Dù thế nào, mỗi ngày mặt trời đều sẽ lên cao, nhưng sáng sớm hôm nay, rất nhiều cô gái độc thân đều vô cùng rối loạn.
“Hiện giờ có một tin tức đang lan truyền rất nhanh, tối qua tổng giám đốc Tống Mạch của công ty Trát Nam bị chụp hình với một cô gái ở hộp đêm. Mọi người đều biết, năm mười tám tuổi Tống Mạch đã đảm nhiệm vị trí tổng giám đốc công ty Trát Nam, đến bây giờ vẫn chưa kết hôn, luôn được xem là người đàn ông độc thân hoàng kim. Cô gái lần này ở bên anh ta là gặp dịp thì chơi, hay bạn gái yêu đương nghiêm túc? Mời quý vị xem video.”
Hình ảnh được chuyển sang video phóng viên quay được. Lúc đó, Tống Mạch phát hiện mình bị quay trộm, khuôn mặt anh ta theo thói quen vẫn lạnh lùng như Diêm Vương, lại còn lôi lôi kéo kéo một cô gái, mỉm cười bước tới trước ống kính, có thể nhìn thấy rõ ràng ống kính hơi rung lên, có lẽ thợ quay phim khả giật mình.
Cô gái cố gắng cúi đầu để không bị quay được mặt, nhưng Tống Mạch lại đặt tay lên eo cô ta, không để cô ta chạy thoát, một tay kia nâng cằm cô gái lên. Sắc mặt Thu Niệm Niệm trắng bệch, khuôn mặt cô rốt cuộc vẫn xuất hiện mồn một trước ống kính.
“Mọi người trên toàn thế giới này hãy nhìn cho rõ, cô gái này bây giờ là vật sở hữu của tôi.”
Câu tuyên bố này mang khí phách ngang tàng không giống như trước đây, tạo thành cơn chấn động lớn với giới truyền thống.
“Phong Quang, con đã xem video đó chưa?”
“Con xem rồi.” Phong Quang dựa người vào giường, người gọi điện thoại đến là bố cô, cũng là chủ tịch tập đoàn Hạ thị. Cô vừa
mới ngủ dậy vẫn còn đang lơ mơ không hiểu tại sao mình ở khách sạn, kết quả bố cổ ở thế giới này gọi điện đến, bảo cô xem tin tức mới nhất ngày hôm nay.
“Bố không quan tâm bây giờ con đang ở đâu, tối nay có tiệc rượu, con phải tham gia, tuyên bố cho tất cả mọi người biết con mới là vợ chưa cưới danh chính ngôn thuận của Tống Mạch.”
“Vâng.”
Thái độ trả lời qua loa lấy lệ của cô khiến người đàn ông đầu bên kia nghẹn lời: “Dù bây giờ con đang nghĩ gì thì cũng phải trang điểm xinh đẹp, tối nay con phải làm thiên kim hoàn mỹ nhất của nhà họ Hạ.”
Nói xong ông ta tắt máy. Không phải chỉ là một bữa tiệc thôi sao? Phong Quang đã có kinh nghiệm từ mấy thế giới trước, cô cũng đã tham gia tiệc rượu không dưới mười mấy lần. Hôm nay cô không chỉ trang điểm xinh đẹp trở thành tâm điểm của bữa tiệc, mà còn dùng sắc đẹp của mình, để... để từng bước chiếm được một vị trí quan trọng hơn trong lòng Bạch Trí.
Cổ lật chăn ra, sờ thấy gót chân mình đã được dán một miếng urgo, lại nhìn đôi giày vải đế bằng được đặt bên giường, không nhịn được nở nụ cười.
Người tới dự tiệc nhà họ Hạ đều là những nhân vật nổi tiếng. Hơn nữa, cô chủ nhà họ Hạ còn là vợ chưa cưới của Tống Mạch, lựa chọn lúc này tổ chức yến tiệc, xem ra cũng vì tin tức nóng nhất ngày hôm nay, cô vừa mới từ nước ngoài về, có khá nhiều người tò mò về cô.
Đương nhiên, Bạch Trí không được coi là một trong số đó. Bữa tiệc tối nay cần một đại diện công ty đi, đại diện này không phải là chồng chưa cưới của con gái lớn nhà họ Hạ, Tống Mạch, mà là thư kí của anh ta, cũng chính là Bạch Trí. Trong cuộc điện thoại hôm qua Tống Mạch đã nói, tất cả chuyện hôm nay đều giao cho hắn giải quyết, dĩ nhiên, cũng bao gồm cả bữa tiệc tối nay.
Bạch Trí biết Tống Mạch đã có vợ chưa cưới, hắn đã điều tra rõ ràng tất cả mọi thứ liên quan đến Tống Mạch. Nhưng thiên kim nhà họ Hạ đã ra nước ngoài gần mười năm, hắn không có cơ hội tiếp xúc, thông tin có thể điều tra được cũng chỉ có mấy tẩm ảnh hồi bé của cô.
Trong mắt Bạch Trí xoẹt qua một tia sáng u ám, thế lực tập đoàn Hạ thị không hề tầm thường, nếu thế chắc chắn sẽ là vật cản với kế hoạch của hắn, Tống Mạch không thể có được thế lực của nhà họ Hạ...
Ánh đèn bỗng nhiên trở nên ấm áp, mọi người trong phút chốc đều yên lặng nhìn bóng người đang chầm chậm bước ra,
Phong Quang bước từng bước xuống lầu, mái tóc dài hơi xoăn xõa trước ngực, chiếc váy cúp ngực màu trắng càng làm nổi bật lên làn da trắng như tuyết của cô, dưới ánh đèn mờ ảo cổ như đóa sen trắng đang nở rộ. Đôi giày cao gót pha lê trong suốt tôn lên đôi chân dài trắng ngần, quyến rũ như đóa hoa ly. Gương mặt hoàn mỹ đẹp không tì vết, vài lọn tóc xoăn dính lên gò má, cánh môi đỏ tươi hơi cong lên, có thể nhận được một ánh mắt của cô có lẽ là chuyện xa xỉ nhất trần đời.
Nhưng Bạch Trí biết, cô đang nhìn hắn, từ giây phút có xuất hiện, ánh mắt cô vẫn nhìn hắn chằm chằm.
Hắn như lọt vào mắt xanh của yêu tinh.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...