Nhật Ký Ma Cà Rồng Tập 5: Đêm Xuống
Trước khi Meredith kịp mở lời, Isobel cất tiếng : " Vậy là cuối cùng mày cũng vào trong đó. Tao đã nghe cái cách mày gọi Jimmy.Mày đang cố gắng cướp anh ấy khỏi tay tao. Mấy con chó cái các người đang cố làm tổn thương tao. Yurusenai!Zettai yurusenai!"
"Isobel ! Đừng! Cậu không thấy cậu có thể làm tổn thương chính cậu à?"
" Tao chỉ làm bị thương bản thân để xoa biến nỗi đau thôi. Mày là người thực sự làm việc đó, mày biết. Mày đang đâm vào tao với hàng ngàn mũi kim bên trong."
Bonnie giật nảy mình, không chỉ vì Isobel bỗng nhiên chọc cái vuốt một cách thô bạo. Cô thấy tim cô như nhảy ra khỏi lồng ngực. Tim cô thậm chí còn đập thình thịch mỗi lúc một nhanh.
Nửa trông chừng về phía Meredith, cô lôi điện thoại ra khỏi túi áo sau, nơi cô đã giấu vào lúc đến nhà Caroline.
Vừa nhìn Meredith, Bonnie vừa lên mạng và nhanh chóng gõ chỉ 2 từ tìm kiếm. Sau đó, cô nhấp vào 2 kết quả đầu tiên tìm được, và nhanh chóng nhận ra rằng cô không thể nào hấp thụ hết chừng ấy thông tin trong vòng một tuần, chứ đừng nói là chỉ vài phút. Nhưng ít nhất thì cô cũng biết phải bắt đầu ra sao.
Ngay lúc ấy, Meredith quay đầu khỏi Isobel và ghé vào tai Bonnie thì thầm - " Mình nghĩ chúng ta đang phản kháng lại cô ta. Cậu thấy vầng sáng cô ta có rõ không?"
Bonnie gật đầu.
"Thế thì ít nhất chúng ta cũng nên rời khỏi phòng đã"
"Cậu đang cố gọi cho Matt và Elena đấy à?" Meredith đưa mắt nhìn chiếc điện thoại.
Bonnie lắc đầu và quay điện thoại cho Meredith nhìn. Meredith nhìn chằm chằm vào hai từ tìm kiếm đó, rồi đưa đôi mắt đen nhánh kinh hãi nhìn Bonnie
Phù thuỷ salem.
Chương 21
Dịch :sensibility (thuvienebook) sunaledomigh123@gmail
Edit : kuisuira
"Kinh khủng thật đấy" - Meredith nói. Họ đang đợi bác sĩ Alpert ở trong phòng sinh hoạt chung nhà Isobel. Meredith ngồi bên chiếc bàn bằng gỗ đen khảm vàng tráng lệ, gõ lạch cạch vào cái máy tính cạnh bên.
" Những cô gái salem nguyền rủa những người làm tổn thương họ...những phù thuỷ, đương nhiên. Họ nói những người đó đang giày vò họ và "đâm chọc họ với những chiếc đinh gim".
"Giống như Isobel đã nguyền rủa chúng ta" Bonnie gật đầu.
"Rồi họ lên cơn và vặn vẹo thân thể thành 'tư thế bất khả'".
"Caroline từng trông như thể cô ta đang lên cơn trong phòng stefan." Bonnie nói" và nếu như trườn bò như con thằn lằn không làm cho thân thể thành tư thế bất khả thì...đây, tớ sẽ thử xem sao" Cô nằm xuống sàn nhà Saitou và gắng dính khuỷu tay và đầu gối giống tư thế Caroline. Nhưng ko được.
"Thấy chưa?"
"Ôi chúa ơi" Đứng ở cửa bếp, Jim đang cầm...suýt nữa thì đánh rơi...một khay đồ ăn.Mùi vị của súp miso* toả lan ngào ngạt, và Bonnie ko chắc là nó làm cô thấy đói hay là cô đã quá mệt mỏi để mà đói rồi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...