Nhật Ký Ma Cà Rồng Tập 4: Hội Ngộ Bóng Tối

Hoảng hốt, hắn nhận ra sự phòng thủ của mình đang tan biến. Tất cả mọi bí mật, mọi phản kháng, mọi mánh lới Stefan đã dùng để giữ cho người khác tranh xa mình, Elena đã phá tan hết, để lại hắn trơ trọi phô bày mọi yếu mềm.
Phô bày tất cả tâm hồn.
Và cuối cùng, Stefan nhận ra đó là điều hắn muốn. Hắn muốn để cho Elena nhìn thấy con người thật không phòng thủ, không che chắn. Hắn muốn cho cô biết bản chất của mình.
Đáng sợ? Đúng vậy. Khi Elena cuối cùng cũng khám phá ra bí mật của Stefan, khi cô bắt gặp hắn đang hút máu chú chim đó, hắn đã co rúm lại vì xấu hổ. Stefan đã chắm mẩm rằng khi nhìn thấy máu trên môi hắn, thế nào Elena cũng ngoảnh mặt đi vì kinh sợ. Và ghê tởm.
Nhưng khi Stefan nhìn vào mắt cô đêm hôm đó, hắn chỉ thấy sự cảm thông. Tha thứ. Và tình yêu.
Tình yêu của Elena đã chữa lành cho hắn.

Và lúc đó là lúc Stefan biết rằng, họ sẽ không bao giờ rời xa nhau.
Những kí ức khác trào lên và Stefan bám chặt vào nó, mặc cho nỗi đau đang cào xé trong tim. Cảm giác khi có Elena tựa vào người, mềm mại trong vòng tay hắn. Mái tóc của cô quệt lên má Stefan, nhẹ nhàng như một cánh bướm. Độ cong và hương vị của bờ môi. Màu xanh thăm thẳm trong mắt cô.
Tất cả đã biến mất. Mãi mãi vượt khỏi tầm tay với.
Nhưng Bonnie đã liên lạc được với Elena. Linh hồn cô, tâm tưởng của cô, vẫn còn lẩn quất đâu đó quanh đây.
Hơn ai hết, Stefan phải có khả năng triệu hồi nó chứ. Hắn có Quyền năng trong tay kia mà. Và hắn có quyền tìm kiếm cô hơn bất cứ người nào khác.
Stefan biết phải làm chuyện đó như thế nào. Nhắm mắt lại. Hình dung ra người mình muốn gọi đến trong đầu. Dễ như bỡn. Hắn có thể nhìn thấy Elena, cảm thấy và ngửi thấy cô. Rồi gọi người đó đến, để cho nỗi khắc khoải mong chờ của mình vươn xa vào khoảng không vô định. Mở lòng ra và để cho khoảng trống trong đó được lấp đầy.

Còn dễ hơn nữa, Stefan cóc cần quan tâm đến những nguy hiểm. Hắn tập trung tất cả nỗi khát khao, đau đớn của mình lại, rồi tung chúng ra tìm kiếm như một lời nguyện cầu.
Và… chẳng cảm thấy gì hết.
Chỉ có sự trống rỗng và nỗi cô đơn của chính hắn. Chỉ có im lặng.
Quyền năng của Stefan không giống với Bonnie. Hắn không thể chạm đến thứ mình yêu quý nhất, thứ duy nhất có ý nghĩa với mình.
Hắn chưa bao giờ cảm thấy cô đơn như vậy trong đời.
“Cậu muốn cái gì kia?” Bonnie hỏi.
“Một dạng ghi chép nào đó về lịch sử của Fell’s Church. Đặc biệt là về những người sáng lập ấy.” Stefan đáp. Cả bọn đang ngồi trong xe Meredith, cách một quãng sau nhà Vickie. Khi đó là hoàng hôn ngày hôm sau và họ vừa đi dự đám tang Sue về - tất cả trừ Stefan.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận