Nhật Ký Ma Cà Rồng

Damon Salvatore nằm dài trên không ,lưng tựa vào một cành của…ai mà biết được cái cây này nó tên là gì ? Ai thèm quan tâm cơ chứ?Cái cây cao , và nó cho phép anh nhìn lén vào phòng ngủ nhà Caroline Forbes , và nó thực sự là một cái “đệm lưng” tốt.Anh duỗi dài người trên cái cành – cây – tiện – nghi – của – mình,tay gối sau đầu , một chân đong đưa trong khoảng không cách mặt đất 30 feet. Anh cảm thấy thoải mái như một con mèo , mắt nửa nhắm nửa mở để quan sát .

Anh đang chờ đợi cái thời khắc “ma thuật” : 4 giờ 44 phút sáng,khi mà Caroline tiến hành cái nghi lễ kì quái của cô ta .Anh đã rình được hai lần và anh cảm thấy khá thích thú .

Bất chợt , anh bị muỗi đốt.

Thật là kì cục bởi vì muỗi thì không bao giờ coi vampire là đối tượng hút máu .Máu của vampire không có ba cái thứ “dinh dưỡng” giống với máu người thường.Nhưng thực tế là anh cảm thấy rõ ràng một vết chích nhỏ của con muỗi ở đằng sau cổ mình.

Anh quay ngoắt lại để nhìn đằng sau mình,cảm nhận được hương thơm của đêm hè , và chẳng thấy gì cả.

Vòm lá nhọn nhọn của cây tùng bách , không có thứ gì đang bay ,không có thứ gì bò trên lá.

Thôi được rồi,nó chắc hẳn là mấy cái lá nhọn nhọn của cây tùng.Nhưng rõ ràng là nó làm anh đau.Và cái nhói đau không giảm đi mà thậm chí còn tệ hơn theo thời gian.

Một con ong vò vẽ chăng?Damon sờ đằng sau cổ một cách cẩn thận.Không vết nọc – không phải ong chích.Chỉ là một cái đốm hơi sưng nhức nhối.

Một giây sau , sự chú ý của anh lại quay trở lại với khung cửa sổ.

Anh không chắc điều gì đang diễn ra nhưng anh có thể cảm nhận rõ ràng một sức mạnh bất ngờ bùng nổ xung quanh Caroline khi cô đang ngủ,giống như một thứ sức ép sống cao tần.Một vài ngày trước,thứ sức mạnh này đã dẫn anh tới đây nhưng khi tới nơi , anh không chắc là mình có thể tìm được nguồn gốc của nó.

Đồng hồ điểm 4 giờ 40 phút sáng và phát ra một tiếng beep.Caroline tỉnh dậy và ném nó xuyên qua căn phòng .

Cô gái may mắn –Damon nghĩ ,với một sự đánh giá “đen tối” .Nếu ta là một tên trộm-con người bình thường thay vì một vampire, thì sự trinh trắng của cô – bất kể cô có còn cái thứ ấy hay không – đều sẽ gặp nguy hiểm.May mắn cho cô , ta đã từ bỏ ba cái trò đó từ nửa ngàn năm về trước rồi.

Damon nở nụ cười như thường lệ , giữ nó trong 20 giây và rồi dừng lại , đôi mắt đen của anh trở nên lạnh giá . Anh lại chăm chú vào ô sửa sổ để mở.

Đúng vậy…anh luôn cảm thấy thằng em trai ngu ngốc của mình không bao giờ biết đánh giá Caroline Forbes một cách đúng đắn.Không phải phủ nhận là cô gái này có vẻ ngoài ưa nhìn : mấy cái cẳng chân cẳng tay thon dài màu vàng nâu, cơ thể cân đối và mái tóc màu nâu nhuộm phủ quanh khuôn mặt như những lọn sóng.Nhưng trên hết là tâm trí cô ta .Một tính cách không đứng đắn , hay ghen tị ,ác cảm . Ngon thật. Đại để là , nếu anh không nhầm thì cô ta hẳn là thích chơi với mấy con búp bê nguyền rủa bé nhỏ suốt ngày và ngay tại đây…

Khủng khiếp.

Damon luôn thích những công việc mang tính sáng tạo.

Sức mạnh như đến từ ngoài hành tinh kia vẫn lan tỏa ,và anh vẫn chưa thể tìm ra nguồn của nó .Hay là nó nằm bên trong – cơ thể cô gái ?.Không thể nào .


