Nhật Ký Ma Cà Rồng Tập 5: Đêm Xuống
“Em lấy thứ này ở đâu vậy?” – Stefan thì thào,trông anh như vừa bị sét đánh.
“Căn nhà ma thuật ấy có mọi thứ.Em đã rình để lấy một chai đưa cho anh dùng khi cần.”
“Elena…”
“Sao anh?”
Dường như Stefan đang đấu tranh với điều gì đó.Cuối cùng, anh thì thào trong lúc đưa mắt nhìn nền nhà – “Không được.Anh không thể để em mạo hiểm vì một chuyện bất khả thi .Hãy quên anh đi.”
“Đưa mặt anh vào gần song sắt đi.”
Anh tuân theo ,nhìn cô nhưng không chịu trả lời bất kì câu hỏi nào.
Cô tát vào giữa mặt anh.
Đó không phải một cú tát mạnh…mặc dù tay Elena bị đau khi đập vào những thanh sắt.
“Anh không thấy hổ thẹn à !” – cô nói . Trước khi anh kịp mở lời,cô nói thêm : “Nghe đi!”
Đó là tiếng tụi chó săn , giờ còn ở xa nhưng ngày một gần hơn.
“Em là người chúng săn đuổi” – Stefan nói , giọng anh chợt trở nên cuồng loạn – “Em phải đi mau !”
Cô chỉ tiếp tục ngó anh – “Stefan , em yêu anh.”
“Anh yêu em Elena.Mãi mãi.”
“Em…ôi,em xin lỗi.” – nhưng một điều hiển nhiên là cô không thể đi được .Cô không thể, giống như Caroline cứ nói luôn mồm không chịu rời khỏi căn hộ của Stefan trước đây vậy.
“Elena ! Em phải đi mau.Anh không muốn em chứng kiến điều chúng sẽ làm với…”
“Em sẽ giết chúng.”
“Em không phải kể giết người.Em cũng không phải một chiến binh Elena à.Và em không hiểu sao ? xin em đó ,hãy nhớ có lần em hỏi anh :có muốn thấy em làm anh phải nói ‘làm ơn’ bao nhiêu lần không ? Bây giờ một lần hãy tính là một ngàn lần . Làm ơn ? Vì anh ? Được chứ ?”
“Một nụ hôn nữa …” – trái tim trong lồng ngực cô đang nảy lên,đập loạn xạ như một con chim phát điên.
“Xin em đó !”
Nhắm mắt và lệ tuôn trào, Elena quay người , nắm lấy cánh cửa ngục.
“Một nơi không ai trông thấy tôi , thời điểm trước buổi lễ !” – cô rùng mình,giật mạnh cánh cửa kết nối với một khoảng không thoáng đãng và bước qua.
Ít ra cô đã được thấy Stefan , nhưng phút giây này sẽ còn kéo dài bao lâu trước khi trái tim cô lại tan vỡ lần nữa…
---Ôi Chúa ơi , mình đang rơi---
---Cô đã không biết---
Elena nhận ra cô đang ở đâu đó phía ngoài khu nhà trọ --ở độ cao ít nhất 80 feet và con số đang nhanh chóng giảm xuống. Kết luận trong hoảng loạn đầu tiên của cô là cô sẽ chết , nhưng bản năng đã khiến cô vươn cả hai tay hai chân , đá đấm loạn xạ trong không trung bằng cẳng chân cùng bàn chân và đã thành công ngăn mình tiếp tục rơi khi chỉ còn 20 feet.
“Mình bị mất đôi cánh bay lượn vĩnh viễn rồi sao ?” – cô nghĩ trong đầu trong lúc tập trung vào một điểm nằm giữa hai xương bả vai .Cô biết nơi ẩn chứa đôi cánh đó ,nhưng không có gì xảy ra.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...