Kỳ thi rốt cục cũng kết thúc, Đan Cư và Trang Cao Ưng đều cảm thấy bài thi không khó, cho nên sau khi kết thúc cả hai hẹn cùng nhau đi chơi, ngày mai chỉ cần lên khoa giao báo cáo là xong.
Nhưng suy nghĩ một chút, hai người mới phát hiện một cái vấn đề phi thường lớn, Trang Cao Ưng phải đối phố với Ôn Văn và Nho Nhã, hai cái cục nam châm hình người khó gỡ không có khả năng buông tha cho cơ hội tốt này. Đan Cư cũng có Ân Chẩn, anh nhất định cũng sẽ hy vọng cậu và anh ở cùng một chỗ. Vì thế, cả hai đành phải hẹn khi khác.
Vừa mới giao báo cáo xong, Ôn Văn và Nho Nhã liền yên lặng đứng ngay hành lang! Ý tứ rất rõ ràng, chính là Trang Cao Ưng tốt nhất là nên ngoan ngoãn đi theo bọn họ, bằng không bọn họ sẽ tự bịa ra cái lý do cho thầy giáo giám thị, trực tiếp quang minh chính đại mang người đi!! Trang Cao Ưng không muốn mọi chuyện phát sinh như thế, cho nên ngoan ngoãn thu thập lại đồ đạc, nói với Đan Cư một tiếng, bước ra khỏi phòng học, cùng Ôn Văn và Nho Nhã rời đi. Đan Cư quan sát một chút, thấy không ai chú ý tới, cậu cũng yên tâm rời khỏi phòng học. Ở ngoài cửa, Ân Chẩn cũng đang đứng đợi cậu.
「 Cư Nhi, chúc mừng em thi xong rồi, vất vả quá.」 Đan Cư vừa đóng cửa xe, Ân Chẩn liền cho người yêu mộ cái hôn.
「 Đừng mà……」 Đan Cư có chút nhỏ giọng nói, cậu thẹn thùng,
「 Cư Nhi vẫn dễ thẹn thùng nha, thật đáng yêu!」Ân Chẩn vừa lòng nói, lại hôn người yêu một cái,
「 Được rồi, hôm nay ăn ở đâu đây? Em đói lắm! Chưa có ăn sáng nữa!!」
Đan Cư bắt Ân Chẩn dừng lại. Ngày hôm qua anh nói đi ăn sáng cùng với anh, cho nên hôm nay cậu ngoan ngoãn không ăn sáng trước, đợi sau khi thi xong thì đi ăn với anh luôn.
「 Hôm nay đi ăn tiểu lung canh bao đi! Không xa đây lắm, rất nổi tiếng, không biết em nếm qua chưa.」 Ân Chẩn vừa lái xe vừa nói, rất nhanh hai người đến quán ăn.
Quán ăn kia nằm trong một cái ngõ nhỏ, nhưng làm ăn rất khá, trong quán đầy khách. Ân Chẩn đậu xe xong liền cùng Đan Cư vào quán.
「 Hai vị, chào buổi sáng, xin hỏi muốn dùng gì?」Ông chủ tinh thần rất phấn chấn hỏi hai người,
「 Ba xửng canh bao, hai ly sữa đậu nành lạnh, ăn ở đây.」 Ân Chẩn rất quen thuộc nói,
「 Được, mời vào trong ngồi.」
Ông chủ nói xong liền tiếp tục làm việc của hắn, trên bếp lò chất đầy lồng hấp cao thật cao, có thể thấy được làm ăn có bao nhiêu khấm khá. Hai người vừa mới tìm được bàn ngồi xuống, nhân viên quán đã nhanh tay nhanh chân thu thập lại rác rưởi trên bàn ăn, sau đó mới đem tiểu lung bao và sữa đậu nành đến.
「 Mời hai vị chậm dùng.」 Nhân viên mỉm cười nói với hai người,
「 Cám ơn.」 Đan Cư rất lễ phép đáp lại,
「 Cư Nhi vẫn lễ phép như thế! Thật ngoan!」 Ân Chẩn vừa lòng nói, bắt đầu ăn bữa sáng, thật sự phi thường ngon nha.
Đan Cư cảm thấy đây là quán ăn ngon nhất mà cậu từng ăn, sữa đậu nành rất ngon, Đan Cư thật sự thỏa mãn.
Ăn no xong, hai người liền tính tiền về nhà Ân Chẩn. Mấy ngày nay Đan Cư đều ở nhà anh. Mấy ngày nghỉ trước kia, mỗi khi không đủ thời gian bay ra nước ngoài, cậu luôn đến nhà bạn học chơi, sau này hẳn là đến nhà Ân Chẩn thôi đi!
Đan Cư vừa bước vào đã nói muốn tắm, tắm xong lại ngủ một chút, bổ sung thể lực sau mấy ngày thi mệt mỏi. Ân Chẩn tất nhiên đáp ứng mọi điều, bồi người yêu tắm rửa xong liền lên giường ngủ một chút. Đan Cư thỏa mãn nằm trong lòng Ân Chẩn.
「 Cư Nhi ngủ một chút! Anh cùng em ngủ.」 Ân Chẩn ôn nhu nói bên tai người yêu,
「 Ân.」 Đan Cư cười đáp lại, rất nhanh liền ngủ.
Ân Chẩn mở to mắt nhìn người yêu ngủ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...