Caroline vội vã chộp lấy một thứ trông giống như một cái mạng nhỏ bằng lụa màu xanh lá.Cô ta cởi chiếc áo phông – nhanh đến nỗi cặp mắt của vampire cũng không thể quan sát được-và chỉ mặc đò lót , khiến cô ta trông giống như một công chúa người rừng vậy.Cô ta nhìn chăm chú vào chính hình ảnh phản chiếu của mình trước cái gương dài trong phòng.

Nào , giờ cái gì đang khiến cô chờ đợi vậy, cô bé ? Damon tự hỏi.

Well-tốt nhất anh nên giữ mình cẩn thận chút.Một rung động nhẹ và u ám thoát ra , một chiếc lông vũ màu mun rơi xuống mặt đất ,và rồi không có gì ngoài một con quạ khoang đặc biệt lớn đang ngồi trên cây.

Damon quan sát chăm chú từ đôi mắt tinh tường của loài chim khi mà Caroline đang di chuyển tiến về phía trước đột ngột như thể cô ta vừa bị điện giật,môi mấp máy ,và cô ta nhìn chăm chăm vào cái mà có vẻ như chính là hình phản chiếu của chính cô ta.

Và rồi cô ta nở một nụ cười .

Giờ thì Damon có thể chỉ ra chính xác nguồn của năng lượng kia.Nó xuất phát từ tấm gương , không phải từ bề mặt tấm gương mà chắc chắn là từ “bên trong” nó.

Caroline đang cư xử thật kì lạ.Cô quăng mái tóc vàng dài của mình ra sau lưng khiến nó rối lại , cô liếm ướt đôi môi mình và cười như thể đang đứng trước mặt người yêu.Khi cô nói , Damon có thể nghe thấy cô khá rõ ràng.

“Cảm ơn.Nhưng hôm nay anh đến trễ đó”.

Không có ai trong phòng ngủ ngoài cô ta , và Damon không nghe thấy bất cứ câu trả lời nào.Nhưng.. đôi môi của Caroline trong gương không cử động ăn nhập với đôi môi thật của cô ta.

Bravo! Anh nghĩ , anh luôn luôn đánh giá cao những mánh khóe của loài người. Giỏi lắm , bất kể ngươi là ai !

Bằng cách đọc khẩu hình của cô-gái –trong-gương,anh nắm bắt được một vài thứ , như là lời xin lỗi , và..tình yêu?

Damon nghiêng nghiêng cái đầu.

Hình ảnh phản chiếu của Caroline đang nói:”….Anh không cần phải….sau hôm nay”.

Caroline trả lời khan cả giọng : “Nhưng nếu như em không thể lừa được bọn họ thì sao ?”

Và hình ảnh phản chiếu : “…sẽ có giúp đỡ.Đừng lo, hãy nghỉ ngơi….”

“Thôi được.Và không một ai sẽ,uhm,bị đau chứ ,phải không?Ý mình là,chúng ta không nói đến cái chết-cho con người ,phải không?”


Hình ảnh phản chiếu: “Tại sao chúng ta phải…?”

Damon cười thầm.Không biết đã bao lần anh nghe thấy những vụ đổi chác kiểu này . Như một kẻ lão làng,anh biết rằng : đầu tiên anh sẽ phải bay vào phòng cô ta , trấn an cô ta ,và trước khi cô ta kịp biết điều gì xảy , anh có thể khai thác từ cô bất kì điều gì anh muốn, cho đến khi anh không cần tới cô ta nữa.

Và rồi – cặp mắt đen của anh lấp lánh — đã đến lúc thực hiện kế hoạch.

Bây giờ Caroline đang vòng tay ôm lấy thân mình . “Cũng đã lâu rồi , kể từ khi – anh biết đấy ; những điều anh đã hứa , anh chắc chắn điều đó là vì ..yêu em chứ ?”

“..hãy tin anh.Anh sẽ chăm sóc cho em-và cả kẻ thù của em nữa.Anh đã bắt đầu điều đó…”

Đột nhiên Caroline vung tay tức giận,và đó là một cái vung mà hẳn tất cả học sinh nam trường Robert E. Lee đều muốn trả tiền để nhìn thấy. “Đó là điều em muốn thấy”-cô ta nói . “ em đã phát ốm lên vì suốt ngày phải nghe Elena thế này , Stefan thế nọ…và giờ tất cả sẽ bắt đầu lại từ đầu.”

