Nhật ký chăm sóc nhân vật phản diện ốm yếu

Vợ chồng bác Trần đi ra ngoài một chuyến, mấy ngày sau mới trở về. Hai người không khỏi cảm thấy bầu không khí ở nhà của hai đứa nhỏ này không ổn.
Dính nhau hơn cả trước kia.
Chẳng qua đối với đôi vợ chồng già mà nói, Kiều Lam và Đàm Mặc càng tốt đẹp, hai ông bà càng vui vẻ hơn.
Nghe nói năm đó vừa trưởng thành là dì Trần đã gả cho bác Trần. Bây giờ nếu không phải xã hội chủ trương kết hôn muộn, hai đứa trẻ cũng chưa đến tuổi kết hôn, dì Trần chỉ ước gì mình có thể trực tiếp kéo hai người đi lĩnh chứng.
Mỗi lúc trời tối, Đàm Mặc đều đi tập võ như trước đây. Kiều Lam hiện giờ rảnh rỗi nên ngày nào cũng đi cùng Đàm Mặc.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bác Trần hối cả hai người đi thi bằng lái. Thế là ban ngày học lái xe, ban đêm tập đấm bốc, ngày tháng trôi qua muốn thoải mái bao nhiêu thì có bấy nhiêu.
Cho đến khi kết quả thi đại học cuối cùng cũng được công bố.
Không biết những người khác ra sao, Kiều Lam thì không lo lắng hay nóng vội lắm. Đàm Mặc lại càng bình tĩnh vô cùng.
Sau khi thi xong, bởi vì đủ giỏi nên gần như có thể dự tính được kết quả. Điểm số cuối cùng hẳn sẽ không quá khác so với dự tính, nhất là khoa học tự nhiên.
Kiều Lam và Đàm Mặc không thức đêm thức hôm chờ kiểm tra kết quả. Mãi đến ngày hôm sau, vừa mới hơn sáu giờ, chủ nhiệm lớp đã lâu không gặp gọi thẳng vào điện thoại của Kiều Lam.
Tuy rằng chưa tra điểm nhưng từ sự phấn khích và nhiệt tình của chủ nhiệm lớp, chắc chắn Kiều Lam và Đàm Mặc đều giữ vững phong độ, hoàn thành tốt bài thi.
Nhưng nếu chủ nhiệm lớp có thể phấn khích đến mức này, Kiều Lam cũng hăng hái theo, vội hỏi chủ nhiệm lớp rốt cuộc Đàm Mặc thi được bao nhiêu điểm.
Chủ nhiệm lớp đơn thuần là quá hưng phấn nên mới gọi điện thoại cho Kiều Lam, thế rồi nghe giọng điệu, cô căn bản còn chưa biết.
“Thầy không nói đâu.” Chủ nhiệm lớp cười, khỏi nói có bao nhiêu vui vẻ. “Tự các em tra đi. Tra xong nhớ phải đến trường đấy.”
Ngày có kết quả, nhà trường thống nhất sẽ phát giấy hướng dẫn đăng ký chuyên ngành đại học cho học sinh. Một vài học sinh còn muốn hỏi ý kiến của các thầy cô giáo, vậy nên tất cả mọi người sẽ đến trường học một chuyến.
“Dạ vâng.” Cúp điện thoại rồi, Kiều Lam kéo Đàm Mặc chạy đi mở máy tính. Vợ chồng bác Trần cũng đi theo xem náo nhiệt.
Dù vợ chồng bác Trần không hiểu rõ về việc thi đại học, trên thực tế rất nhiều ông bà cũng không hiểu cái này, nhưng lúc cháu trai cháu gái có điểm, họ vẫn rất quan tâm.
Tuy nói lúc dùng cơm, Kiều Lam có thói quen ăn những món ưa thích trước. Nhưng bây giờ, cô vẫn thấy cảm thấy rằng phải tra cho mình trước, tra cho Đàm Mặc sau, để niềm vui bất ngờ lại cuối cùng.
Kiều Lam nhập số báo danh của mình vào. Một lát sau, toàn bộ thông tin và kết quả của cô hiện ra.
Toán và Anh Văn được tối đa 150 điểm. Ngữ Văn 140. Khoa học tự nhiên hơi thấp một chút, 281.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Tổng điểm 721.
Chỗ Kiều Lam làm đề đại học tập I [1]. Rất nhiều tỉnh cùng sử dụng một bộ đề thi, có tổng là 750 điểm.
[1] Đề đại học tập I bao gồm: Toán (có 2 loại đề dành cho học sinh thi tự nhiên và học sinh thi xã hội); Ngữ Văn; Khoa học tự nhiên; Khoa học xã hội; Anh Văn (2 đề khác nhau). Các khu vực áp dụng đề đại học tập I là An Huy, Hồ Bắc, Phúc Kiến, Hà Nam, Hồ Nam, Sơn Tây, Hà Bắc, Giang Tây, Quảng Đông. (Theo baidu)
Số điểm này cao hơn một chút so với dự đoán của Kiều Lam trước đó.
Kiều Lam đoán chừng mình được khoảng 715 điểm, không xê xích nhiều so với mấy lần thi thử bình thường của cô. Kiều Lam chưa bao giờ thi thử được 720 điểm, cô không ngờ rằng mình lại có thể đột phá trong kỳ thi đại học quan trọng nhất.
Mặc dù chỉ đột phá được 1 điểm, nhưng cũng gọi là đột phá rồi!
Có lẽ biểu hiện của Kiều Lam cùng Đàm Mặc quá bình tĩnh, vợ chồng bác Trần không nắm chắc được. Vậy rốt cuộc bé Lam có thi tốt hay không?
Đàm Mặc suy nghĩ một chút rồi nói: “Bỏ qua mức độ khó dễ của đề thi năm nay, điểm này gần như là được Thủ khoa của một số tỉnh.”
Dì Trần nghe không hiểu kết quả nhưng hiểu được hai chữ Thủ khoa. Bà vui mừng ôm Kiều Lam, suýt chút nữa là hôn cô một cái. Kiều Lam bị Đàm Mặc kéo về.
Cô nhanh chóng đóng giao diện của mình lại, mở trang mới ra nhập số báo danh của Đàm Mặc vào.
Điểm của cô chỉ cần biết là được rồi, điểm của Đàm Mặc mới là vở chính.
Chủ nhiệm lớp vẫn luôn mong đợi rằng Đàm Mặc có thể thi rồi lấy được danh hiệu Thủ khoa tỉnh. Làm bạn gái của Đàm Mặc, so với chủ nhiệm lớp Kiều Lam còn kích động hơn.
Sau khi nhập xong tất cả thông tin, Kiều Lam dừng lại một chút, hít sâu, chuẩn bị sẵn sàng.
Đàm Mặc không nhịn được cười, nói: “Có khi em cao điểm hơn anh đấy.”
“Sao có thể?” Kiều Lam lắc đầu mà không cần suy nghĩ. “Chắc chắn là anh cao điểm hơn em. Nếu như không phải, em ăn bàn phím.”
Trong nháy mắt nói chuyện, điểm hiện ra.
Đàm Mặc hời hợt nhìn thoáng qua, cười: “Xem ra không cần phải ăn bàn phím rồi.”
Kiều Lam nhìn chằm chằm kết quả mấy lần, lúc này mới quay sang nắm lấy tay Đàm Mặc, giọng nói không giấu được vẻ kích động: “Sao anh lại bình tĩnh như vậy chứ!”
738!
Toán và Anh Văn vẫn đạt điểm tối đa 150 [2] như cũ. Ngữ Văn còn cao hơn Kiều Lam 2 điểm, 140 [3]. Đáng sợ nhất là Khoa học Tự nhiên 298 điểm, thiếu 2 điểm nữa là được điểm tối đa.
[2] Bản gốc tác giả viết nhầm là 160 điểm.

[3] Tác giả nhầm tiếp đoạn này, nếu Đàm Mặc 140 điểm Ngữ Văn thì thật ra anh bằng điểm với Kiều Lam chứ không hơn điểm nào cả.
Mà tổng tất cả điểm cũng chỉ thua (điểm tối đa) 12 điểm mà thôi.
Trong đó 10 điểm là ở môn Ngữ Văn. Nhưng Ngữ Văn 140 điểm đã là số điểm cao nhất trong số các điểm cao rồi.
Kiều Lam đã quen với sự lợi hại của Đàm Mặc nhưng cô vẫn không nhịn được mà cảm thán.
Sao bạn trai em lại có thể lợi hại như thế chứ?
Thiếu 12 điểm nữa thôi là được tối đa!
Thủ khoa thi đại học của tỉnh bao năm qua tuyệt đối chưa có ai đạt điểm cao như thế.
Nếu điểm này của Đàm Mặc mà không được Thủ khoa, Kiều Lam có thể ăn bàn phím một lần nữa.
Tuy nhiên, không cần tìm chủ nhiệm lớp để xác nhận, một dòng tin đã hiện sáng loáng trên trang web. Tên của Đàm Mặc được treo lên đầu, số điểm kinh người cũng được treo lên cao.
Kiều Lam lập tức hiểu được tại sao vừa rồi chủ nhiệm lớp lại kích động như thế. Bây giờ cô cũng kích động, muốn gọi điện thoại cho mọi người khắp nơi để khoe khoang một phen.
Nhưng hầu như tất cả bạn bè của cô đều là bạn học cùng lớp. Không cần Kiều Lam nói, hẳn là họ cũng biết hết rồi.
Kiều Lam đột nhiên có cảm giác hụt hẫng vì không thể khoe khoang với ai.
Cuối cùng cô chỉ có thể tiếp tục cảm thán với bạn trai mình, sao lần này anh có thể thi tốt như thế.
Ngược lại Đàm Mặc trả lời rất nghiêm túc. Anh suy nghĩ một chút rồi nói: “Bởi vì đã dò bài lại thêm mấy lần.”
Kiều Lam: “…”
Người khác còn không đủ thời gian làm bài, anh lại có thời gian kiểm tra, còn kiểm tra lại mấy lần nữa chứ.
Vậy nên xét đến cùng, vẫn là Đàm Mặc lợi hại!
“Đi nào, đến trường thôi!”
Kiều Lam lập tức được đổ đầy máu sống lại. Hệt như được một món đồ gì rất quý giá, cô nhất định phải tìm ai đó khoe khoang một chặp.
Đàm Mặc lại không nhịn được cười.

Rõ ràng Kiều Lam cũng đạt được điểm cao chưa từng có khi thi nhưng dường như cô chẳng hề chú ý đến chuyện đó dù chỉ một chút, toàn bộ tâm tư đều đặt hết vào anh.
Mặc dù Đàm Mặc không thích náo nhiệt và bị mọi người chú ý quá nhiều nhưng bây giờ anh lại rất sẵn lòng phối hợp với Kiều Lam.
Sau khi đến trường, bên trên tấm bảng khẩu hiệu dưới tòa nhà dạy học có treo một tấm băng rôn cực kỳ dễ thấy, phía trên ghi tên và thành tích cực kỳ đáng nể của Đàm Mặc. Tòa nhà làm việc đã chật ních học sinh, tất cả đều chạy đi tìm các thầy cô giáo.
Cuối cùng cũng có kết quả, người vui người buồn nhưng thoạt nhìn hầu hết đều có tâm trạng tốt, từng người tụ lại với nhau nói chuyện rất sôi nổi.
Tuy nói bình thường Đàm Mặc và Kiều Lam đều là những người có tiếng tăm trong trường, nhưng hôm nay hai người họ tuyệt đối càng nổi tiếng hơn!
Nhớ ngày đó còn có người ganh ghét với Kiều Lam và Đàm Mặc, bảo hai người yêu đương trắng trợn nhưng giáo viên lại mắt nhắm mắt mở giả vờ như không nhìn thấy, là không công bằng.
Xem ra hiện tại, hai người họ yêu đương nhưng trong lúc đó, học hành cũng không hề sa sút một chút nào.
Có người thật sự không nhịn được mà cảm thán, lúc tạo ra con người ông trời thật bất công. Tại sao một số người có dáng dấp dễ nhìn như thế, học hành còn có thể giỏi đến vậy? Hơn nữa người ta còn có bạn trai/bạn gái!
Ông trời thật bất công!
Y hệt như những lần thi bình thường, Đàm Mặc đứng nhất trường, Kiều Lam thứ hai. Lần này thi đại học vẫn như thế.
Có điều Đàm Mặc đứng nhất trường và cũng là người cao điểm nhất tỉnh, mà Kiều Lam nhì trường, đồng thời trong tỉnh đứng thứ ba.
Người xếp thứ hai là một vị học bá của Nhất Trung, cao hơn Kiều Lam 4 điểm, tổng điểm 725.
Vậy nên Đàm Mặc là người duy nhất trên 730 điểm!
Hôm nay chủ nhiệm lớp chắc chắn là người nở mày nở mặt nhất trong số tất cả các giáo viên.
Tỉnh này có kết quả không sớm cũng không muộn. Một số tỉnh thi đề đại học tập I cũng đã có điểm trước đó rồi. Điểm của Thủ khoa ở những tỉnh đó đều không cao bằng Đàm Mặc, có Thủ khoa của một tỉnh còn không cao điểm bằng Kiều Lam.
Vậy nên chủ nhiệm lớp đoán chừng, với số điểm này Đàm Mặc không chỉ đứng nhất tỉnh mà rất có thể còn đứng đầu cả nước với bộ đề này!
Bảy trăm ba mươi điểm trở lên đã là hiếm lắm rồi, càng khỏi nói đến việc Đàm Mặc được 738 điểm chứ ko phải là 731 hay 732.
Đến lúc đó thì lại càng có thể diện hơn!
Cuối cùng khi Kiều Lam và Đàm Mặc đến văn phòng, chủ nhiệm lớp mặt đầy vui mừng cho Đàm Mặc một cái ôm thật lớn hoàn toàn không kịp phòng bị.
Đàm Mặc không quen ôm ai ngoại trừ Kiều Lam, càng không nói đến một cái ôm “chân thành” như thế.
