Nhật Ký Ma Cà Rồng Tập 4: Hội Ngộ Bóng Tối

Meredith nhặt chiếc máy ảnh lên, lật qua lật lại. Mặt vẫn nhìn xuống tay, cô nói “Hôm nay đúng là sinh nhật nhật của mình đấy”.
“Cái gì?” Bonnie giật mình, hỏi to hơn “Cậu nói cái gì cơ?”
“Mình nói, hôm nay là sinh nhật thật của mình. Chắc mẹ Caroline đã nói với nó, hồi xưa mẹ nó với mẹ mình từng là bạn thân mà”.
“Meredith, cậu nói gì vậy? Sinh nhật cậu hồi tuần trước, ngày 30 tháng Năm mà”.

“Không phải đâu. Là hôm nay, ngày 6 tháng Sáu. Thật đấy, nó được in trên bằng lái xe và mọi giấy tờ của mình. Ba mẹ mình hay tổ chức sớm lên một tuần, bởi vì ngày 6 tháng Sáu là ngày không vui đối với họ. Đó là ngày ông ngoại mình bị tấn công và hoá điên”. Khi Bonnie há hốc miệng không thốt ra được câu nào, cô bạn điềm nhiên nói thêm. “Cậu biết không, ông đã định giết bà mình. Định giết cả mình nữa”. Meredith đặt chiếc máy ảnh xuống đúng ngay chính giữa chiếc bàn. “Bọn mình phải vào bếp thôi” cô khẽ nhắc “Mình ngửi thấy mùi chocolate rồi”.
Bonnie vẫn ngồi tê liệt, nhưng trí óc bắt đầu hoạt động trở lại. Cô lờ mờ nhớ ra hình như trước đây Meredith đã có lần nói chuyện này, nhưng lúc đó cô bạn chưa kể toàn bộ sự thật. Và cũng không nói nó xảy ra lúc nào.
“Bị tấn công – ý cậu là giống như Vickie bị tấn công ấy hả?” Bonnie buột miệng. Cô không dám nhắc đến từ ma cà rồng, nhưng cô biết rằng Meredith hiểu.
“Ừ, giống như Vickie bị tấn công” Meredith xác nhận “Đi thôi nào” cô nói thêm, giọng còn thấp hơn cả lúc nãy. “Mấy người kia đang đợi chúng ta đấy. Mình không có ý làm cậu nghĩ ngợi đâu”.

Meredith đã không muốn mình nghĩ ngợi thì mình sẽ không nghĩ ngợi vậy, Bonnie tự nhủ trong lúc chế siro lên bánh chocolate và kem chocolate. Mặc dù bọn mình đã chơi với nhau từ lớp một đến giờ, và cậu ấy không thèm kể ình nghe bí mật này.
Trong khoảnh khắc, cô thấy lạnh cả người và những từ ngữ bỗng nhiên tái hiện từ một xó xỉnh nào đó trông óc. Chẳng có ai giống như vẻ ngoài của họ cả. Năm ngoài Bonnie đã từng được giọng nói của bà Honoria Fell cất lên thông qua cô cảnh báo về điều đó, và lời tiên tri hoá ra đã chính xác đến đáng sợ. Rủi như nó còn chưa kết thúc thì sao?
Rồi Bonnie lắc đầu nguầy nguậy. Cô không được nghĩ đến chuyện đó lúc này còn cả buổi tiệc phải lo cơ mà. Và mình phải làm sao cho đây là một buổi tiệc ra trờ và mọi người đều thoải máu với nhau, Bonnie tự nhủ với bản thân.
Kể cũng lạ, hoá ra mọi chuyện đâu đến nỗi khó khăn lắm. Mới đầu Meredith và Vickie chẳng truyện trò gì nhiều, nhưng Bonnie đã cố gắng hết sức để đối xử tử tế với Vickie, và ngày cả Meredith cũng không cưỡng lại được sự hấp dẫn của đống quà cáp gói giấy màu sặc sỡ trên bàn khách. Đến lúc cô bạn mở gói quà cuối cùng ra thì tất cả mọi người đều cười đùa vui vẻ với nhau. Bầu không khí hoà hoãn và hữu nghị tiếp tục được duy trì khi cả bọn kéo lên phòng Caroline xem qua tủ quần áo, mớ CD và mấy cuốn album của cô nàng. Đến lúc gần nửa đêm họ nằm vật ra túi ngủ, miệng vẫn huyên thuyên không ngừng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui