Nhật Ký Của Luna Wong
MỌI NGƯỜI TỪNG NGHE VỀ BỆNH RỐI LOẠN TIỀN ĐÌNH CHƯA?
– – 0 – –
Đúng, tôi mắc bệnh này rồi mọi người ạ. Mắc từ rất sớm cơ lúc đó đầu choáng còn nôn mửa nữa. Nhưng qua đi nhiều năm tôi nghĩ hết rồi nhưng đầu tháng 8 nó trở lại rồi. Trong lúc ngủ tôi lỡ ngẩng đầu quá mạnh quá nhanh để lấy cái khăn thế là nó tái phát.
Bệnh nhân mắc phải bệnh này thì không được để bản thân bị stress, không được suy nghĩ nhiều, không được vận động mạnh, không được vận động đột ngột. Tôi không vận động mạnh, từng stress và đã mượn Phật pháp để ngăn chặn nó lại nên cũng không cảm thấy quá áp lực như trước nữa. Vận động đột ngột thì hên xui lắm, vì người ta chỉ làm chuyện đột ngột khi nó bất ngờ phát sinh ví dụ như rớt đồ cúi xuống nhặt ngay, đột nhiên có thứ gì bay về phía mình một là tránh đi hai là đỡ…nên khó mà nói trước được.
Và. . .tôi lại suy nghĩ rất nhiều. Tôi là một đứa overthinking. Cũng chính vì thế tôi mới bước chân lên con đường sáng tác truyện đó chứ. Chẳng qua dạo này bị ý tưởng nên mới drop một đoạn thời gian mà thôi.
Gặp thêm dạo này tôi sắp sửa dọn kho, nói đúng hơn là dọn nhà nên tôi rất áp lực. Tôi đã nói với papa thái hậu khi nào dọn thì nói với tôi 1 tiếng trước để tôi dọn đồ. Tôi chỉ yêu cầu nơi đó không ngập, nếu là hẻm thì hẻm to chút để xe tải có thể vào như thế tôi nhập hàng dễ, hàng xóm không nuôi gà chó, tốt nhất nên ở ngoại ô vì để nhà to hơn tôi dùng làm kho chứa luôn, còn những thứ khác tôi sẽ không can thiệp tránh cho nhiều người nhiều miệng rối. Đương nhiên papa với thái hậu sẽ không chịu ở ngoại ô rồi. Nhưng mới gần đây papa đã ‘ép’ tôi đi xem cái chỗ mới đó. Mọi người biết không, tôi lại cảm thấy áp lực nữa rồi. Tôi không thể nào loại bỏ được những suy nghĩ của tôi về nơi đó ra khỏi đầu. Đây cũng chính là lý do lúc đầu tôi nói tôi không đi xem, khi nào dọn thì alô tôi 1 tiếng đó. Vì biết mình sẽ bị áp lực. Nhưng đời không như nguyện, dù chỉ là cái nguyện nhỏ nhoi.
Từ trong miệng bác sĩ tôi biết được một tin khủng khiếp hơn đó là bệnh này dễ dẫn tới đột quỵ.
Lúc biết được tin tức này tôi đã rất sợ và cũng tự trấn an mình rất lâu. Hôm nay tôi mới bắt đầu chia sẻ nó với mọi người.
Đây đồng nghĩa với việc con đường sáng tác truyện của tôi có thể phải kéo dài hoặc phải ngừng luôn mọi người ạ. Tôi thật sự không thích chuyện này cũng chẳng muốn nó phát sinh tẹo nào nhưng bệnh tình nó thế tôi cũng không làm gì khác hơn được. Mà nếu từ nay về sau chỉ dịch truyện thôi thì tôi không muốn đành rằng đa phần mọi người thích truyện tôi dịch hơn là truyện tôi tự sáng tác.
Lý do:
– Về họ: Thứ nhất cốt truyện của họ hay và rất biết nắm bắt xu hướng độc giả thích; Thứ hai họ viết lâu năm rồi; Thứ ba họ rất sáng tạo và có BTV chuyên môn giúp họ góp ý về kịch bản…; Thứ tư họ rất quyết liệt với nhân vật trong chuyện.
– Về tôi: Cốt truyện chưa hay chưa đủ sáng tạo; Hai là tôi chú trọng văn hóa, cảm xúc hơn; Ba tôi thiên hướng nhân quả nên nhân vật trong truyện không được quyết liệt; Tư tôi viết theo ý muốn của mình, muốn nó thực sự mang ý nghĩa là đứa con tinh thần của riêng tôi; Cuối cùng là nguyên nhân to nhất đó là lậm QT, lúc trước tôi cho rằng tôi viết bối cảnh Trung nên QT chút sợ độc giả hiểu lầm, nhưng sau này nghiệm ra không phải thể, do đó có thời gian tôi sẽ sửa lại câu cú của những tác phẩm trước đó đã viết.
Thật xấu hổ khi một tác giả phải thừa nhận với mọi người rằng, Bookwaves tồn tại được đa phần đều vì truyện dịch kéo được độc giả. Đương nhiên dù không có sự donate của độc giả thì tôi vẫn tiếp tục ‘bơm’ tiền để duy trì nó như cái cách mà mấy năm nay tôi đã từng làm nên tồn tại mà tôi nhắc đến ở đây là có nhiều độc giả để Bookwaves có sức sống có nhân khí chứ không phải duy trì được nó.
Hiện tại trên Bookwaves có 28 bộ truyện dịch và sẽ có thể biến mất bất cứ lúc nào khi tác giả có yêu cầu xóa. Mà ai cũng biết truyện dịch là truyện của người ta, đâu phải của tôi tự viết đâu. Do tôi tìm không được tác giả để xin phép nên nếu tác giác phát hiện và liên hệ với tôi đòi tôi xóa tôi vẫn phải xóa như thường chứ không thể thương lượng hay gì cả. Dù được thương lượng thì họ cũng sẽ muốn tôi chia % nhưng Bookwaves làm gì có lợi nhuận mà chia chứ, nên việc xóa truyện là điều không thể tránh khỏi hen.
Dù sao thì tôi vẫn cố gắng đưa truyện của mình đến với nhiều độc giả hơn, muốn độc giả biết được tôi là một tác giả không phải dịch giả. Nhưng sau cái chứng bệnh này tôi thấy con đường này trở nên khó đi hơn thậm chí phải từ bỏ.
Bookwaves là đứa con tinh thần to lớn và cũng là một nguồn thu nhập ‘sắp chính’ của tôi, tôi không muốn từ bỏ nó. Vì thế tôi hay đi xin truyện từ các tác giả khác(giờ hạn chế nhiều rồi vì mỗi khí xin xong họ đều drop @@), thậm chí tha thiết mời họ về cùng tôi xây dựng Bookwaves thế nhưng họ không đồng ý. Lý do các bạn cũng biết rồi đấy, Bookwaves hiện tại vẫn đang phi lợi nhuận mà.
Hôm nay chia sẻ tâm sự thế thôi nhé, để cho mọi người biết được vì sao tôi ít sáng tác vì sao lại sáng tác lâu hoặc vì sao ngừng sáng tác. Bookwaves và Meal Décor LW vẫn là hai đứa con tinh thần to lớn của tôi, là 2 nguồn thu nhập chính và sắp chính của tôi nên dù có thể nào thì tôi cũng không từ bỏ đâu nè.
Rất cảm ơn các khách hàng, tác giả, độc giả đã luôn ủng hộ chúng tôi từ lúc chúng tôi bắt đầu đến nay. Chúng tôi sẽ cố gắng hơn nữa để mọi người có thể tìm được thứ mình muốn tại Bookwaves và Meal Décor LW nè.
Xin cảm ơn các bạn rất nhiều.
Chúng tôi yêu các bạn!!!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...