Nhật Ký Của Luna Wong


THÁNG MƯỜI – THÁNG MƯỜI MỘT ĐỐI VỚI TÔI


– – 0 – –


Tháng mười này có lẽ không phải một tháng tốt với tôi, quá nhiều chuyện khiến tôi phải nặng lòng. Vỏn vẹn tới đây chỉ mới 12/10 mà đủ chuyện xảy ra, gần đây nhất chính là tôi phát hiện da của mình rất vàng.


Thật đó! Sáng sớm tôi đi bộ xong ngồi ở hoa viên nghỉ ngơi thì một đám soái tây đi ngang. Không bàn về sắc đẹp, chỉ với một chiếc áo thun và cái quần đùi đủ để lộ ra cái chân thon dài và làn da trắng nỏn của họ rồi. Họ lướt qua trước mặt tôi, tôi ngưỡng mộ giơ ta lên so da, và phát hiện ra, OMG thì ra da mình vàng như thế rồi sao? Màu da tiệp luôn với màu vào Thụy Điển trên tóc của họ luôn ý.



Làn da tôi xưa nay mang theo một màu trắng tái, kiểu thiếu sức sống ý. Thái hậu hay bảo tôi đi phơi nắng, nhưng da tôi dễ nám lắm còn bảo phơi nữa chắc chết mất thôi. Đau lòng quá.


Quần áo lần lượt rách hết, thủng hết lỗ to đến lỗ nhỏ, giày thì rớt đế, túi xách thì mất dây kéo, . . Túm lại đều là các dấu hiệu thôi giục tôi phải bỏ cũ mua mới ý.


Một hôm đẹp trời phát hiện ra phải nạp tiền marketing thì shopee mới ưu tiên để khách hành nhìn thấy còn không thì nằm ở tận trang thứ n nào đó. Nếu không nhờ lâu lâu livestream với thường xuyên up tiktok, youtuber, facebook, QC trên Bookwaves sợ là không ai biết tôi đang bán hàng luôn.


Thường xuyên bị mấy nhà tuyển dụng lừa đảo gọi qua làm phiền. Nào là khách hàng gọi tới có ý định mua BĐS. Thật luôn, không biết thằng mất dạy nào lấy số điện thoại tôi dùng chín năm có hơn đi đăng lên mấy web BĐS nữa.


Nhưng tôi lại có suy đoán 8-9 phần mười, vì đã rất lâu tôi từng ứng tuyển vào một công ty BĐS. Tôi nhớ trước tôi, có một bạn vào phòng vấn xong đi ra cái mặt chù ụ, ném dép ném đồ. Tới lúc tôi vào mới biết được lý do vì sao bạn ý tức giận. Bởi nhà tuyển dụng không thực sự muốn tuyển dụng, mà tìm đủ mọi biện pháp để chê cho ứng viên nhục chí tự từ bỏ. Sau đó thông tin của ứng viên họ đều lưu lại. Cho đến mấy năm tiếp theo tôi vẫn nhìn thấy họ đang tuyển dụng ở vị trí đó, chưa từng ngừng lại.


Tầm sáu bảy hôm nay mi tâm của tôi luôn nặng nề như bị người đè vào vậy, bất giác cứ hay chau mày. Mặc dù tôi đã cố gắng không suy nghĩ gì hết, tập trung làm chuyện mình thích nhưng vẫn không thay đổi được gì.


À, có một chuyện lạ lắm nghen. Dạo này tôi đang edit bộ Vấn Tội Trường An (vẫn chưa up lên đâu), bộ này cũng ok lắm đó. Lúc đầu rất lôi cuốn, tôi dàng dịch càng nghiện, nhưng tới mấy chương gần bốn trăm, bắt đầu tôi có cảm giác như mình từng đọc rồi. thậm chí nội dung kế tiếp mờ ảo xuất hiện trong đầu của tôi. Nhưng tôi thề, tất cả những chuyện mình dịch đều chưa từng đọc thử bản cv, đọc văn án thấy hay, lên G tìm chưa ai dịch hoặc bị drop thì nhào vào thôi.


Lại thêm chuyện trung thu năm nay có một hãng bánh tên là Givral. Vừa nhìn thấy nó tôiđã cảm thấy màu sắc trên hộp bánh rất lạ nhưng có chút gì đó trong lòng nói không nên lời. Sau đó tôi bắt đầu quay clip thì ở một góc độ, tôi phát hiện nó rất quen thuộc. Tôi sợ hãi xác nhận lại với thằng em hà bá rằng, hiệu bánh này xưa này nhà mình chưa ai từng mua phải không? Nó nói là phải.



Quan trọng nhất là ở có góc độ đó, không chỉ là hộp bánh mà cái kệ laptop cũng y hệt luôn. Mà kệ laptop là cái đầu tiên tôi mới mua cách mấy tháng thôi, sẽ không có chuyện có hộp bánh trung thu nào của hãng này xuất hiện vào thời điểm đó.


Mà năm sau thì tôi phải mua lại loại bánh này cho dịp trung thu, bởi nó ngon ngoài sức tưởng tượng. Lần đầu tiên tôi ăn một cái bánh trung thu như ăn cơm vậy, không cần bỏ tủ lạnh chia ra nhiều ngày ăn.


Tôi cũng có tìm hiểu về hiện tượng déjà vu. Nhưng đó nói về sự kiện từng được diễn ra trong quá khứ rồi ở tương lai trong một sự trùng hợp gặp lại mới xảy ra cảm giác quen thuộc này. Còn tôi lại ở trong một trường hợp quá khứ chưa từng có mà lại cảm thấy quen thuộc với những vật này.


Nói thật tôi có chút sợ.


Còn nữa nha, bình thường tôi mua quần áo thái hậu đều sẽ nói không ngừng, nhưng tự dưng hồi mấy tháng trước nói với tôi, đi mua thêm mấy bộ đồ mặc đi. OMG, thật khó tin. Nhưng lúc đó có tiền, lúc này khác rồi, thu nhập eo hẹp thực sự không dám chi nữa nè.



Nhưng tôi có cảm giác tháng mười một sẽ là một tháng tốt cho bản thân. Vì đến tuần thứ hai của tháng mười một, rất nhiều việc tôi không thích nhưng vẫn phải làm sẽ kết thúc. Mà những việc cũ kết thúc sẽ là một bắt đầu mới được mở ra. Tôi có thể cảm thấy được tương lai tươi sáng phía trước.


Cũng có một số việc trong quá khứ tôi chưa từng thử, trong tuần thứ hai của tháng mười một này sẽ có dịp thử. Tôi cũng biết và học được thêm rất nhiều thứ mới lạ, chỉ là khả năng quay clip, chụp ảnh, setup, viết content vẫn cùi bắp như ngày nào. Tôi có học, có tìm hiểu chứ, nhưng hình như tôi không sinh ra cho những công việc này.


Không sao, có tiền lại thuê người làm giúp vậy, hehe.


Nên tôi trông chờ rất nhiều vào tháng mười một đó nhé. Đương nhiên cũng sẽ cố gắng để nó càng tốt đẹp hơn nữa.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui