gia thế khủng đứng phía sau. Sau này đừng ngu ngốc đi đắc tội trực tiếp với người ta, có một số việc cứ lén lút làm là được rồi.”
“Tôi...” Khuôn mặt nhỏ1của Quan Cầm trắng bệch, không nói lên lời.
“Được rồi, dọa cô thôi, không sao. Chị em nhà họ Triệu không biết ghét nhau đến thế nào đâu. Cô mắng Triệu Tuyết Như, Triệu Hàm Như không biết vui mừng đến thế nào ấy chứ. Vừa rồi cô ấy còn hỏi thêm mấy câu về cô. Cô ấy là đại cổ đông công ty Đỗ Như Tùng, tài sản trong tay rất lớn, lần này có khi cô có thể trong họa gặp phúc đấy.” Kha Kiệt thấy Quan8Cầm sợ thì mới cười nói. Quan Cầm cũng là người thông minh thức thời, đáng để anh ta chỉ điểm một hai điều.
Rất ghét nhau? Quan Cầm lặng lẽ nhìn về phía Triệu Hàm Như. Vị hôn phu của cô ấy không ngừng cúi đầu nói gì đó, khiến cô ấy liên tục cười khẽ.
Trông Triệu Hàm Như không phải cùng một loại người với Triệu Tuyết Như. Triệu Tuyết Như vênh váo huênh hoang, nhưng không có khí chất thanh nhã cao quý từ trong huyết mạch2như thế này. Khí chất này, không phải người khác muốn là có thể học được.
Cô ta không khỏi hâm mộ, có những người sinh ra đã là đứa con cưng của trời, muốn gió được gió, muốn mưa được mưa, còn có được vị hôn phu tốt như vậy.
Đột nhiên ánh mắt cô ta sững lại, cứ như không thể tin vào mắt mình. Cô ta vừa nhìn thấy Triệu Tuyết Như đi vào hội trường!
Trước khi bộ phim này khởi quay, Triệu Tuyết Như đã tung tin4mình vô cùng có khả năng tham gia diễn xuất. Lúc đó Triệu Minh Vĩ cũng đàm phán chuyện đầu tư với Qua Như, đương nhiên chuyện xảy ra sau đó khiến Qua Như kinh thường cô ta, giáng cho cô ta một cái tát mạnh vào mặt, đồng thời cũng chính thức khiến cô ta kết thù hận với Quan Cầm.
Sau đó Triệu Tuyết Như như chó điên, ra sức tìm Quan Cầm gây phiền phức. Cô ta cướp đi mấy hợp đồng đại diện không nói, còn tung tin đồn khắp nơi, hại cô mất đi mấy vai diễn. Nếu như nói trong ngành giải trí này, cô hận ai nhất, thì đó ngoài cô ta ra còn có thể là ai.
Như thường lệ theo lý, Triệu Tuyết Như bị mất mặt ở bộ phim này của Qua Như, muốn giữ chút thể diện thì không nên nghênh ngang đến tham gia lễ công chiếu. Ai ngờ cô ta lại làm khác đi.
Triệu Tuyết Như dương dương đắc ý kéo cánh tay một người trung niên, dửng dưng ngồi ngay hàng ghế đầu.
Kha Kiệt đương nhiên cũng chú ý đến, vẻ mặt thay đổi. Bọn họ tất nhiên không mời Triệu Tuyết Như tham gia sự kiện này, nhưng không ai ngờ, cô ta lại đi cùng với Lưu Đại Cường.
Lưu Đại Cường lăn lộn trong ngành giải trí hơn ba mươi năm, nâng đỡ không ít diễn viên thành sao, mối giao thiệp rộng rãi trong ngành khiến không hiếm người trố mắt nghẹn lời. Những diễn viên nước ngoài muốn phát triển ở đại lục, thì việc đầu tiên cần làm chính là phải đến chào hỏi vị lão đại này. Nếu nói Qua Như dựa vào tài năng của mình tạo dựng thế giới điện ảnh riêng, thì Lưu Đại Cường lại dựa vào thủ đoạn đối nhân xử thế để đứng đầu vòng xoáy. Hai người đều như nhau, người khác không đủ sức dò xét.
Chỉ là một lão đại siêu cấp như thế lại đi cùng một diễn viên nhỏ đầy tiếng xấu như Triệu Tuyết Như, quả thực khiến người khác không tin nổi. Trong ngành này thiếu gì mỹ nữ, Lưu Đại Cường lại thích vẻ đẹp nhân tạo đó sao?
Kha Kiệt thầm thở dài, Lưu Đại Cường đúng là ăn không kiêng kỵ, chỉ cần có cửa đều có thể nuốt trôi.
Anh ta không khỏi quay qua nhìn Triệu Hàm Như. Cô tất nhiên cũng phát hiện Triệu Tuyết Như, đôi lông mày thanh tú hơi nhíu lại, cho dù dưới ánh đèn mờ cũng có thể nhìn ra sự tức giận trong đó.
