TÌM VIỆC – NHẬN VIỆC
– – 0 – –
Hôm qua lướt tiktok ta thấy được hai clip rất giống tình trạng của ta hiện tại.
Clip đầu tiên là nói về một sinh viên vừa tốt nghiệp. Trong buổi phỏng vấn xin việc, cô ấy đậu vào một công ty, trong đó nhân viên tuyển dụng hỏi, bạn có tăng ca không. Cô không chút do dự trả lời, không. Nhưng cô vẫn được nhận vào thử việc.
Ngày đầu tiên đi làm, vừa hết giờ cô ấy đã thu dọn đồ về trong sự ngỡ ngàng của mọi người. Ai cũng ở sau lưng nói cô ấy, mới ngày đầu tiên đi làm đã về đúng giờ rồi.
Sau đó trong công ty có một người nào đó đám cưới, một người đứng lên thay mặt thu lì xì chức mừng. Trong khi ai cũng đưa còn cô ấy thì không. Người kia mới đến gõ bàn hỏi, cô ấy trả lời, người đó là ai tôi đâu quen biết người đó đâu tại sao phải đưa lì xì.
Tiếp tới trong cuộc họp, sếp lớn đưa ra một ý kiến, mọi người đều vô tay khen ngợi không tiếc lời. Nhưng cô ấy lại giơ tay lên nói ra ý kiến của bản thân, sau đó nhìn mọi người xem có ai đồng tình với mình hay không. Đáng tiếc, mọi người đều ngó lơ, kẻ nhìn hồ sơ người gãi đầu không nhìn cô ấy, mà người sếp lớn kia cau mày rất không vui.
Sau hai tháng thử việc, cô ấy đã bị out ta khỏi công ty với lý do, cô không hợp với văn hóa công ty của chúng tôi. Lúc cô ấy đi, không ai tiễn biệt, không ai nhìn cô ấy, như chưa hề quen biết vậy.
Sau đó cô ấy phỏng vấn vào công ty kế tiếp, nhân viên tuyển dụng hỏi, cô có tăng ca không. Nụ cười trên gương mặt cô ấy khi muốn trả lời là không đã biến mất, thay vào đó là biểu tình của một người máy, trả lời có.
Clip thứ hai là một anh tỏ ra thái độ bức xúc với việc có người nói 9x thật lười không thích tăng ca. Anh ta đã nói, không phải 9x chúng tôi không thích tăng ca, là không thích tăng ca thường xuyên với những lý do vô cùng vô lý.
Lương thì có một chút, cứ ép nhân viên làm. Chúng tôi làm việc vì kiếm tiền, không phải vì sống chết với công việc. Thử đưa lương mấy vạn một tháng xem, không những tăng ca mà đến rửa quần lót cho sếp chúng tôi cũng làm.
Bảo xem công ty là ngôi nhà thứ hai, mà chúng tôi dùng đồ thì cấm, bảo là phải tiết kiệm, đây có thể xem là nhà sao?
– – 0 – –
Thực sự mà nói, lúc xem clip đầu tiên lòng ta cảm thấy không chỉ mình ta có nguyên tắc như thế, đến khúc cuối lòng ta triệt để lạnh. Cô ấy đã vì cuộc sống bỏ qua sơ tâm lúc đầu của mình, tự biến bản thân như một con robot để giống những người kia. Sau đó ta thấy stt của người up clip đó, tôi cũng đã từng là một người có nguyên tắc như thế.
Một công ty có văn hóa hùa theo sếp sẽ không bao giờ lớn mạnh được. Bởi tuy là sếp kinh nghiệm nhiều nhưng chưa chắc hoàn toàn đúng. Nhiều công ty rất lạ đời, họ muốn lấy được thật nhiều ý tưởng mới mẻ nên ưu tiên cho giới trẻ hơn, thế nhưng văn hóa công ty lại khiến những con người mới đó, một là chán nản nghỉ việc, hai là hòa nhập theo, đây đồng nghĩa với việc sợ hãi o bế cấp trên không dám đưa ra ý kiến riêng.
