Nhật Ký Ma Cà Rồng Tập 4: Hội Ngộ Bóng Tối
Làm như cậu là người hầu vậy, Bonnie nghĩ thầm, và rồi ánh đèn flash loé lên làm cô loá cả mắt.
Khi tấm hình chụp lấy hên đã hiện hình, và Sue cùng Caroline đang cười đùa bên cạnh về lịch sử khô khan của Meredith, Bonnie lại chú đến một thứ khác. Bức ảnh khá đẹp; Caroline trông vẫn lộng lẫy như mọi khi với mái tóc hung vàng bóng bẩy và lẵng hoa phong lan xanh nhạt trước mặt. Kia là Meredith, ánh nhìn cam chịu và chua cay, vẻ đẹp u uẩn bẩm sinh chẳng cần giả bộ. Còn chính Bonnie thì thấp hơn lũ bạn đến cả cái đầu, mấy lọn tóc đỏ bù xù, khuôn mặt thoáng nét ngượng ngập. Nhưng điều kì lạ nằm ở người ngồi bên cạnh cô trên salon. Đó là Sue, tất nhiên là Sue rồi nhưng trong khoảnh khắc mái tóc vàng và đôi mắt xanh đó nhìn như của người khác. Một người đang nhìn cô với ánh mắt khẩn khoản như sắp nói điều gì quan trọng lắm. Bonnie nhíu mày nhìn bức hình chụp, chớp mắt lia lịa. Hình ảnh đó quay cuồng trước mặt cô, một cảm giác ớn lạnh chạy dọc xương sống.
Không phải, trong hình chỉ là Sue thôi mà. Chắc chắn Bonnie đã bị loạn thần kinh trong phút chốc, hoặc cô đã để cho ước ao “tất cả lại được bên nhau” của Caroline ảnh hưởng đến mình.
“Tấm sau để mình chụp cho” Bonnie bật dậy kêu “Ngồi xuống đi, Vickie, và xích sát vào. Không ra xa một chút, một chút nữa…rồi đó!”. Mọi hành động của Vickie đều hấp tấp và căng thẳng. Khi ánh đèn flash loé lên, cô bạn giật bắn người, y như một con vật sợ sệt sẵn sàng bỏ chạy bất cứ lúc nào.
Caroline đứng dậy đi thẳng vào bếp, chẳng thèm liếc nửa con mắt đến bức hình vừa mới chụp “Đoán thử xem bọn mình sẽ ăn gì thay cho bánh kem nào?” cô nàng nói “Mình đang làm món Cái Chết Chocolate theo công thức riêng của mình nhé. Vào đây, giúp mình đun chảy kẹo dẻo với” Sue đi theo Caroline và sau một thoáng ngập ngừng do dự, Vickie cũng chạy vào.
Chút vui tươi còn sót lại trên mặt Meredith bốc hơi mất, cô quay sang Bonnie “Lẽ ra cậu phải nói trước với mình chứ”.
“Mình biết thế” Bonnie cúi đầu ăn năn đến cả phút. Rồi cô ngẩng lên toét miệng cười “Nhưng nếu nói thì cậu đâu có chịu đến, và bọn mình sẽ không được ăn Cái Chết Chocolate”.
“Bộ cái đó đáng lắm sao?”
“Ừ thì, cũng một phần nào đó” Bonnie đáp, làm ra vẻ công bằng. “Và nói thật, chắc mọi chuyện cũng không đến nỗi nào đâu. Caroline thực sự đang cố gắng tỏ ra tử tế, với lại lâu lâu được ra khỏi nhà cũng tốt cho Vickie mà…”
“Mình thấy có tốt gì đâu” Meredith căng thẳng “Nhìn cậu ta cứ như sắp đứng tim tới nơi ấy”.
“Chắc cậu ấy căng thẳng thôi”. Theo Bonnie, Vickie thấy căng thẳng cũng chả có gì là lạ. Gần hết cả mùa thu năm ngoái, cô bạn lúc nào cũng ở trong tình trạng nửa tỉnh nửa mơ, bị một thế lực mà cô không hiểu được dần đã làm cho hoá điên. Chẳng ai dám nghĩ Vickie sẽ hồi phục được như ngày nay cả.
Mặt Meredith vẫn lạnh như tiền “Ít ra thì hôm nay cũng đâu phải sinh nhật của cậu” Bonnie an ủi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...