Kha Kiệt nghĩ một chút, bước nhanh đến bên người Triệu Hàm Như, thấp giọng cung kính giải thích rõ: “Cô Triệu, chúng tôi không hề mời Triệu Tuyết Như, không ngờ cô ta lại đi cùng Lưu Đại Cường.”
“Lưu Đại Cường là ai?” Triệu Hàm Như chống cằm, vẻ mặt vô cùng nghi ngờ. Xem ra cũng không có gì bất ngờ, cô không phải người trong giới, lại đã ra nước ngoài nhiều năm như thế, không biết về Lưu Đại Cường cũng bình thường.
“Ông ta là lão đại trong ngành giải trí. Trong ngành này, bất kể là ai cũng đều phải nể mặt ông ta mấy phần.” Kha Kiệt cười khổ, vốn còn muốn nói thêm mấy câu, nhưng lễ công chiếu đã bắt đầu, đành phải cười cười xin lỗi Triệu Hàm Như, nhanh chóng quay về chỗ ngồi.
Cô rất ghét Triệu Tuyết Như, những thám tử tư theo dõi cô ả rất chặt chẽ, nhưng lại chưa từng nghe nói đến Lưu Đại Cường. Xem Triệu Tuyết Như cũng chỉ mới dựa vào tên Lưu Đại Cường này.
Triệu Hàm Như cười lạnh, “Không biết hôm nay cơn gió nào thổi? Đầu tiên là gặp Triệu Cương, bây giờ lại gặp Triệu Tuyết Như. Một trai một gái nhà Triệu Minh Vĩ đều đến thủ đô, chẳng lẽ ông ta định phát triển đến đây?”
“Năng lực của Triệu Minh Vĩ thế nào thì anh không đánh giá được, nhưng xem cách giáo dục con cái thì ông ta còn kém hai bác rất xa.” Khúc Nhạc lạnh nhạt nói, khuôn mặt không nhìn ra cảm xúc gì.
Triệu Hàm Như nở nụ cười, “Anh lấy lòng em làm gì?”
“Không phải lấy lòng em, chỉ nói thật thôi. Loại công tử bột như Triệu Cương không cần nói nhiều. Quan hệ của Triệu Tuyết Như và Lưu Đại Cường kia nhìn là biết không đơn thuần. Lưu Đại Cường là người đã có gia đình, số diễn viên nữ ông ta nuôi bên ngoài nhiều vô số kể. Cô ta có thể ở cạnh loại đàn ông như thế, không phải tự mình chìm trong trụy lạc thì còn là gì?”
“Chị ta không phải vì tiền, cái chị ta muốn là hưởng thụ cảm giác được mọi người chú ý. Chị ta bỏ ra thân thể, Lưu Đại Cường cho chị ta cơ hội. Trong giao dịch này, chị ta cũng không thiệt thòi.” Triệu Hàm Như cười lạnh, lúc trước Triệu Tuyết Như hận cô như vậy là vì cô đã cướp đi mục đích tồn tại của cô ta, “Chị ta có thể vì trở nên nổi tiếng mà không tiếc bất kỳ giá nào, chút hy sinh này có là gì với chị ta chứ?”
Ngón tay Triệu Hàm Như gõ nhẹ vào lan can, vốn cho rằng thông qua Đỗ Tùng Như có thể phong bế tiền đồ của Triệu Tuyết Như trong giới giải trí, không ngờ cô đã quá coi thường cô ả. Triệu Tuyết Như không chỉ hung ác với ngưới người khác, còn tàn độc với chính mình. Cô ả không chỉ dùng tiền của Triệu Minh Vĩ, mà còn bỏ ra cả thân thể mình.
Lễ công chiếu quy tụ rất nhiều hãng truyền thông lớn nhỏ, sự xuất hiện của Triệu Tuyết Như gây ra không ít chú ý.
Từ sau khi cô ả rời bỏ nhóm nhạc nữ thì đã trải qua một cuộc thay đổi lớn, bây giờ không đi theo hình ảnh ngây thơ trong sáng nữa mà theo đuổi hình ảnh sexy, ăn mặc hết sức quyến rũ xinh đẹp. Hôm nay cô ả mặc một chiếc váy dài hở lưng, điều gây chú ý nhất là vòng một lấp ló căng đầy lúc này đang áp sát trên cánh tay Lưu Đại Cường, hai đóa tuyết trắng kia vừa đi vừa cọ sát vào cánh tay ông ta.
Từ góc đứng của Triệu Hàm Như cũng không thấy hết được những hành động này của cô ả. Nhưng ở nơi tập trung nhiều truyền thông như vậy, không ít máy ảnh đã ghi lại được khoảnh khắc khiến người ta kinh ngạc này. Cô ả càng không biết liêm sỉ, thấy ánh đèn flash không ngừng nháy lên càng vui vẻ. Đây chính là tin tức bê bối lớn nhất đầu năm nay.
“Mất thể diện.” Thấy Triệu Tuyết Như không để ý hoàn cảnh, cả người như dán lên người Lưu Đại Cường, Triệu Hàm Như không kiềm chế được cơn giận của mình.
Mặc dù cô hận Triệu Tuyết Như, nhưng dù sao hai người cũng là chị em họ, lại cùng họ cùng tên. Người không biết chuyện giữa hai người, sẽ liên tưởng hành vi của Triệu Tuyết Như với cô. Hành vi phóng túng này của Triệu Tuyết Như sẽ vô tình ảnh hưởng đến danh tiếng của cô.
Vậy nên cho đến giờ, Triệu Hàm Như chỉ muốn ra tay với Triệu Tuyết Như trong ngành giải trí, khiến cô ả gặp khó khăn khắp nơi, chứ chưa từng nghĩ đến chuyện làm mất mặt cô ả trước công chúng. Danh tiếng của Triệu Tuyết Như xuống đến như thế này, chính là do cô ả tự làm tự chịu.
Triệu Tuyết Như lại cảm thấy mình làm như thế không có gì đáng chỉ trích. Có thể dựa vào Lưu Đại Cường để có được các mối quan hệ và sự nâng đỡ, còn có thể tạo ra tin hot, chỉ trăm lợi mà không có hại cho cô ả.
Cô ả thẳng lưng, vẻ mặt kiêu ngạo, oán hận nhìn màn hình lớn, trên đó đang xuất hiện tên của “Triệu Hàm Như“.
“Triệu Hàm Như là ai? Tên rất giống em.” Lưu Đại Cường cũng để ý đến, nghi ngờ nhìn cô ta, “Em biết người này sao?”
Xuất hiện trong danh sách nhà đầu tư, bình thường đều là người tai to mặt lớn ở các công ty. Cái tên “Triệu Hàm Như” này lại rất lạ. Qua Như có thể để người mới như thế đầu tư vào phim của ông ta, xem ra tác phẩm lần này không được người xem coi trọng.
Danh tiếng của Qua Như mặc dù lớn, nhưng dù sao cũng không phải thuộc công ty của Lưu Đại Cường. Cho nên ông ta cũng không để ý đến phim của Qua Như. Nếu không phải hôm qua ân ái xong, Triệu Tuyết Như ầm ĩ đòi đến dự lễ công chiếu, ngồi nhìn màn hình lớn, ông ta cũng sẽ không chú ý đến cái tên “Triệu Hàm Như” này.
“Là em họ em.” Triệu Tuyết Như miễn cưỡng cười nói, giọng nói cực kỳ ỏn ẻn điệu đà.
“Hả, vậy sao không để em là nữ chính?” Lưu Đại Cường cũng biết nhà họ Triệu là phú gia một phương, nên cũng không thấy kỳ lạ với câu trả lời này. Nhưng ông ta tò mò nếu đã là người nhà đầu tư phim, vì sao Triệu Tuyết Như lại bỏ lỡ cơ hội tham gia diễn xuất.
“Em họ em từ nhỏ đã không hợp với em, thích cướp đồ của em. Nếu như không phải cô ta cản trở, anh bây giờ đã thấy em diễn rồi.” Triệu Tuyết Như cong môi, mặt đầy vẻ tủi thân. Nhìn khuôn mặt nữ chính ngây thơ cực giống Triệu Hàm Như kia, ánh mắt cô ả đầy oán hận, đây vốn là vai diễn thuộc về cô ả, lại bị cướp đi!
Đáng hận nhất là Triệu Hàm Như vẫn luôn trốn ở nước ngoài, Triệu Minh Vĩ muốn chỉnh cũng không có cách nào, chứ nói chi là cô ả. Vì thế cô ả cũng chỉ có thể nguyền rủa trong lòng, cho cô chết sớm.
Phim của Qua Như có tính nghệ thuật cao, kịch bản tuy hơi ngột ngạt, nhưng lại đầy tính triết học ý vị. Tất nhiên điều khiến người ta khâm phục nhất chính là thẩm mỹ của anh ta. Vẻ thuần khiết thanh lệ của Quan Cầm qua ống kính của anh ta được phô bày một cách tự nhiên, cho dù là cảnh gần hay cảnh xa đều khiến người xem hoa mắt mê mẩn.
Bộ phim này dường như được viết ra cho Quan Cầm. Sau khi xem, ấn tượng sâu sắc nhất chính là vẻ đẹp của Quan Cầm. Có thể suy ra, sau khi bộ phim này công chiếu, tiền đồ của Quan Cầm trong giới giải trí sẽ vô cùng rộng mở.
Triệu Tuyết Như càng xem càng tức, hận không thể lôi Quan Cầm từ trong màn ảnh ra, đổi mình vào đó. Nếu nữ chính trong phim này là cô ả thì bây giờ người nhận được sự sùng bái và ái mộ đã là cô ả rồi...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...