Nhật Ký Của Luna Wong

VẢI MẪU TRUYỆN NGẮN SÁT NÚT TẾT

– – 0 – –

Đầu tiên phải nói đến BHX. Thái hậu nhận được tin tức, BHX buy 1 get 1 vào 2 ngày, mà lúc biết chuyện thì đã bỏ lỡ 1 ngày rồi vì vậy tối hôm đó thái hậu dặn: “Mai tự xử nhé.” Sau đó thì giăng mùng trải chiếu, ngủ sớm, không thèm lướt youtube tới khuya như mọi hôm luôn.

Sáng tinh mơ hôm sau, thái hậu xách xe qua nhà dì, rủ bả đi săn sale chung. Chuyện chi tiết thế nào thì tôi không biết vì hôm đó tôi ở nhà không đi theo. Thằng em hà bá qua nhà dì chơi xông nó về sớm nên vừa về nó đã kể với tôi rằng:

“Hôm nay vui lắm nghen, mami đi BHX, cầm cây kem 12k lên hỏi người ta, ‘cho hỏi cây này bao nhiêu?’. Người ta trả lời 10k. Thế là thái hậu hốt một đống về nhà, không quên hốt luôn mấy cây ốc quế 20k vào giỏ. Lúc về nhà cầm bill lên xem, thái hậu nói “mấy thằng quỷ nó lừa tao, vậy mà dám nói kem có 10k”

=> Haha, lâu rồi thái hậu chỉ mua kem hộp, nếu có mua kem cây thì cũng là loại Aice của Sing mà mỗi lần mua đều 1 thùng nên không biết giá mấy loại kem cây khác. Lại nói, để chung, thái hậu tưởng sale đồng giá hết.

“Dì còn vui nữa. Cầm món đồ lên hỏi, ‘cái này có tặng không em’. Nhân viên nói, ‘dạ không’. Bả bỏ xuống luôn”

=> Người ta đi săn sale mà, món nào không buy 1 get 1 thì bỏ lại thôi

Đến tối, thái hậu về nói mua xong kem để nhờ tủ lạnh của dì rồi đi đâu nữa, ai biết lúc về kiểm kê lại phát hiện, 2 đứa nhóc em họ mỗi đứa quất hết 2 cây kem ốc quế còn là loại việt quốc nữa, nên lại phải chảy ra ngoài mua thêm 6 cây kem khác bù lại vào.


Đúng là kem không ai nỡ từ chối ha. Anh bạn học đh với tôi làm trong hãng kem. Lần nào gặp mặt ổng cũng hỏi tôi ăn không để ổng mang lên. Tôi thèm lắm chứ nhưng phải giả vờ từ chối, ai biết ổng tưởng thiệt thế là nghỉ ăn luôn.

Chờ đi, sau khi có vịt quay tôi sẽ đi hốt cái máy đánh trứng về, sau này tự làm kem ăn. Mua ở ngoài đắc quá, tự làm ở nhà luôn.

Thằng em hà bá đi làm rồi, nó đem về cho tôi 1 hộp cacao nguyên chất, 1 chai nước tương, 1 chai teriyaki. Phải nói đều là đồ tốt, cái nào cũng ngon hết trơn.

3am đột nhiên đói bụng ngồi dậy ôm bịch khô gà, vừa đắp chăn vừa nằm trong bóng tối ăn tới 5:20 thì đi cửa tập thể dục. Hôm nay không xuống phố nữa, chỉ đứng ngoài cửa lắc lắc cái hông thôi đã đủ xài rồi.

Đúng một lúc có một cô bước tới vui vẻ hỏi: “Ủa, hôm nay không đi tập nữa hả?”

Tôi bảo: “Dạ không.”

Cô đó nói, đúng rồi ốm quá tập chi nữa, nghỉ ngơi vài ngày đi, loại mập như cô mới nên tập nè.

Hà hà, bó tay luôn. Có không ít người nói với tôi câu này rồi, nhưng tôi tập 1 là vì sức khỏe, 2 là do nhà có nhiều người hút thuốc nên muốn hít không khí trong lành hơn thôi.

Phải nói, sống tận mấy chục nồi bánh chưng đây là lần đầu tiên đi siêu thị kiểu hốt hụi chót như thế.

Chuyện là thế này:

Bé em họ 1 qua chơi rủ đi mua đồ làm bánh với nó. Tiệm cũng gần nhà lại nhỏ nên ok luôn, dù gì ở nhà cũng không có việc gì làm. Vừa dừng xe về đến nhà, bà cô 1 hỏi: “Tụi tao đi siêu thị, tụi bây có đi chung không?”

Lúc đầu ta cảm thấy, đồ thái hậu đều mua đủ hết rồi đi làm gì nữa. Chưa kể hôm đó đi cùng thái hậu, lúc chuẩn bị về đã dành hết thanh xuân để tính tiền. Vì thế tôi từ chối, nhưng con em họ 1 kêu đi chơi đi ở nhà làm gì. Tôi thấy có mang theo con nhóc hàng xóm nữa nên đi hí hửng đáp ứng.

Bé em họ 1 chở tôi chạy sau, nhìn thấy con nhóc được cô tôi ôm cứ quay đầu lại nhìn chúng tôi, còn đưa tay ra chỉ chỉ vẫy vẫy nữa chứ. Con em họ 1 lại phải chạy lên cho bằng với con em họ 2 tránh con nhóc cứ đưa tay ra ngoài nguy hiểm.

