Nhật Ký Ma Cà Rồng Tập 3: Cơn Thịnh Nộ

Lúc đó mình đang mất trí, đang bấn loạn, cô tự nhủ với bản thân, nhưng thoáng kí ức đó không chịu biến mất.
Rồi Elena nhớ ra một thứ khác: Cung cách Damon đã cư xử đêm hôm đó, chuyện anh ta đã bảo vệ cô, thậm chí đối xử dịu dàng với cô.
Stefan nhìn Elena, nét mặt đang hung hăng từ từ chuyển thành giận dữ, cay đắng và lo sợ. Một phần trong cô muốn trấn an anh, muốn nhào tới ôm choàng lấy Stefan, bảo anh rằng cô là của anh, luôn luôn là thế và ngoài ra không điều gì khác quan trọng hết. Thị trấn cũng không, Damon cũng không, bất cứ thứ gì cũng không.
Nhưng Elena không làm thế. Bởi vì một phần khác trong cô bảo rằng thị trấn có quan trọng. Và cũng bởi vì một phần khác đó đang hết sức, hết sức bối rối. Bối rối đến mức...
Cô bắt đầu cảm thấy run rẩy từ tận sâu thẳm trong lòng, và nhận ra mình không thể dừng nó lại được. Quá tải cảm xúc, Elena nghĩ bụng, và gục đầu vào tay.

Chương 6
Bác sĩ Feinberg, Elena hoảng hốt nghĩ thầm, định quay ngoắt lại phía sau nhìn và theo phản xạ nép vào trong bóng tối. Nhưng đập vào mắt cô không phải là khuôn mặt nhỏ với cái mũi diều hâu của ông bác sĩ, mà là một khuôn mặt thanh thoát và tinh tế y như hình chạm trên một tấm mề đay hoặc tiền đồng La Mã, với đôi mắt xanh khắc khoải. Thời gian như đứng im lặng lại trong giây lát, và rồi Elena lao mình vào vòng tay anh.
"Ôi, Stefan, Stefan..."
Cô cảm thấy anh đờ người ra vì kinh ngạc. Stefan khẽ ôm lại cô một cách máy móc, giống như Elena chỉ là một người lạ mặt đã tưởng nhầm anh là ai đó khác vậy.

"Stefan," Cô tuyệt vọng nói, dụi mặt vào vai anh, cố gắng tìm một sự hồi đáp. Cô sẽ không chịu nổi nếu Stefan cự tuyệt mình; nếu anh ghét cô thì cô sẽ chết mất...
Khẽ rên lên, Elena tìm cách nép sát hơn vào anh, muốn được hoà mình hoàn toàn vào anh, tan biến vào trong anh. Ôi, làm ơn đi, ôi, làm ơn đi, ôi, làm ơn đi mà...
"Elena, Elena, không sao đâu. Có anh đây rồi mà." Stefan cứ liên tục lặp lại những câu vô nghĩa vớ vẩn vỗ về cô, rồi đưa tay lên vuốt vuốt mái tóc Elena. Cô có thể cảm nhận được sự thay đổi khi đôi cánh tay anh siết lấy mình. Giờ thì Stefan đã biết mình đang ôm ai rồi. Lần đầu tiên kể từ khi thức giấc sáng nay, Elena cảm thấy được an toàn. Tuy vậy, phải mất một lúc lâu cô mới có thể nới lỏng tay buông anh ra dù chỉ một chút. Elena không khóc, cô chỉ thở hổn hển vì hoảng hốt.
Cuối cùng rồi cô cũng cảm thấy như thế giới bắt đầu trở về đúng vị trí của nó chung quanh mình. Tuy vậy, Elena vẫn chưa chịu buông tay ra. Cô chỉ đứng nguyên đó một lúc lâu gục đầu vào vai Stefan, uống vào lòng cảm giác êm ái và an toàn khi có anh bên cạnh.
Rồi cô ngẩng lên nhìn vào mắt anh. Lúc đầu ngày khi nghĩ đến Stefan, Elena chỉ nghĩ đến chuyện anh có cách nào khả dĩ giúp được mình hay không. Cô đã định yêu cầu anh, năn nỉ anh hãy cứu mình khỏi cơn ác mộng này, hãy biến mình trở lại như trước đây. Nhưng giờ đây khi nhìn Stefan, Elena thấy một cảm giác buông xuôi tuyệt vọng kì lạ luôn chảy bên trong mình.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui