Nhật Ký Đơn Phương


Ngày hôm sau khi Nguyên Huyền Khanh vừa thức giấc, cả người lại uể oải không muốn động đậy.

Cảnh Vệ hôm qua vẫn ở đây chưa hề rời đi nhưng bất kể Nguyên Huyền Khanh có nói hay làm cái gì thì hắn vẫn không lên tiếng đáp lại.

Nguyên Huyền Khanh cũng thôi không cố tốn công vô ích nữa, y phải chuẩn bị làm công việc thường ngày thôi.

Tuy là mệt thật nhưng việc thì vẫn phải làm.
[Hòa Quân Điện]
- Cái gì? Lên ngôi chưa bao lâu lại vì không thực hiện được một lời tuyên thệ mà bị phế ngôi à? Vậy bây giờ nói xem, ai có thể thay thế được ngài ấy?
Nguyên Chiêu Võ năm xưa từng lập ra một lời tuyên thệ trước tiền triều Thánh Môn, đương triều Thánh Môn không ai biết cụ thể lời đó là gì, chỉ biết nếu như không thể thực hiện thì Nguyên Chiêu Võ sẽ sang tên đổi họ, trao trả ngôi vị.

Nguyên Huyền Khanh đối với điều này cũng không có ý kiến, hay nói đúng hơn là không có tư cách để ý kiến.

Nguyên Chiêu Võ nể mặt y nhưng tiền triều Thánh Môn thì không có chuyện sẽ nể mặt ai.
Nếu như Nguyên Chiêu Võ trao trả ngôi vị, vậy thì người thay thế hắn là ai? Đây là câu hỏi mà ai nấy trong Điện Hòa Quân đều hỏi ra miệng, riêng Nguyên Huyền Khanh thì im lặng từ đầu đến cuối.

Ai lên cũng được, y dù sao cũng chỉ quỳ hành lễ với một người là Nguyên Chiêu Võ mà thôi, tuyệt không có người thứ hai.
Nguyên Chiêu Võ là Gia Chủ Nguyên Gia nhưng hắn thay tên đổi họ cũng sẽ đồng nghĩa với việc hắn không còn giữ chức vị ấy nữa.

Chức vị Gia Chủ kia mặc nhiên được giao cho Nguyên Huyền Khanh là Phó Gia nắm giữ.


Đáng lý ra chức vị này sẽ giao cho Vãn Dạ bởi vì hắn cũng mang họ Nguyên và đồng thời cũng là Nguyên Phó Gia Chủ của Nguyên Gia giống như y vậy, nhưng hắn đã rời đi rồi thì chỉ còn y lên giữ chức thôi.
Thực ra còn có Chiêu Thanh cũng mang họ Nguyên nhưng hắn là Quản Gia, với lại cũng hay đi ngao du ít khi về.

Thôi vậy, Nguyên Huyền Khanh làm được đến đâu thì hay bấy nhiêu.

- Này, lại suy nghĩ gì thế Hầu Gia?
Một giọng nói của nĩa tử vang lên bên tai khiến Nguyên Huyền Khanh theo phản xạ quay đầu về phía nàng.

Chẳng cần phải nhìn cũng biết là ai, y thản nhiên đáp lại.
- Không, chỉ là ta đang nghĩ xem trưa nay nên ân món gì.
Câu nói đùa vừa hay khiến bầu không khí trong Hòa Quân Điện bớt căng thẳng phần nào, nhưng ai mà không biết người khó chịu nhất hiện tại đang là Nguyên Huyền Khanh đâu.

Bởi vì Nguyên Chiêu Võ trả ngôi vị, hắn sẽ không còn xuất hiện trong Hòa Quân Điện này được nữa, cũng chẳng biết hắn sẽ được điều đi đâu.

Có thẻ sẽ không còn giữ liên lạc.
Nữ nhân vừa rồi bắt chuyện với y là Hoa Hạ Nguyệt, trước là Quận Chúa, hiện tại đã là Thái Thượng Trưởng Lão rồi.

Nàng cũng vừa mới thành thân chưa lâu nên trông rất có sức sống.

Hôn sự khi ấy của Hoa Hạ Nguyệt cũng là hôn sự "hoa đào rơi vào chum" ngày đó.
Nguyên Chiêu Võ rời đi rất nhanh, Nguyên Huyền Khanh còn chẳng kịp nói được câu gì với hắn.

Bàn tay y vô thức siết chặt vạt áo như đang kiềm chế điều gì đó.

Ai nhìn cũng biết là y đang ngăn nước mắt muốn chảy ra.

Bề ngoài thì tỏ ra không sao nhưng những người xung quanh đã thấy hết, chỉ là không ai nói cho y biết.
Thánh Đế mới sau ba tuần cuối cùng cũng được chọn xong, hắn chính là phu quân của Hoa Hạ Nguyệt tên Bạch Hồ Linh.

Đối với Nguyên Huyền Khanh mà nói thì ai lên cũng vậy thôi, Nguyên Gia nhiều đời Thánh Đế, hay nói đúng hơn là từ khi Thánh Giới được lập ra thì người giữ chức Thánh Đế luôn mang họ Nguyên.

Có Vũ Kiến Nhân và Bạch Hồ Linh này là không phải thôi.

Đến cả Nguyên Huyền Khanh còn từng đội Kim Tử Quang của Thánh Đế trên đầu, Thánh Đế đương nhiệm vốn không nhận nổi một cái hành lễ của y.
Nhiệm kỳ của các vị Thánh Đế thường nếu không gặp trở ngại gì thì sẽ kéo dài nửa năm, sau nửa năm sẽ bầu cử người mới và người cũ vẫn sẽ nằm trong danh sách được bầu cử.

Nếu người cũ lại được số phiếu bầu cao nhất thì lại ngồi lên ngôi thêm lần nữa.


Cứ như vậy lại trải qua nửa năm rồi bầu cử tiếp.

Nguyên Huyền Khanh lên ngôi cũng lâu rồi, chính là từ Thái Thượng Trưởng Lão mà lên nhưng vì khi đó chỉ đơn thuần là tạm thời giữ ngôi nên cũng không tính là vị trí Thánh Đế chính thức.

Nhưng dù sao y hiện tại cũng gọi là có sức ảnh hưởng không hề nhỏ.
[Hoài Văn Cung]
Hoài Văn Cung chính là Văn Lưu Cung đổi tên.

Cũng không ai rõ lý do vì sao tên được đổi, chỉ biết đó là tên do bên trên đưa xuống yêu cầu đổi mà thôi.

Hoài Văn và Triều Minh Cung tuy khác nhau về nhiều mặt nhưng giống nhau ở điểm có nhiều hoa.

Đưa mắt đến đâu cũng thấy có hoa nở rất đẹp.

Khí hậu của Thánh Giới quanh năm ôn hòa dễ chịu, nhờ vậy mà trồng được rất nhiều loại hoa và trái cây khác nhau.
Hoài Văn Cung trồng hoa nhưng cũng trồng thêm vài loại rau cùng với cây ăn quả.

Nơi này tuy không chắc chắn có thể là nơi ở cố định nhưng luôn như vậy, Nguyên Huyền Khanh đi đến đâu là trồng trọt đủ thứ đến đấy, đơn giản thôi vì y thích thế.

Sống ở một nơi nhiều hoa cỏ dẫn đến việc cơ thể Nguyên Huyền Khanh luôn tỏa ra một mùi hương của hoa cùng cỏ khiến ai ngửi cũng cảm thấy dễ chịu.
Ngày:....
Tháng:....
Năm:....
Người ấy lại lần nữa rời đi, ta chưa kịp nói với người ấy câu nào, cũng không biết nên nói gì dù trong lòng có rất nhiều lời muốn nói.

Người ấy có lẽ không biết khi ta nghe được tin hắn và người kia bên nhau đã cảm thấy rất khó chịu.


Nhưng ta không có tư cách để khó chịu, càng không có tư cách can thiệp vào chuyện tình cảm của hắn.

Ngày hôm nay hắn rời vị trí, bước ra khỏi Điện Hòa Quân chẳng quay đầu nhìn lại dù chỉ một cái.

Ta thực muốn hỏi, hắn chẳng lẽ không luyến tiếc điều gì hay sao? Hắn nói rằng "chuyện chư vị làm, nghĩ.

Tám chín phần ta đều hiểu rõ" vậy mà hắn lại không hiểu khi bản thân đi rồi thì Thánh Giới sẽ không còn là Thánh Giới mà ta biết nữa.
Thánh Giới mà ta biết phải có Nguyên Chiêu Võ là Thánh Đế, có Nguyên Chiêu Võ làm Giảng Sư của Trung Hiền Điện, có Nguyên Chiêu Võ là bạch hạc trên cao mà ta không lúc nào không muốn ngắm nhìn.

Hiện tại Nguyên Chiêu Võ đi rồi, ta phải thế nào? Xung quanh tuy có rất nhiều người quen đấy, nhưng chẳng biết vì cái gì lại trở nên thật xa lạ.

Không phải là người lạ mà là Hòa Quân Điện, và cả Thánh Giới đều trở nên xa lạ.

Thánh Giới có người ấy thì yên ổn trật tự, Thánh Giới không có người ấy thì trở nên rối loạn.
Vân Linh Tân Cốc Chủ mới nhận chức chưa tới nửa ngày đã không coi ai ra gì sỉ nhục từng người trong Hòa Quân Điện, đòi tách Vân Linh Cốc ra khỏi Thập Bát Trung Trụ của Thánh Giới.....
Chiếc bút đang di chuyển theo sự điều khiển của chủ nhân nó đột nhiên dừng lại.

Nguyên Huyền Khanh ngơ ngác đưa mắt nhìn lên thì thấy Cảnh Vệ kia chẳng biết từ bao giờ đã đứng ở bên cạnh.

Tay hắn giữ chặt chiếc bút quả nhiên là không muốn cho y tiếp tục viết..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận