Ò ó o ò…. Nếu như là hồi ở quê chắc sáng nay mình sẽ nghe vậy, nhưng mà ở nơi thành thì này kiếm đâu ra gà trống, kể cả gà trống thiến cũng không có chứ đừng nói là gà gáy. Chỉ nghe thấy tiếng chuông reo. Dậy đi làm thôi!
Hôm nay ngoài trời có mưa, mưa nặng hạt. Lâu rồi tôi chẳng có cảm giác gì với mưa như hồi yêu e trong cơn mưa ấy, nhưng hôm nay thì khác, hôm nay là ngày cuối e ở lại Sài Gòn. Tôi muốn xin nghỉ để đi chơi cùng e quá…nhưng imposible…
8h sáng, lén ra ngoài ban công hóng gió, mà cái việc chính là gọi điện cho e. Mưa chưa ngừng rơi.
- Alo, a hả?- e nhấc máy.
- Ừ, sáng nay mưa e có đi chơi đâu k?- tôi hỏi e.
- E qua nhà dì lúc sáng a à, giờ e đang ở đây chơi với hai đứa e chứ không đi đâu được. còn dì đang đi chợ.
- Vậy à, tiếc là hôm nay không phải ngày nghỉ của a, ngày cuối cùng của e ở Sài Gòn mà a k đem e đi đâu chơi được, xl vk nhé…huhu…
- Hi, e hiểu mà, mà a cứ làm như a rõ về SG lắm k bằng mà đòi đưa e đi giới thiệu về SG ấy nhỉ? lêu lêu…Vậy tối mình đi chơi nhé?
- Ừm, vậy e tập nấu ăn cho dì đi để trổ tài là học trò giỏi của ck nghe. A đi làm việc đây…bibi vk yêu.
- Ai là học trò của a, muốn chết k? ck làm việc đi nhé..bibi ck
Cúp điện thoại, tôi vào làm việc mà cứ trong mong cho nó hết giờ. Hôm nay có dự án nước ngoài nhưng không tâm trí đâu mà đầu tư, thôi thì đợi mai vậy. Dẫu biết việc hôm nay chớ để tới ngày mai nhưng mà dự án là của cả tháng mà…hehe..mình chọn k nhầm việc, chọn làm bác sĩ thì hi sinh vài mạng người vì sự k tập trung của mình rồi.
12h trưa, trời tạnh, nắng lại lên, haiz…ông trời vui tính thật. Tôi ra quán cũ mọi hôm để cho cái gì vào bụng. Bắt đầu đếm ngược thôi…5 nhân 3 ngàn 6 trăm vị chi là còn một vạn 8 ngàn giây nữa mới tan ca…ực ực…
- Alo e ah, k ngủ trưa đi còn gọi a làm gì đó.- là e gọi tôi, mừng chết đi được lại còn giả bộ kiêu, hè hè….làm thế e mới k biết mềnh mong e nó.
- Hi, e không ngủ trưa, tí nữa e với cái Ngân đi shopping, a có mua gì không e mua cho.
- Vậy à, Ngân không đi làm sao mà rủ e đi phá của hàng người ta vậy? mà a cũng k biết cần gì nữa, thôi e cứ mua của e đi, a không cần gì đâu, đi vui vẻ nhé vk.
- Thì tối qua bọn e có nói sẽ đi shopping mà, có thời gian thì chiều này đi luôn. Vậy a nghỉ đi nhé, e giúp dì tí rồi tí đi. Thế nhé a.
- Ừm, e đi chơi vui vẻ nghen, bb e.
Không biết hai cô gái này có gì mà mới gặp nhau lần đầu đã kết nhau vậy. Nhưng cũng may là có Ngân dẫn e đi chơi cùng không lại vào SG ba ngày mà chả đi chơi được đâu. Khi không có việc thì có thời gian đi chơi nhưng lại không có tiền, khi có công việc thì lại…lấy thời gian đâu ra để đi chơi. Ôi! Cuộc đời.
Chiều thành phố bắt đầu buông xuống, từng dòng người đổ xô xuống đường. Tôi hòa theo đám đông, rải bước trên vỉa hè.
Chiều nay tôi không nấu ăn, định tắm táp một tí rồi chạy qua chỗ e đi ăn với e luôn. Không biết giờ này e đã đi chơi về chưa nữa. Có nên mời cái Ngân đi ăn cùng k ta? Nghĩ cũng kì kì, đi thì vui đó, nhưng mà đang đi cặp tự nhiên có người ngoài đi vào thấy không hay, nhưng mà e với Ngân lại hợp nhau, chiều nay còn đi chơi với e nữa, chắc gì tí nữa Ngân không đang đi cùng e. haiz. Thôi kệ, tí tính, đi tắm đã.
6h hơn, tôi phóng xe qua chỗ e, hỏi quầy lễ tân nhưng e chưa về. Định bất xì ngờ mà lại tụt xuống rồi. I call my wife…
- Nè vk yêu, đi đâu mà giờ này còn chưa về nữa, ck đang ở khách sạn chỗ vk nè…về nhanh đi nào….-chỉ vừa nghe tiếng bốc máy là tôi nói rồi.
- Cái Phương đang thử quần áo Hoàng à, làm gì mà mong khiếp vậy.-hức, là cái Ngân, 2 e còn đi với nhau.
- Khiếp, hai nàng định mang hết shop ng ta hay sao mà mua tới giờ vậy?-tôi cười trong cái vẻ hơi ngượng…
- Tụi Ngân đi lòng rồi mới đi mua đồ mà, đợi tí Phương ra giờ đó.
- Thôi tí Phương ra thì bảo Phương về khách sạn nhé, Hoàng đang ở đó đợi. Cảm ơn Ngân trước nhé.
- Uh, để Ngân nhắn lại.
Tắt máy, tôi ghé ngồi vào hàng ghế ở khách sạn đợi e, bụng đói cồn cào rồi. Không biết e còn mua đồ tới mấy giờ nữa đây…
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...