Caroline dừng lại một cách đột ngột ,nó giống như là ai đó bên đầu kia điện thoại đã cúp máy và giờ cô ta mới nhận thấy.Trong một tích tắc , đôi mắt cô ta khép lại và đôi môi mím chặt.Rồi , một cách từ từ , cô ta thả lỏng người.Đôi mắt cô ta vẫn nhìn tấm gương,và một tay cô giưo lên cho tới khi chạm nhẹ vào phần bụng của cô.Cô nhìn xuống bụng mình và biểu hiện của cô trở nên dịu dàng hơn , như thể mọi nỗi lo âu , căng thẳng và tức giận đã tan chảy.

Nhưng Damon thì không thể rời mắt khỏi tấm gương một giây nào.Một tấm gương bình thường , bình thường , một tấm gương- la’era !.Chỉ trong một giây,khi Caroline quay người lại , có một tia sáng đỏ nhóe lên.

Là ..lửa?

Bây giờ thì chuyện gì sẽ xảy ra đây?anh nghĩ một cách chẳng hăng hái chút nào,trong chớp mắt anh biến trở lại từ một con quạ khoang thành một người đàn ông trẻ tuổi đẹp trai và chết chóc , nằm dài trên cành cây.Hiển nhiên là cái sinh vật trong gương đó không có nguồn gốc xung quanh làng Fell Church này.Nhưng có vẻ như nó sẽ đem lại rắc rối cho đứa em trai của anh,và một nụ cười nhẹ,một nụ cười đẹp tuyệt thoáng hiện trên môi Damon trong một giây.

Chả có gì làm anh thích thú hơn là được chứng kiến Stefan – người tốt , Stefan – thánh thiện , Stefan-tôi-luôn-tốt-hơn-anh-vì-tôi-không-uống-máu-người ..đó gặp rắc rối.

Thanh niên của FellChurch này – và một số người lớn nữa-đã gán cho câu chuyện của Stefan và “người đẹp địa phương” Elena Gilbert cái vẻ như một câu chuyenj Romeo và Juliet thời hiện đại. Cô hi sinh thân mình để cứu anh ta khi cả hai bị một thằng điên bắt giữ,và sau đó anh ta chết vì một trái tim tan vỡ.Thậm chí có nhiều lời xì xào rằng Stefan không phải là con người…mà là một thứ gì khác-một con quỷ trong lốt người tình mà Elena đã phải chết để giải phóng.

Damon biết sự thật.Stefan thì cũng là người chết-nhưng nó chết đã hằng trăm năm nay rồi.Và sự thực nó là một vampire,nhưng gọi nó là quỉ dữ thì quá bằng gọi Tinkerbell(nàng tiên nhỏ trong Peter Pan) mặc giáp và gây nguy hiểm.

Trong lúc này,Caroline vẫn chưa ngừng nói chuyện cới căn phòng trống.

“Đợi em một chút”,cô ta thì thầm và tiến đến hàng chồng giấy và sách phủ trên bàn học của cô ta.


Cô ta lục lọi trong đống giấy cho đến khi tìm thấy một chiếc camera mini đang phát ra ánh sáng xanh giống như một con mắt mờ đục.Một cách nhanh lẹ, cô kết nối nó vào máy tính và gõ mật khẩu.

Nhãn quan của Damon thì tốt hơn loài người gấp mấy lần ,và anh có thể thấy rõ ràng cử động của những cái móng tay sơn vàng dài của cô ta:CFRULES . Caroline Forbes thống lĩnh ,anh đoán.Thật ấu trĩ.

Liền đó cô ta quay lại ,và anh thấy nước mắt dâng đầy trong mắt cô.Vài giây sau đó,không như dự đoán,cô ta bật khóc nức nở.

Cô ngồi phịch xuống giường,khóc ,tấm lưng run rẩy,thình thoảng nắm chặt nắm tay .Nhưng chủ yếu là cô ta vẫn bật khóc nức nở.

Damon cảm thấy hơi hoảng.Nhưng sau đó,anh di chuyển tới gần cửa sổ và khẽ khàng: “Caroline?Caroline,tôi có thể vào được không?”

“Cái gì , ai..?” cô giật mình nhìn xung quanh .