Về chuyện đưa bao đỏ, ta không cảm thấy cô ấy sai. Rõ ràng không biết người đó là ai, cũng không biết nằm ở bộ phận nào tự dưng lại phải đưa lì xì cho người ta thật không thể nào nói nỗi.
Việc đi làm về đúng giờ ta ủng hộ, bởi ta cũng thế. Tại sao nhà nước quy định đi làm 8h mà không phải 9h, 10h hay nh? Là bởi vì năng lượng của con người có hạn, người ta cần phục hồi, người có tình cảm không phải robot làm việc không biết mệt, không có gia đình bạn bè, không có cuộc sống riêng.
Lần trước có một công ty gọi ta tới phỏng vấn. Giám đốc vô lễ vô cùng, nói chuyện không giao tiếp bằng mắt, không hề nhìn ứng viên một lần, thể hiện ta đây là sếp. Với thái độ đó, trong lòng ta đã biết cho dù được nhận ta cũng sẽ không làm. Sau đó nói ra giờ giấc làm việc của công ty, 8h/ ngày, nghỉ trưa 1h5, làm từ thứ 2-7, 1 tháng phải làm 2 ngày chủ nhật, còn là loại làm cả ngày.
Nói thật nha, 1 công ty như thế rất khó kiếm được nhân viên, cho dù có, nhân viên chỉ làm được một thời gian lấy đủ kinh nghiệm kiếm đủ tiền rồi nghỉ, ai mà theo bạn cả đời được. Phúc lợi thì một chút cũng không có, mở miệng cứ bảo starup, đòi hỏi cao lại không cho được nhân viên cái gì, ta ghét mấy công ty như thế vô cùng.
Mỗi lần ta đi phỏng vấn, không chỉ để người khác chọn mình, mà bản thân ta cũng chọn công ty chọn sếp chọn đồng nghiệp qua những câu hỏi tự chuẩn bị riêng cho buổi phỏng vấn. Đúng là sẽ có nhiều bạn cảm thấy buồn cười, thế nhưng nếu bạn ở một công ty mà bản thân không cảm thấy thích, bạn sẽ không thể làm lâu dài, mỗi ngày đi làm là cực hình, vì sinh hoạt thôi chứ chẳng yêu thích gì nó.
Thử hỏi, nếu đã có tâm lý trên, vậy công việc trong tay của bạn làm sao có thể làm được tốt nhất được? Bạn đã không yêu nó, làm sao có thể tận tâm tận lực cho nó được.
Ây vậy mà khi ta hỏi, đã từng có nhân viên tuyển dụng trố mắt hỏi ta rằng, cái gì em hỏi lại chị sao, biểu tình y như là, tĩnh táo lại xem nào, hiện giờ chị đang bố thí công việc cho em đó cô bé.
Xin lỗi, phỏng vấn là để đôi bên tìm hiểu nhau, phải hợp ca thì mới ký hợp đồng được, có luật nào cấp ứng viên hỏi ngược nhà tuyển dụng, có luật nào cấm ứng viên chọn nơi làm việc không. Làm việc phải linh hoạt, chớ đầu gỗ như thế được không.
Các bạn nghĩ xem, các bạn đi làm kiếm tiền là vì cuộc sống, đằng này chôn cả cuộc sống vào trong công việc, vậy sống còn nghĩa lý gì nữa? Ngoài thời gian đi làm, các bạn cần thời gian nghỉ ngơi để ‘sạc đủ pin’ cho ngày mai, đầu óc thư giãn mới nghĩ được những kế hoạch có lợi khác cho công ty, có người thì học thêm nâng cao trình độ. Chứ cứ cắm đầu vào làm không biết update bản thân, vậy đương nhiên kỹ năng của bạn sẽ không bằng được những người mới ra trường chưa có kinh nghiệm rồi.
Chưa nói đến, 8h trong công ty bạn làm gì mà để hết giờ còn phải ở lại làm để hao phí tài nguyên của công ty? Ta đánh giá không cao những người như thế, ở lại làm hao phí tài nguyên công ty chỉ vì để sếp thấy mình chăm chỉ, và cũng không đánh giá cao những người sếp thích nhân viên ở lại tỏ ra chăm chỉ cho mình xem như thế.
Ta biết hiện tại ta mãi vẫn chưa tìm được việc một phần là do nguyên tắc này của ta. đúng là nó rất cứng bẻ sẽ gãy nhưng ta không vì thế mà thay đổi như cô gái trong clip đầu tiên.
Thứ ta theo đuổi là văn hóa doanh nghiệp, là tuyển dụng đào tạo và giữ chân nhân tài. Muốn được như thế thì làn gió của công ty phải chính, sếp phải là một lãnh đạo, có tầm nhìn xa, không ngại đào tào nguồn lực thay thế, bao dung và biết lắng nghe. Ta không muốn bên này đi làm quay lưng lại thì nói xấu đồng nghiệp, mắng sếp rồi than vãn về công việc. Sống như vậy quá tiêu cực, đó không phải là ta nữa.
Ta từng nghe theo lời của koibito, cứ ừ nó đại đi, vào làm được rồi thì làm gì là quyền của mình. Ta cũng từng dặn lòng rất nhiều lần, không được cự cãi với nhân sự, thế nhưng đều không làm được. Chỉ cần họ mở miệng ta liền thấy được một đống lỗi sai.
VD gần đây nhất có hai công ty gọi đến cho ta, 1 công ty ở Nhơn Trạch, ta vừa hỏi câu đầu tiên liền lòi ra ngay bạn nhân viên tuyển dụng không xem kỹ CV. Công ty thứ hai mời ta lên phỏng vấn ở Thủ Đức và đi làm ở Q12, lại thêm 1 bạn đọc không kỹ cv.
Ấy vậy mà người ta vẫn còn việc làm còn ta thì không, cứ ức chế như thế đây.
Họ kiếm được việc vì họ chịu vâng vâng dạ dạ còn ta thích nói lên ý kiến của mình. Công ty nào cũng đòi người có kinh nghiệm sau đó thì ép người ta nghe theo mình, vậy tìm người có kinh nghiệm làm gì? 1 người có kinh nghiệm làm việc luôn có chủ kiến riêng, không phải loại ngoan cố nhưng họ sẽ nói lên ý kiến của mình, biết tiếp thu và lắng nghe góp ý của người khác, viết sửa lại những chỗ bản thân còn thiếu sót. Môi trường như vậy là một môi trường có cạnh tranh và nếu điều chỉnh để cạnh tranh đó chỉ nằm trên công việc thì môi trường đó sẽ phát triển rất tốt.
Còn tuyển loại vâng vâng dạ dạ thì xác định thoải mái vì sẽ không ai cãi lời mình, nhưng chắc chắn 1 là đủ kinh nghiệm người ta sẽ rời bỏ công ty với lý do, ba má muốn em về quê, phải về quê kết hôn sinh con, không muốn làm xa nhà, nhớ quê hương ba má hàng xóm…; 2 nghỉ việc vì cảm thấy nhàm chán; 3 kết hôn sinh con rồi an ổn ở vị trí đó đủ năm đủ tháng thì lên chức không thì thôi lại tính đến chuyện nhảy việc. Và 1 điều chắc chắn là sẽ mang từ công việc đến nhân viên sếp trong công ty ra bàn nhậu bàn trà sữa cà phê ngồi mắng.
Viết những dòng này lòng ta có lửa rất lớn đang cháy hừng hực, tốc độ gõ chữ và lực ngón tay cũng mạnh hơn bình thường rất nhiều. Viết xong cũng chưa cảm thấy nhẹ nhàng hơn chút nào, vẫn còn thứ gì đó đè trên trái tim, khó chịu vô cùng.
Hôm nay lại nhận được một email từ chối =,=
Không được nản lòng, tuyệt đối không được nản lòng.
Phải cố gắng, cố gắng!!!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...