Phong Ly Dạ cũng không ở bên trong trạm dịch.
Sau khi Phong Tứ trở về, mời hắn ra ngoài, rồi lại đi vào trong phòng, đã là chuyện của hai nén hương sau đó.
“Lệnh truy bắt?” Nhìn phong thư trong tay, ánh mắt của Phong Ly Dạ dần dần trầm xuống.
Sở Vi Vân đứng ở bên cạnh, đúng lúc đưa nước trà qua cho hắn.
“Dạ ca ca, nếu như chàng còn có việc, vậy thì ra về trước đây.
”
Rót cho hắn một chén trà nóng nữa, Sở Vi Vân nói đi là đi, lập tức đi ra ngoài cửa, không chút chậm chạp.
Phong Tảo nhìn thấy vậy thì có chút kinh ngạc, Vân Quận chúa so với trước kia, quả thật là cách xa vạn dặm.
Là sau khi bệnh nặng một thời gian, cuối cùng cũng thông suốt, không còn dính chặt lấy, dây dưa đến cùng với Thế tử gia nhà bọn họ nữa à?
Vân Quận chúa thế này, còn có vết sẹo trên mặt nàng ta do Thế tử tạo ra, nhìn chung, vẫn khiến cho người khác thương hại.
Đợi đến khi Sở Vi Vân rời khỏi, Phong Tảo mới nhìn Phong Ly Dạ nói: “Ta đã phái người đi thăm dò, cái lệnh truy bắt này là thật.
”
“Vì sao lại là nàng?” Ấn đường Phong Ly Dạ khẽ cau lại.
Tùy trong ánh mắt đen như mực xẹt qua một chút nghi ngờ, nhưng xem ra, cũng chỉ là nghi ngờ, cũng không hề mang theo quá nhiều tình cảm cá nhân.
Phong Tảo, người vẫn luôn quan sát tỉ mỉ biểu cảm của hắn, cuối cùng cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Lần này hắn ta đi theo Thế tử gia ra ngoài, là thuận theo mệnh lệnh của Quốc công đại nhân.
Chắc chắn, không thể để tình cảm của Thế tử gia và Cửu công chúa tro tàn lại cháy.
Bây giờ nhìn thấy Thế tử gia cũng không để ý quá nhiều đến công chúa, hắn ta ngay lập tức an tâm.
Thế tử gia là nam tử kiêu ngạo như vậy, lại bị lừa dối một cách tồi tệ, làm sao có thể vẫn còn thích nàng kia?"
"Tin tức Cửu công chúa lãnh đạo cấm vệ quân bao vây dũng sĩ Bắc Tần, không biết bị ai truyền ra ngoài, hiện tại, khắp chốn giang hồ đều đang sôi sùng sục.
“Trong số những dũng sĩ Bắc Tần kia, sợ là có nhân vật quan trọng của Bắc Tần.
”
Nghĩ đến, chắc chắn là cái người nam tử áo đen kia chưa bao giờ lộ ra gương mặt thật.
Phong Tứ đón lấy ánh mắt của Phong Ly Dạ, trầm giọng nói: "Tuy rằng lệnh truy bắt là lệnh bài của giới giang hồ, nhưng mà, chỉ sợ lần này liên lụy đến hoàng thất Bắc Tần.
Phong Tảo sửng sốt, sợ hãi nói: “Chẳng lẽ cái người nam tử áo đen kia, là người của hoàng thất Bắc Tần?”
Bọn họ tra xét lâu như vậy, không nghĩ tới nam tử áo đen có thể ẩn núp kĩ như vậy, mãi cho đến khi hắn ta nhảy xuống vực tự sát, cũng không ai có thể tra được thân phận thật sự của hắn ta.
“Chắc không phải là một trong những vị hoàng tử Bắc Tần đâu nhỉ?”
Hoàng tử Bắc Tần chết ở trong tay Cửu công chúa, mối thù này có lẽ lớn lắm!
Hoàng thất Bắc Tần không ra mặt, nhưng mà, đưa ra một cái lệnh truy bắt, sự an toàn cá nhân Cửu công chúa, đã rất khó để có thể đảm bảo được!
Tạm thời Phong Tứ cũng không biết rõ thân phận của nam tử áo đen, nhưng nếu như hoàng thất Bắc Tần đã ở phía sau điều khiển cho người ra lệnh truy bắt, như vậy, nam tử áo đen là hoàng tử Bắc Tần hoặc hoàng thân có khả năng rất lớn.
“Gia, việc phòng thủ phía trước trạm dịch còn chưa đủ nghiêm ngặt, từ giờ trở đi, ta sẽ tự mình dẫn người canh giữ nghiêm ngặt.
”
Hơn nữa, còn có phòng của công chúa.
Phía sau lệnh truy bắt, là một bảo vật vạn lượng.
Chốn giang hồ là nơi ngọa hổ tàng long, số lượng cao thủ rất nhiều, chắc chắn không pahri là thứ ngươi có thể tưởng tượng được!
“An toàn của Cửu công chúa, ta đích thân phụ trách.
” Phong Tứ nói.
Phong Ly Dạ khoát tay áo, Phong Tứ ngay lập tức gật đầu: “Thuộc hạ xin cáo lui trước.
”
Vậy là Gia đã đồng ý để cho hắn ta đi bảo vệ Cửu công chúa.
Xem ra, Thế tử gia không hề suy nghĩ đến việc chính mình đích thân bảo vệ cho Sở Khuynh Ca.
Cuối cùng Phong Tảo đã có thể thật sự yên tâm rồi.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...