Nhật kí ngày…tháng..năm….
Chúng tôi bắt đầu bữa cơm. Tiếng cốc bia chạm vào nhau leng keng, tiếng zô thật vui.
- Món ăn ngon không Hoàng?- Ngân hỏi tôi,
- Ngon lắm, mà Ngân tự tay nấu hết đó à,-tôi hỏi
- Đâu có, cả Phương nữa mà,- Ngân cười.
- Mình chỉ phụ việc lặt vặt thôi mà, nhưng công nhận là Ngân nấu ăn ngon thật, chắc sau này có dịp vào lại Sài Gòn thì phải nhờ Ngân chỉ tí nhé chứ mình chỉ nấu được mấy món đơn giản thôi.
- Uh, lúc nào vào thì qua đây chơi với Ngân, rồi Ngân làm hướng dẫn viên du lịch với shopping cho.-Hai người bọn họ nói qua nói lại như là không có tôi vậy.
- Ê ê…đi đâu? Không rủ tớ hả hai người?-tôi chen vào.
- Đàn ông con trai như ông đi theo con gái tụi tôi làm gì? Đi xách đồ á?-Ngân nói.
- Thì xách đồ cũng được, lúc nãy còn nghe bảo đi du lịch mà? Bỏ ngơ tui hả?
- Thì để sau này, mà thôi uống tiếp nè.- Tiểu lượng của Ngân cũng khá ghê.
- Uh, zô nào, lâu rồi Phương cũng không uống,
Bữa ăn cứ vậy mà trôi đi, tiếng cười vui vẻ như của những người chơi thân với nhau lâu lắm rồi. Mà hình như e với Ngân hợp tính nhau thì phải, có đôi khi bỏ tôi qua một bên toàn nói chuyện về thời trang nghe mà nản.
- Hai người lên phòng trước đi, Ngân dọn xong rồi sẽ lên sau.- Ngân tranh việc dọn chén bát.
- Anh lên trước đi để e với Ngân dọn nha.
- Uh, vậy a lên trước,
Tôi lên phòng khách, bật ti vi lên xem. Giờ cũng 8h hơn rồi. Nãy uống mấy lon bia mà giờ cũng thấy hơi ngà ngà đỏ mặt, công nhân tôi cũng uống kém thiệt, lâu rồi không dám đụng tới rượu bia.
Nằm vắt vẻo trên ghế sofa, nghe tiếng nhạc du dương tôi lại quên mất là đang ở nhà người khác. Ước gì giờ ở phòng của mình mà ngủ một mạch cho tới sáng thì thích nhỉ. Haiz, ghét thế đấy, không phải say nhưng mà tôi lại thích cảm giác êm êm dưới lưng và ôm cái gối trên bụng. Bao lâu để tôi có sự nghiệp tốt vậy nhỉ???
Ngồi chừng 20p thì e với Ngân bước lên. Miệng vẫn cười cười nói nói với nhau như hai chị e.
- Rửa xong rồi à?- tôi hỏi.
- Dạ, nãy giờ a làm gì?-e hỏi.
- A có làm gì đâu, hai người ngồi uống nước đi.- tôi đứng dậy rót nước vào cốc cho hai người, ga-lăng ghê gớm..
- Ngồi đi Phương,- Ngân nói.
Hai người ngồi vào ghế, e ngồi sát bên cạnh tôi. Giờ mới đúng là người yêu tôi nè, nãy giờ toàn theo phe Ngân nói xấu tôi. E dựa đầu vào vai tôi, mặt e cũng ửng hồng nhìn càng xinh. Còn mặt Ngân thì chả có gì, chắc Ngân là hướng dẫn viên du lịch nên uống được tốt hơn bọn tôi.
- Bọn Hoàng định lúc nào thì cho Ngân uống rượu mừng?-Ngân hỏi tôi,
- Thì cũng đang tính, chắc là phải từ từ Ngân à,-tôi chỉ biết trả lời thế thôi chứ chả biết nói sao nữa, mới vừa làm lành nên chưa đề cập gì tới việc này với e.
- Thế à, mà giờ hai người ở hai nơi cũng hơi khó khăn nhỉ?
- Thì đến đâu hay đó Ngân à, đợi thêm ít tháng nữa đã, yêu nhau rồi tất sẽ đến được với nhau thôi mà.-E nói.
- Chắc Phương hạnh phúc lắm nhỉ? Yêu một người như Hoàng thì còn gì bằng. Mẫu người mà chị e muốn lắm đấy.-Chà Ngân đề cao tôi trước mặt e, sướng thật, kiểu này về phải làm giá với e mới được,hehe.
- Đâu có đâu, mẫu người á? Vậy ai lấy thì cho luôn đó.-e nói thế với Ngân, tôi biết là cố tình thôi.
- Nè, coi chừng cái miệng nói tầm bậy rồi để chị e nào nghe được cướp mất thì đừng có trách Ngân không cảnh báo đó nha.-Hai người cứ bàn qua bàn lại, phát ngán.
- Thôi đừng nói chuyện này nữa, chuyển chủ đề thôi, có gì đâu, Hoàng chỉ có một người thôi. Đúng không e? chả sợ mất nhỉ?- tôi véo vào mũi e, tinh nghịch.
- Mà quên để Ngân đi lấy hoa quả, nãy giờ quên mất, hai người ngồi tí nha.
Ngân vào trong bếp lấy hoa quả ra, còn tôi với e thì ngồi xem ti vi, e dựa vào vai tôi, cầm lấy đôi tay bé nhỏ ấy, mọi điều tuyệt vời.
- Hoa quả nè hai người,-Ngân hớn hở,
- Chà, nhìn ngon quá, e dậy ăn kìa.-tôi đẩy e dậy,
- Bọn mình đến mà làm phiền Ngân quá, thấy ngại ghê,-E nói với Ngân
- Có gì đâu Phương, bạn bè mà, hai người đến thế này là Ngân vui rồi, mấy khi mà được mời cơm hai người. Ngại thì cưới nhanh nhanh đi rồi mời cơm lại Ngân là được thôi,-Tôi cười xòa.
- Được thôi, hôm đó nhớ dẫn cả người yêu Ngân đi cùng nha,-
- Ừm, tất nhiên rồi.
Chúng tôi ngôi tán gẫu với nhau tới 9h hơn thì e nằng nặc đòi ra về. Mà cũng muộn thật rồi. Thế là tôi với e chào Ngân để chở e về lại khách sạn. Hôm nay đi làm cả ngày mà chiều tối lại có một bữa cơm thịnh soạn và đầy ắp tiếng cười. Ba chúng tôi ai nấy đều cảm thấy vui. Không biết tôi sẽ ở bên cạnh e được nhiều không nữa,?!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...