11h khuya tôi mới về tới phòng. Tôi nhắn tin lại báo cho e là đã về nhà và lao vào phòng tắm một cái cho sảng khoái, trời nóng nực thế này mà cả ngày rồi mặc mỗi chiếc áo, nhột nhột ghê trời.
Sau khi tắm xong tôi ngồi vào bàn mở máy tính. Vừa làm việc vừa online yahoo chát với e. Bòn tí thời gian chứ e sắp phải đi ngủ rồi. Và tôi cũng phải ngủ nữa.
- Hi ck, tắm xong rồi hả?- vừa onl thì e nhắn tin qua, tại tôi hẹn lên yahoo nên e đợi.
- Ừ, a vừa tắm xong, mát quá, lúc nãy ôm vk thấy người bẩn bẩn hôi hôi nên không dám ôm lâu. Hi.
- Vk thì thấy hôi nhưng k dám nói vì sợ ck ngượng, hè hè..Cảm ơn a vì hôm nay nhé!
- Ck mà, cảm ơn gì chứ, e vui là a vui rồi, a chỉ sợ a làm rối lên thôi à.
- Hi, có đâu, lâu lắm rồi e mới được ở bên anh, thật sự rất bình yên.
- Uh, a cũng vậy mà.
Tôi đang chat với e thì buzz, là nick của Ngân. Không biết có chuyện gì không?
- Hi Hoàng, đi đâu cả ngày không thấy mặt mũi thế.- Ngân hỏi tôi.
- Hi, Hoàng đi chơi thôi, hôm nay được nghỉ mà, còn Ngân, tới chỗ nào quen hay sao mà hỏi Hoàng không có mặt thế?-tôi tò mò, trong khi vẫn chat với e.
- A a a a…- lại nũng nĩu rồi, tính e là vậy, mỗi khi buồn ngủ e toàn làm vậy, không biết là e sợ tôi giận vì e đi ngủ trước hay sao nữa.
- Buồn ngủ rồi hả?-tôi biết tỏng rồi nên hỏi luôn.
- À, thì không thấy gọi điện hay là rủ Ngân đi chơi thôi, nên hỏi vậy. Hoàng đi đâu mà không cho Ngân đi cùng thế?-hai người chat cùng một lúc, tôi trở tay không kịp.
- Dạ, e buồn ngủ rồi, e đi ngủ trước a nhé,-e trả lời.
- Ừ, e ngủ ngon nhé, hôm nay chắc e mệt lắm rồi.-tôi ưu tiên trả lời e trước, dẫu tin nhắn của Ngân có đến sớm hơn.hè hè.
- Hoàng đi gặp người yêu, người ấy vào đây công tác Ngân à,-tôi trả lời lại tin nhắn của Ngân, thật thà là tốt nhất, tự dưng đang nói chuyện với người yêu tôi lại chả muốn nói chuyện với ai khác.
- Tí ck cũng ngủ ngon nha. Yêu ck nhiều…moaaaaaaa….-e nghịch với một nụ hôn gió.
- Uh, a nhớ rồi. bibi vk yêu.
Thế là e out đi ngủ, tôi cũng muốn out đi ngủ cùng luôn vì hôm nay cũng mệt mà. Nhưng mà Ngân đang nhắn tin, bạn bè không thể làm thế được. Đành ngồi nói chuyện tí nữa, Ngân nói chuyện không đúng giờ rồi.
- Người ấy vào thăm Hoàng rồi à, vui nhỉ, chúc mừng Hoàng nhé.
- Ừ, không có gì. Lâu lắm rồi mới gặp nên cũng vui lắm à. Thế hôm nay Ngân đi đâu về?
- Ngân á? Một mình nên chả đi đâu cả, loanh quanh rồi vào siêu thị mua thức ăn thôi.
- Chà, thú vui tao nhã nhỉ? Ngân nấu ăn chắc ngon lắm ha.?
- Nấu ngon hay không thì bữa nào Ngân mời Hoàng một bữa là biết. Mà đã hẹn nhau là cùng ăn tại nhà Ngân một bữa rồi đó, cấm có nuốt lời nha.-Ngân vẫn nhớ lời mời, tôi thì lại quên rồi, mời ăn xã giao thôi mà…
- Uh, dại gì nuốt lời? được mời ăn không mất tiền mà. Gì chứ nói về ăn free thì Hoàng xếp hàng đi ăn ấy chớ.-tôi cười.
- Vậy mai đi, mời cả người yêu Hoàng nữa. Ngân cũng muốn gặp người mà Hoàng yêu xem thế nào.
- Thôi, để hôm sau, người đó cũng bận Ngân à, không biết mai Hoàng có được gặp không nữa ấy chứ.-tôi chối,
- Thì có gì đâu, Hoàng cứ hẹn đi, mai Ngân làm hải sản cho mà ăn, nha. Đem đến Ngân chấm điểm cho nữa.
- Vậy hả, uh, tối mai nhé,- chả biết cái gì xúi mà tôi lại đồng ý, cũng chả có gì chỉ có điều tự nhiên để người khác làm cơm mời người mình yêu thì cũng không hay lắm. Nhưng mà thôi lỡ đồng ý rồi, cứ đi ăn, chả sao cả.
- Hẹn thế nhé, mai 5h đi làm xong thì qua nhà Ngân nha.
- Uh, Hoàng sẽ chở người ấy qua. Mà giờ muộn rồi Hoàng đi ngủ nha, hôm nay cũng mệt rồi, Ngân cũng đi ngủ đi nhé, ngủ ngon nha.bye bye.-tôi thực sự buồn ngủ rồi, mắt nhắm nhắm rồi,
- Uh, vậy Hoàng cũng ngủ ngon nhé, mai gặp.
Tôi tắt máy, lao vội lên chiếc giường. Vừa nằm một tí tôi đã ngủ thiếp đi. Có lẽ hôm nay quá vui nên làm cho tinh thần thoải mái hẳn. Tôi chìm vào trong giấc mơ, nơi đó đang có e đợi tôi hàng tiếng đồng hồ rồi. Go go go…
Nhật kí ngày…tháng…năm…
Hôm nay ngoài trời thật đẹp, những tia nắng đầu tiên len lỏi vào trong phòng tôi. Chạm đến đầu giường, nơi đó đang có vị hoàng tử lạc vào mê cùng của nàng công chúa nhỏ. Miệng nhoẻn cười một cách vô thức. Reng…reng…reng…tiếng đồng hồ báo thức kêu lên. Tôi với tay mò mẫm nó trong màn đêm, thực ra thì màn đêm là do tôi còn đang nhắm tịt con mắt, chỉ vì tôi chưa muốn thức dậy. Con người hay thật, cứ gần sáng sớm thì giấc mơ mới bắt đầu hay dần, lúc đó lại tỉnh giấc, chán ngắt.
Tôi vươn mình dậy, nhưng cãi đầu vẫn tìm bến đỗ là cái sàn giường. Lấy hết sức lực, tôi dụi dụi đôi mắt, cố tỉnh, “phải dậy đi làm thôi”-tôi tự nói với bản thân nếu không thì sẽ muộn giờ mất.
Đánh răng rửa mặt xong thì đã hơi muôn. Tôi lao vội ra đường, mua nhanh ổ bánh mì cầm tới công ty ăn vậy. Sáng sớm nay khác hơn mọi ngày, e chủ động nhắn tin cho tôi. – “Ngày mới vui vẻ a nhé, hẹn gặp lại a”. Chỉ có thế thôi, ngần ấy chữ cũng đủ lí do để tôi có thế chết quỵ dưới chân e, “vk a, aye”…
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...