“Là tôi – Damon.Tôi có thể vào được chứ?” anh hỏi, chất giọng như tan chảy với một chút bông đùa ,đồng thời dùng tâm trí kiểm soát cô.

Tất cả vampire đều có sức mạnh kiểm soát người bình thường.Khả năng của sức mạnh này phụ thuộc vàonhiều thứ:chế độ ăn của vampire(máu người là tốt nhất),độ tình nguyện của nạn nhân-và còn nhiều thứ khác mà đến Damon cũng chưa hiểu hết.Anh chỉ biết khi anh cảm thấy sức mạnh của mình dâng lên , như nó đang dâng lên lúc này.

Và Caroline vẫn đang chờ .

“Tôi có thể vào ,phải không nào?” . anh nói bằng giọng điệu truyền cảm nhất,xảo trá nhất,đồng thời đè bẹp sức mạnh của Caroline dưới một sức mạnh lớn hơn.

“Vâng”,cô trả lời,lau nước mắt ,và dường như không thấy gì bất thường khi lối vào của anh là cái khung cửa sổ tầng ba.Đôi mắt họ như khóa lại. “Mời vào ,Damon”.

Cô ta vừa thực hiện việc “mời” một vampire vào nhà mình .Với một chuyển động tao nhã,anh lắc người qua ngạch cửa.Phòng cô ta có mùi như nước hoa-nhưng chẳng tinh tế chút nào.

Giờ thì anh cảm thấy hơi tê dại đi- ngạc nhiên làm sao cái cách mà cơn thèm máu đến , đột ngột và khó cưỡng lại.Răng nanh của anh bắt đầu chìa ra , lớn gấp rưỡi kích cỡ thông thường và bề mặt thì trở nên sắc nhọn.

Không một lời đối thoại hay bông đùa loanh quanh như anh vẫn thường làm.Đối với một kẻ sành máu như anh,chờ đợi cũng chiếm một nửa sự thích thú,chắc chắn rồi,nhưng giờ thì không,khi mà nhu cầu của anh đang dâng cao.Anh dùng sức mạnh của mình để điều khiển tâm trí cô và nở một nụ cười chói lóa với Caroline.

Đó là tất cả những gì xảy đến.

Caroline ngoan ngoãn tiến về phía anh,và giờ thì cô ta dừng lại.Đôi môi của cô,đã hé mở để chuẩn bị một câu hỏi,giờ vẫn hé mở,và biểu hiện của cô tê dại giống như cô đang đứng trong một căn phòng tối,bị thu nhỏ lại và tiếp tục thu nhỏ.

“Tôi..Tôi..”cô lắp bắp. “ohhh…”

Rồi xong.Cô đã là của anh, thật dễ dàng.


Răng nanh của anh có thể cắm vào ,đem lại sự đau đớn một cách nhẹ nhàng nhất,cẩn thận và nhanh chóng giống như một con rắn hổ mang,và anh muốn cắn sâu hơn,muốn lún cả cán răng vào động mạch.Anh đói-không,phải nói là đang chết đói -cả cơ thể anh như bị thiêu đốt với ham muốn uống nhiều hơn ,nhiều nữa .Sau đó, còn nhiều con mồi khác để chọn nếu anh làm những mạch máu này của cô gái này khô kiệt.

Cẩn thận và không rời mắt khỏi cô,anh nghiêng đầu Caroline để lộ ra cần cổ,với những mạch máu ngọt ngào đang đập mạnh.Tất cả tràn đầy trong khứu giác của anh:nhịp tim của cô,cái mùi kì lạ của máu ngay dưới lớp da,dày đặc,chín mọng và ngọt lịm.Đầu óc anh xoay mòng mòng.Anh chưa bao giờ thấy khoái trá thế này,chưa bao giờ ham muốn thế này.

Quá ham muốn khiến anh ngừng lại.Dù sao thì , cô gái nào chả như cô gái nào,đúng không?Vậy sao lần này lại khác?Mình bị sao thế này?

Và rồi anh đã hiểu.

Anh sẽ lấy lại được sự kiểm soát .

Tâm trí anh bất chợt trở nên băng giá ;cái cám dỗ xác thịt lúc nãy khiến anh mắc bẫy , giờ cũng bị đóng băng.Anh buông Caroline ra và đứng lại một cách vững chãi.