Lúc tới, bãi giữ xe đã hết chỗ rồi phải xuống tần hầm gửi. Con nhóc hàng xóm thấy 2 đứa em họ chạy đi gửi xe nên nó cứ đứng đó không chịu vào, còn đòi đuổi theo nữa chứ. Tôi với bà cô 1 phải dụ hết lời mới xong chuyện.


Vào tới bên trong cũng ít người không tới nỗi đồng nghẹt như hôm tôi với thái hậu đi. Thả con nhóc xuống đi bộ, nó thấy quầy nào cũng chạy tới lấy của người ta về thả lên xe hết. Tôi lại phải nhân lúc nó không để ý bỏ xuống lại.

Lúc tới hàng kẹo, tôi với nó ngồi chòm hổm ở trước quầy M&M xem 2 con chocolate tròn tròn có mắt có miệng. Ai đi qua cũng nhìn chúng tôi hết trơn, mà biết làm sao đây, con mắm kia cứ muốn ngồi ở đó xem.

Trước khi lên tầng 2, tôi chỉ con nhóc xem cái thang cuốn hỏi: “Sợ không?” Nó nhìn chằm chằm người đứng trên thang, cái mặt đơ ra, đưa tay vỗ vỗ trước ngực bày ý sợ. Tôi nói với nó: “Không sợ, ai cũng lên được không sợ biết không?” Nó không hề phản ứng.

Lên thang cuốn, chúng tôi đi trước thị phạm để cho con nhóc nó đừng sợ, sau đó quay lại nhìn con em họ 2 đưa con nhóc lên thang cuốn. Đặt nó xuống thang nó chả sợ đòi tự đứng không ai cho ai vịnh hết. Sau đó lập tức cất bước đi về phía chúng tôi, không có sợ hãi, không có ngại ngùng gì.

Đi đến quầy bán tã lót, nó thấy đứa bé trong hình chỉ mặt tã nên lêu lêu người ta. Cái này ở nhà cũng thế, hễ chúng tôi bước vào phòng tắm là nó lại lêu lêu. Ngay cả lúc nó đi tè hay đi tắm hoặc là tè dầm cũng sẽ lêu lêu ai nhìn nó.

Trên lầu không người lại nhiều quầy nên mỗi lần lạc đàn sẽ bảo nó đi tìm. Nó mà tìm được thì sẽ chỉ vào kêu lên: “Nè”

Siêu thị có treo không ít đồ trang trí lên trần, nó nhìn thấy chỉ tôi bảo tôi lấy xuống. Tôi nhảy lên cho nó thấy với không tới, nó sẽ đứng đó vỗ tay la hét um sùm.

Lúc tính tiền đi về, nó lại đi thang cuốn hệt như lúc đi lên vậy. Xuống rồi còn đòi đi nữa, con em họ 2 không cho, thế là nó đi la um sùm phải dụ mãi mới thôi. Mà lúc đó gần 12pm rồi nên tới giờ nó gây ngủ rồi.

Phải nói, chúng tôi cứ như là đi dọn sạch siêu thị về nhà vậy. Tính tiền lâu thiệt là lâu, tính tới lúc đèn tắt hết cũng chưa tính xong.

Lúc tôi đẩy xe đồ đã thanh toán ra ngoài cửa chờ, quay đầu nhìn lại, đèn tắt sạch, bên cạnh ngoại trừ bà cô 1 và con nhóc thì chỉ còn 1 người đứng chờ người thân đang lấy xe thôi. Có một số người tới trễ buộc lòng quay trở ra.


Tôi nói với con nhóc, chết nhốt 2 dì ở bên trong rồi kìa.

Nó kéo tay bà cô 1 đòi xông vào hai chú bảo vệ để vào trong tìm người. Cũng may 2 con em chạy xem tới kịp, không là không biết xảy ra chuyện gì tiếp theo.

Về tới nhà mọi người đều mệt mỏi. Do nhà tôi với con em họ 1 đã đủ đồ rồi nên không mua gì nữa, bà cô 1 mua cho chúng tôi mỗi người 1 hộp kem. Trong quá trình mua sắm bả cứ kêu lấy đi nhưng chúng tôi chỉ quyết định lấy hộp kem vào phút chót. Đống chiến lợi phẩm còn lại là của bà cô 1 với con em họ 2, cực nhiều luôn.

Tôi đi siêu thị với thái hậu cũng chưa từng mua nhiều như thế. Bởi, thái hậu cách ngày lại mua chứ không phải lâu lâu đi 1 lần như người ta.

Về đến nhà, tôi thay đồ xong bắt đầu ngồi xuống đất uống nước. Con nhóc nó lao vào người tôi ôm 1 hồi mới thôi. Xong nó đòi ăn chocolate cho bằng được, bà cô 1 đưa cho nó 2 viên.

Mỗi tay nó cầm 1 viên, cho vào miệng, chỉ có 4 cái răng mà cắn kêu rộp rộp như người lớn nhai cơm cháy vậy. Dễ thương ghê!!! Nghe đồn hôm nay má nó đem nó về, buồn quá. Có nó thì chán, không có nó thì nhớ. Haizzzz. . .

Hôm nay cũng là lần đầu tiên tôi chạy theo xe rác. Không biết nên hình dung cảm xúc lúc đó thế nào nữa.

Tết năm nay, chúc mọi người vạn sự như ý.
Chúc bản thân sức khỏe, sớm tìm được vịt quay.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui