Nhật Ký Hoàng Tử
-con nhỏ đó dám chảnh ah, để tao cho nó một bài học!-1 con nhỏ xông xáo
-thôi mày, sắp khai giảng rùi gì cũng sẽ gặp lúc đó đông hơn dễ xử hơn
-uk, để xem nó còn chảnh được bao lâu-con nhỏ đó cười lớn rùi bỏ đi
Nhỏ bik, bik chứ tụi nó ghét nhỏ vì thấy nhỏ hay đi với Chris, hừm mặc kệ khi còn ở Việt Nam nhỏ vẫn thường bị như thế………..
Nhỏ mở cửa, hok bật đèn nằm phịch xuống giường. Nhỏ nhớ, nhớ lắm , nhớ Hoàng Tử, nhớ Hoàng Thiên, nhớ Linh , nhớ Vũ, nhớ ba mẹ nhớ tất cả mọi người và mọi kỉ niệm vui buồn.Nghĩ đến mọi người là nhỏ chảy nước mắt. Đành rằng vẻ ngoài nhỏ là con người mạnh mẽ, hok có vẻ gì là buồn cả.Nhỏ đã cố gắng lắm rồi, cố gắng để quên , lí trí nghe nhưng con tim nhỏ thì hok chịu nghe.Nhỏ khóc.Khóc để vơi buồn để đỡ nhớ.
Một bàn tay với bật đèn trong phòng nhỏ.
-Sao tối thế Yuko-Chris hỏi.Nhỏ lau vội những dòng nước mắt, tươi cười
-ah, tại mệt quá nên quên bật
-Yuko-Chris
--huh?-nhỏ ngước lên
Chris tiến đến ôm nhỏ vào lòng nhẹ nhàng nói:
-Yuko, khóc đi
-Chris nói gì vậy, Yuko hem sao đâu-Yuko tính đẩy Chris ra nhưng Chris ôm chặt hơn
-Chris bik mà, Yuko khóc đi.Chris bik Yuko rất nhớ mọi người và nhất là……Hoàng Tử đúng hok haizz……… đành hi sinh bờ vai vậy –Chris nói
-Chris……..hức….hức….hu’ oà….Yuko..hu hu buòn lắm….hức Yuko rát nhớ mọi người………. -Nhỏ khóc khóc để với nỗi buồn, khóc đỡ đau vì vết thương chưa lành……… Khóc nhỏ khóc, rồi ngủ lúc nào hok hay, nhỏ cứ khóc là ngủ.
Chris bế nhỏ nằm xuống, kéo chăn đắp cho nhỏ rồi quay ra tắt điện Chris thì thầm:
-ngủ đi em gái, Hoàng Tử đã giao Yuko cho Chris vì thế cố len Yuko nhé
-----------------------------------
2 tuần sau……………..
Nhỏ dậy từ sớm, nhỏ đã bắt đầu học thói quen này khi mới qua đây.
-Đi nào Yuko
-uk, chào hai bác
-uk
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...