Suýt tí nữa anh đã rơi vào tầm ảnh hưởng của thứ đang điều khiển Caroline.Nó đã cố gài bẫy anh , đẩy anh vào chỗ thất hứa với Elena .(D đã hứa với E không giết người).

Một lần nữa, anh lại cảm nhận dược chuyển động của ánh sáng đỏ trong tấm gương.

“Thứ đó” là một trong những sinh vật đã đến đây vì nguồn sức mạnh đang lan tỏa của Fell Church –anh biết chắc điều đó.Nó định sử dụng anh,gài bẫy anh,cố khiến anh hút cạn máu của Caroline.Hút cạn máu của cô, giết người và những thứ mà anh đã không còn làm kể từ khi anh gặp Elena.

Nhưng tại sao ?

Giận dữ và băng lãnh , anh tập trung lại ,cố liên kết tất cả những đầu mối để tìm kiếm con trùng bẩn thỉu kia.Nó hẳn vẫn ở đây;tấm gương chỉ là cánh cổng cho nó di chuyển giữa những khoảng cách ngắn.Và nó đã từng điều khiển được anh – anh,Damon Salvatore này –vì vậy nó hẳn phải ở gần đâu đây.

Dù vậy ,anh vẫn chưa thể tìm thấy điều gì trong lúc này.Điều đó khiến anh càng giận dữ hơn nữa. Những ngón tay anh theo thói quen đặt đằng sau cổ , và anh lạnh lùng truyền đi một thông điệp : “Tao cảnh cáo mày một lần và chỉ duy nhất một lần này thôi.Tránh xa khỏi TAO !”

Anh truyền đi suy nghĩ đó từ tâm tưởng mình bằng sức mạnh cuồng bạo như một cơn bão và nhanh như một dòng điện.Sức mạnh ý nghĩ đó hẳn sẽ đánh động bất kì thứ gì gần đây-từ mái nhà,trong không khí,từ những cành cây..hay thậm chí từ phòng bên cạnh.Từ một nơi nào đó,cái sinh vật kia sẽ lao thảng xuống mặt đất,và anh sẽ cảm giác được nó.

Nhưng mặc dù Damon có thể cảm thấy bầu không gian u tối bao quanh anh ,hay những cơn gió đang quật những cành cây ngoài kia tơi bời , thì anh cũng không cảm thấy cơ thể nào rơi xuống,không có bất kì sự đánh dộng nào.

Anh không thể tìm thấy bất cứ thứ gì đủ gần để có thể đi vào tâm trí của anh,hông thứ gì đủ mạnh để làm điều đó với khoảng cách như vậy.Nhiều lúc anh có thể cợt nhả và ngụy trang thành một kẻ rỗng tuếch ,nhưng sâu bên trong anh có khả năng lôgic tuyệt vời để phân tích và suy luận.Anh rất mạnh , anh biết điều đó.Cho tới khi nào anh còn giữ được chế độ dinh dưỡng vừa phải và không bị kìm hãm bởi những tình cảm ủy mị thì chỉ có một vài sinh vật có thể đối chọi được với anh – ít nhất là ở vùng này.

Hai trong số đó vẫn ở tại đây-tại Fell Church này , trí não anh mách bảo với chút châm biếm,nhưng anh thì nhún vai khinh thường. Nhất định không còn vampire nào già hơn anh ở gần đây , không thì anh đã cảm thấy rồi.Những vampire thông thường tụ tập quanh đây cả đống, nhưng chúng đều quá yếu để có thể đi vào tâm trí của anh.

Giờ thì anh khá chắc ràng trong phạm vi xung quanh đây không có sinh vật nào có thể thách thức được anh.Sơm muộn gì anh sẽ cảm thấy nó thôi ,giống như anh cảm nhận được dòng chảy lấp lánh của luồng ma thuật huyền bí hình thành xung quanh FellChurch vậy.

Anh quan sát Caroline một lần nữa,cô vẫn giữ nguyên biểu cảm mà sức mạnh mê hoặc của anh áp đặt lên cô.Cô sẽ dần dần tỉnh lại, chẳng có ảnh hưởng gì xấu cả – ít nhất là so với những gì anh đã làm trước đây.

Anh quay người lại ,uyển chuyển như một con báo,nhảy khỏi cửa sổ,vút lên cành cây và dễ dàng nhảy xuống đất từ độ cao 30 feet.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui