Nhật Kí Trong Cô Đơn Em Gục Ngã
Đến một thời điểm nào đó trong cuộc đời, bạn sẽ tự nhận ra rằng có những thứ mình làm không hề mang đến một kết quả như mình mong muốn mà chỉ khiến bản thân thêm phần mệt mỏi.
Giống như hôm nay bạn gặp một bài báo hay một bài đăng nào đó chê truyện bạn thích, ném đá thần tượng của bạn hay bất kì điều gì tương tự như thế, bạn liền muốn lao vào mà phản bác. Nhưng rồi bạn có nhận ra được điều gì không? Bạn sẽ chẳng vui hơn xíu nào mà còn rước thêm khó chịu vào người.
Hoặc như mình ý, hôm bữa có một kẻ hâm hấp nhắn tin với mình toàn nói chuyện một cách tự phụ và nhảm nhí khiến mình chỉ hận không dùng hết lời lẽ cay nghiệt để khiến hắn bớt vô nghĩa đi. Nhưng cuối cùng thì mình nhận ra rằng, cho dù mình có làm như thế nào thì hắn vẫn làm mình chướng mắt.
Vậy thì tại sao chúng ta không nhắm mắt làm lơ với những thứ tạp nham như thế? Việc phớt lờ và không tranh cãi có khi sẽ khiến bản thân mỗi người trong chúng ta phần nào đó trở nên rộng lượng, không quá bình thường như kẻ khác. Ban đầu sẽ có chút bứt rứt, nhưng rồi sẽ quen, sẽ thấy rằng mình thật ung dung tự tại, và có chút gì đó hơn người :))
Mà thôi, nói dông dài như thế cũng để nhắc nhở bản thân mình không phiền chuyện ruồi bu nữa thôi mà :))
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...