Nhật Ký Ma Cà Rồng Tập 1: Thức Tỉnh
“Bà đã nói thế đấy. Mình sẽ vẫn trẻ trung và xinh đẹp khi nằm trong quan tài. Mấy cậu không nghĩ thế là lãng mạn sao?”
“Không, mình không nghĩ thế. Mình nghĩ điều đó thật kinh tởm,” Elena nói. Bóng tối đã trải dài hơn rồi, và cơn gió giờ đây cũng kéo theo một cơn ớn lạnh.
“Vậy cậu sẽ kết hôn với ai thế, Bonnie?” Meredith khéo léo hỏi.
“Mình không biết nữa. Bà mình có nói với mình nghi thức để tìm ra điều đó, nhưng mình chưa bao giờ thử cả. Dĩ nhiên là ”—Bonnie làm bộ dạng tinh vi—“ anh ấy phải cực kỳ giàu có và thật điển trai. Như người lạ đen tối bí ẩn của chúng ta, ví dụ thế. Thật cá biệt nếu không ai khác muốn có anh ấy.” Cô ném một cái liếc mắt tinh quái về phía Elena.
Elena không mắc bẫy. “Thế Tyler Smallwood thì sao?” cô thì thầm một cách ngây thơ.
“Bố cậu ta chắc chắn là đủ gọi là giàu có đấy.”
“ Và cậu ta trông cũng không tệ,” Meredith nghiêm nghị đồng ý. “Đó là khi, dĩ nhiên, nếu cậu là người yêu thích thú vật. Tất cả những cái răng trắng to đùng đó.”
Các cô gái nhìn nhau và cùng lúc phá ra cười lớn. Bonnie ném một nắm cỏ về phía Meredith, Meredith phủi chúng đi và ném một cây bồ công anh về phía cô ấy. Đâu đó giữa lúc ấy, Elena nhận ra rằng cô đã thấy ổn rồi. Cô lại là chính mình rồi, không lạc lối, không phải một người lạ, chỉ là Elena Gilbert, nữ hoàng của trường Robert E. Lee. Cô kéo dây ribbon màu mơ ra khỏi tóc mình và lắc tóc tung tự do trên gương mặt cô.
“Mình vừa quyết định là sẽ làm gì với bài báo cáo miệng rồi,” cô nói, nhìn Bonnie đang nhíu mày vuốt mấy cọng cỏ ra khỏi tóc cô.
“Gì chứ?” Meredith hỏi.
Elena ngước cằm lên nhìn vào bầu trời màu đỏ tím phía trên ngọn đồi. Cô hít một hơi tư lự và để sự tò mò dâng lên trong một lúc. Rồi cô nói thật điềm tĩnh, “ Thời Kỳ Phục Hưng của Ý.”
Bonnie và Meredith nhìm chằm chằm vào cô, rồi nhìn nhau và lại cùng phá ra cười thật to.
“Aha,” Meredith nói khi họ đã hồi phục lại. “Vậy là con hổ đã quay trở lại.”
Elena ném cho cô ấy một cái nhe răng cười hung dữ. Sự tự tin đã từng bị lay chuyển của cô giờ đã trở lại.
Mặc dù cô không tự mình hiểu rõ nó, nhưng cô biết một điều mới: Cô sẽ không để Stefan Savaltore sống sót mà thoát khỏi cô.
“Được rồi,” cô nhanh nhẹn lên tiếng. “Giờ thì, nghe này, cả hai cậu. Không một ai khác được biết đến chuyện này, hoặc là mình sẽ trở thành trò cười cho cả trường. Và Caroline thì thích bất cứ lý do gì khiến mình trở nên lố bịch. Nhưng mình vẫn muốn có anh ta, và mình sẽ có anh ta. Mình vẫn chưa biết phải làm thế nào, nhưng mình sẽ làm. Tuy nhiên, cho đến khi mình lên kế hoạch xong, chúng ta sẽ tỏ ra hờ hững với anh ta.”
“Oh, chúng ta á?”
“Phải, chúng ta. Cậu không thể có anh ta được, Bonnie; anh ta là của mình. Và mình phải hoàn toàn có thể tin tưởng ở cậu.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...