Trong lúc nhất thời, trán anh nảy lên một cái, suýt chút nữa là ném chủ nhiệm lớp ra ngoài.
May mắn thay, sau khi ôm chủ nhiệm lớp chợt nhớ, lúc trước khi Đàm Mặc đến học bác Trần có dặn dò, ông đặc biệt đề cập đến việc Đàm Mặc không thích tiếp xúc với người khác.
Lúc này chủ nhiệm lớp mới vội vàng buông ra, sau đó gấp gáp giải thích một cách vui vẻ: “Vui quá, không nhịn được.”
Đàm Mặc vô cảm lùi lại vài bước, đứng sau lưng Kiều Lam. Mấy giáo viên và học sinh xung quanh đều lập tức nở nụ cười.
Đối với Kiều Lam và Đàm Mặc, lúc trước các thầy cô đều vờ như không thấy. Bây giờ hai đứa bé này đều đã tốt nghiệp, hơn nữa điểm thi còn tốt như thế, nhìn thấy hai người đi cùng nhau lập tức cảm thấy cảnh đẹp ý vui.

Hai đứa trẻ vừa xinh đẹp lại ưu tú, thử hỏi ai không yêu?
Chủ nhiệm lớp thật sự rất vui mừng, kéo Đàm Mặc lại nói đông nói tây mãi. Kiều Lam thuận tay cầm bảng thống kê điểm của lớp 18 lên, nhìn từ trên xuống dưới.
Không chừng Trần Diệu Dương cũng bị tức chết rồi, bởi vì Kiều Lam cao hơn cậu ta một điểm.
Kiều Lam chủ yếu xem mấy người chơi thân với mình. Bạch Ngọc phát huy ổn, đến lúc đó đăng ký vào trường cô ấy tính trước đó chắc không có vấn đề gì.
Kiều Lam nhìn tiếp một mạch, cuối cùng dừng lại ở chỗ Hạng Tiểu Hàn.
Đề thi năm nay khó, điểm chuẩn thấp hơn năm ngoái khoảng mười điểm. Điểm Bạch Ngọc cao hơn điểm chuẩn gần năm mươi điểm, Kiều Lam và Đàm Mặc thì lại càng cao hơn.
Nhưng Hạng Tiểu Hàn thế mà còn chưa qua điểm chuẩn.
Lớp 18 không phải lớp thường, lớp 18 là lớp chọn.
Tỉ lệ lên lớp mà nhà trường truy cầu là 98%, 98% hay nói cách khác thật ra là 100%.
Đúng là thành tích của Hạng Tiểu Hàn trong lớp 18 không được tốt lắm, ở mức trung bình trở xuống. Nhưng lớp chọn vẫn là lớp chọn, đến lớp thường vẫn có thể thi đươc một vị trí ở giữa.
Kết quả lần này Hạng Tiểu Hàn còn không vượt qua được điểm chuẩn sao?
Kiều Lam nhìn thành tích của Hách Anh. Hách Anh cũng hơn hai mươi điểm so với điểm chuẩn.
Kiều Lam nhìn tên Hạng Tiểu Hàn. Mặc dù hơi không có đạo đức một chút nhưng trong đầu cô vẫn hiện ra vài chữ.
Đáng đời.
Tâm tư đặt ở chỗ không nên đặt. Thành tích thụt lùi. Cuối cùng thi rớt cũng không khó hiểu.
Chẳng qua hơi đáng tiếc, Hạng Tiểu Hàn chính là học sinh duy nhất gây cản trở khiến lớp 18 chưa đạt tiêu chuẩn.
Tỉ lệ thi đỗ 100% của lớp 18 miễn cưỡng bị Hạng Tiểu Hàn kéo xuống còn 98%.
Chủ nhiệm lớp thở dài suốt, một mực chờ Hạng Tiểu Hàn đến để làm một chút công tác tư tưởng, nhưng từ đầu đến cuối Hạng Tiểu Hàn không hề tới.
Không đến thì không đến, chủ nhiệm lớp cũng không để ý quá nhiều. Thầy quay đầu hỏi một vài học sinh về nguyện vọng đăng ký.
Kiều Lam và Đàm Mặc dễ dàng chọn trường. Hai trường đại học hàng đầu cả nước bây giờ tùy ý họ chọn lựa, để xem hai người chọn trường gì.
Kiều Lam và Đàm Mặc chọn trường rất nhanh. Nhưng đến lúc chọn chuyên ngành, đồng tử Đàm Mặc đột nhiên co rụt lại khi nhìn vào chuyên ngành mà cuối cùng Kiều Lam đã lựa chọn.
Kiều Lam không hề chọn chuyên ngành Tài chính mà cô đã nói là muốn học lúc trước. Chuyên ngành cô đăng ký là Ứng dụng tâm lý học.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui