Hai đứa đi bộ một đoạn thì tới chợ. Tay trong tay mà chân rảo bước, cảm nhận được vk ck rồi, thích quá….
Tôi nói là đi chợ chung chứ để e mua thôi, tôi có biết gì đâu. Chỉ cần về tới nhà có con cá mà chặt chặt, có cái gì mà cắt cắt là được rồi, còn chua, non, xanh, chín hay không thì kệ phu nhân thôi. Hè hè.
- Anh chọn đi, - E vừa nói vừa giơ hai quả cà chua lên trước mặt tôi,
- Chọn gì? – tôi ngơ ngác, cũng hiểu ý e nhưng mà giả đò hỏi
- Thì cà chua, không thấy còn giả bộ
- Thôi e chọn đi, a có biết gì đâu, nha.-tôi chống chế
- Nè, chọn đi, sau này e ốm thì ai đi chọn cho a, lại bắt e ăn những thứ không tốt hả?- hức, chưa cưới mà e lại bắt đầu rồi, lúc gì thì thấy trẻ con, sao lúc này e tính kĩ ghê, kể cả khoản đi chợ cũng bắt a học nốt….khổ thân tôi.
Cuối cùng cũng qua ải đi chợ, về tới nhà, e ngồi xoài xem ti vi, còn tôi phải vào bếp làm bữa trưa. Cái cảm giác này sao sao mà khó tả dữ dội. Thôi mà cũng cố làm, lỡ nhận lời rồi mà, chắc e thử lòng tôi, hi.
Loay hoay một hồi cũng kha khá món ra đời, e đi vào bếp, trên tay cầm cái điều khiên tivi, vừa đi vừa nhìn món tôi nấu, rồi lại gần, ngắm ngắm ngía ngía, lắc lắc cái đầu, miệng thì cươi tôi. Tôi cũng tỏ ra bực,
- E đi ra ngoài đi, không thấy a đang bận trăm công ngàn việc à?
- Để e giám sát chớ, chớ không a bỏ cái gì vào hạ độc e thì sao? Ng ta dễ thương thế này lắm kẻ độ kị lắm đây,- e nói rồi còn cười, chọc tực tôi đây mà..
- Xì, e thì ai thèm, người gì đâu toàn tật xấu, chỉ được mỗi cái bặt nạt ck là giỏi hơn ng ta thôi mà đòi.
- Thôi a chuyên tâm nấu đi, e xem phim,…
Thấy ghét chưa, ck nấu vk xem phim, cuộc đời vậy còn gì bằng.??
- Anh à! Sau này a sẽ nấu cho e như hôm nay chứ?- e hỏi tôi trong bữa ăn, có vẻ nghiệm trọng đây
- Ừ, sao không chứ, nhưng không phải ngày nào cũng nấu đâu nhé.
- E biết rồi, e hơi lo a à, e lo sau này về sống chung rồi k được vui như vậy nữa, lắm chuyện xảy ra mà.
- A biết mà, cuộc sống mà e, nhưng mà tật xấu của e a biết hết rồi, a cũng chấp nhận được nó rồi, như e chấp nhận a vậy, không sao đâu e à,- tôi an ủi e, nhưng tất nhiên tôi vẫn lo chứ,
- Ừ, e tin a, tin mình sẽ làm được…
Một ngày trước khi cưới trôi qua thật là êm ả, có cái cảm giác gì đó trong tôi đọng lại. Hình như trước khi cưới ai cũng lo vậy. Rồi chiều tôi về phòng, nằm bật xuống giường, mở bản nhạc du dương, ngày hôm nay đầy sao…
4h chiều, tôi đang lim dim trên giường thì bỗng điện thoại kêu. Thời buổi lấy vk rồi k biết còn ma nào gọi nữa, tôi với lấy, ấn nút xanh, và đặt vào tai…chưa kịp nói gì thì…
- Alo cu e, tối có đi liên hoan bữa tiệc chia tay độc thân k đó?.- hóa ra là a Huy, a ấy lấy vk rồi, nhưng là người khác chứ không phải nhỏ Hoài hồi đó, a quen chị sau khi ra trường đi làm thôi, vì thế tôi vẫn rất hãnh diện vì chuyện tình của chúng tôi đi xa hơn sau đại học.
- Nhậu nhẹt gì chứ, gần cưới nên e phải lo nhiều việc lắm, ngủ mai còn đi làm nữa.
- Thằng bạn a nó cũng gần cưới, nên nó rủ a đi chia tay, a rủ thêm chú mày thôi, đi chung cho vui, a Quân đó, - A Quân, tôi cũng có gặp vài lần rồi, là bạn làm cùng công ty a họ tôi,
- Ok!- suy nghĩ một hồi rồi tôi cũng đồng ý, mấy khi có dịp chớ, ai trước khi cưới cũng làm lễ chia tay độc thân, k lẽ mình lại không, nghỉ hơi oải, thôi đi cho nó có phong trào vậy,
- Vậy chú e làm gì thì làm đi, tối nay a gọi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...