Nhật Kí Trong Cô Đơn Em Gục Ngã
Cảm xúc: Có những ngày như thế...
Trong những ngày mưa dai dẳng cuối mùa, tôi thường ngồi bên cạnh khung cửa sổ rộng lớn của phòng mình rồi lại ngẩn người nhìn về phía xa. Nơi đó tuy rằng không có một cánh đồng bát ngát hay một khoảng trời xanh ngắt như trong truyện tiểu thuyết thường đề cập. Nơi đó chỉ là khu vườn sau nhỏ bé của nhà tôi với một cái cây cao ngất tản lá xum xuê và những mái nhà bằng tôn trập trùng che khuất ánh sáng yếu ớt. Mỗi khi trời mưa tôi lại nhìn lên bầu trời nhỏ bé xám xịt ở phía xa, có điều gì đó như bị giam cầm trong tôi, muốn vùng vẫy và trốn thoát nó.
Mỗi lần như thế tôi thường chìm trong một khoảng không gian nào nó mà tự bản thân mình vẽ ra từ những mẩu truyện lịch sử hay từ những bộ phim của những thập niên 90 của thế kỉ trước. Tôi thường tượng tượng rằng mình được đứng giữa đồi thông bạt ngàn, lặng lẽ ngắm nhìn tầng sương mù dày đặt che khuất quang cảnh của cả thành phố Đà Lạt vào năm 1996 giống như một bộ phim nào đó mà tôi đã từng xem. Những lúc như thế tôi chỉ hận rằng mình tại sao không được sinh ra sớm hơn để tự bản thân mình cảm nhận những điều tuyệt vời ấy.
Rồi có đôi lúc những bản nhạc Trịnh hay những bản nhạc xưa vô tình vang lên từ điện thoại của mẹ cũng khiến lòng tôi xôn xao. Có những loại kí ức, cảm xúc và giấc mơ vô cùng mơ hồ huyền ảo hiện lên trong tôi. Một chút hoài niệm không hiểu từ đâu mà có, những hình ảnh và giấc mơ kì lạ. Mơ mà cứ như thực, thực mà cứ như mơ.
Ở tuổi 17, so với các bạn đồng trang lứa, nội tâm của tôi phát triển khá kì lạ. Tôi hay ngẩn người suy nghĩ mông lung về những thời đại phía trước, về những cảm xúc mơ hồ khó diễn tả. Tôi nghe được nhạc mà những người sống ở thế hệ trước thích nghe, mỗi lần giai điệu ấy lướt qua đều mang tâm hồn tôi trôi ngược về một miền kí ức xa xôi nào đó. Những tiếng đọc kinh trong chùa, tiếng mọi người nói cười từ xa vọng lại trong những đêm khuya yên tĩnh...
Tất cả đều nằm trong một nơi nào đó rất xa, nhưng cũng gần kề, ngay trong trái tim. Miền kí ức...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...