“Người đi ngang qua đừng bỏ lỡ, hai phút, chỉ cần ngươi cho chúng ta hai phút, chúng ta sẽ cho ngươi cơ hội để tuyển chọn một nhân sinh hoàn toàn mới! Người anh em, thánh quang đang quyến cố thân ngươi…”
“Hết thảy để có khả năng, hoan tiếu tỷ muội nhiệt liệt hoan nghênh ngài đến ghé thăm! Mẫu thần đại địa vẫn luôn bảo hộ ngài…”
“Muốn mua thứ gì tiện nghi? Muốn mua thứ gì thực dụng? Thời cơ đến không thể để vuột tay, một khi mất sẽ không đến lại! Tiền trao cháo múc! Trước mua thử, chất lượng đảm bảo, giả một đền mười! Chiêu bài vàng Beyana, đáng được tín nhiệm…”
“Keng keng keng, chiến thần rất tốt nhé, chiến thần cực tốt nhé. Chỉ cần tín ngưỡng chiến thần, có bệnh trị bệnh, không bệnh cường thân. Không quản cảm mạo hay ho lao, chỉ cần tín ngưỡng chiến thần, đảm bảo tiêu bệnh ngay lập tức. Mười năm trước, lão họ Vương kia chín ba tuổi, bệnh nặng quấn thân. Sau, hắn gia nhập giáo hội chiến thần của chúng ta, khởi tử hồi sinh, tin thần cường kiện, hai ngày trước vừa đánh sấp xuống mười mấy thằng oắt con…”
Nếu ngươi nghĩ đây là mấy lời mời chào của đám con buôn nào đó, vậy thì hoàn toàn nhầm. Đây là quảng trường lớn trước cửa phủ thành chủ của thành Lens, đây cũng là nơi lưu lượng người lớn nhất, là nơi phồn hoa nhất. Còn những kẻ khua chiêng gõ trống lớn tiếng chào hàng kia, cũng đều là các mục sư chân thần mà bình thường người ta vẫn tôn kính.
“Ê hey, đại ca, ngài có hứng thú với giáo hội của nữ thần tài phú không? Nếu ngài gia nhập bây giờ còn được khuyến mãi kèm hai bình dầu gội đầu.”
“Phụt, dầu gội đầu? Hoan tiếu tỷ muội bên kia còn tặng dầu ăn nhé, các ngươi thật thiếu thành ý.”
“…Ngài chờ chút, ta đi hỏi đại chủ giáo một tẹo, chúng ta hẳn nên còn dầu ăn trữ bị… Uhm, không tốt lắm, dầu ăn dùng hết rồi, giấy vệ sinh với dầu gội đầu cũng được mà. Đúng rồi, ta còn có phiếu ăn tiệc thánh quyến miễn phí trong hai tháng.”
“Thành giao, chẳng qua có thể chờ một đoạn thời gian không? Ta vừa mới gia nhập giáo hội chiến thần, bọn họ bảo qua ba tháng mới được rời khỏi.”
“Được, trước cuối năm gia nhập, năm sau rời đi cũng được, chúng ta cần hoàn thành nhiệm vụ thường niên ấy mà.”
“Hừ, cắt, ít quà như thế mà còn muốn ta giúp hoàn thành nhiệm vụ thường niên, ta đi chỗ khác còn hơn.”
Hiềm vì quà thiếu, thằng này phủi mông bỏ đi. Tuy nhiên, nhìn đống quà trên tay hắn, ai biết được thằng này đến cùng đã vào ra bao nhiêu giáo hội!?!
Ngày trước, những lão thân sĩ đức cao vọng trọng này hẳn nên tại giáo đường truyền bá tín ngưỡng và giáo nghĩa của chân thần đến các tín đồ, chứ không phải kéo người trên quảng trường, phát tặng phẩm khắp nơi, chào mời hàng miễn phí như những con buôn mà chính họ vẫn coi thường.
Nguyên nhân? Rất đơn giản, một đối thủ rất mạnh mẽ đã đến thành phố này, nàng cực kỳ nhanh chóng giành được uy vọng tuyệt đối, rất nhiều tín đồ của giáo hội khác lục tục cải tín. Nhiệm vụ thường niên vốn tưởng như sắp hoàn thành, bỗng chốc trở thành nhiệm vụ bất khả thi.
Tinh linh thẩm phán giả – Klose!
Nhắc tới danh tự này, tất cả các vị chủ tế đức cao vọng trọng trong thành đều sẽ tức nghiến răng nghiến lợi. Nàng hoàn toàn không tuân theo các quy tắc ngầm mà mọi người đã ước định, không sử dụng sổ tay tuyên truyền, cũng không chuẩn bị tặng phẩm, tất cả những thứ nàng cần làm chỉ là đứng đó và mỉm cười, ngay lập tức sẽ có vô số tên nam nhân trẻ tuổi chủ động thăm hỏi. Thậm chí vì để mĩ nhân cười một tiếng, họ tình nguyện cải tín.
Vì vậy, chỉ sau có nửa tháng, số người tín ngưỡng thần luật pháp trong thành đột ngột bạo tăng.
Thần là có thật ở thế giới này, mà đối với thần, tài nguyên quý giá nhất chính là tín đồ, thứ nền tảng nhất của mỗi giáo hội cũng là tín đồ, nhiệm vụ thường niên của các chủ giáo vẫn là tín đồ.
Tổng số nhân khẩu trong thành không có quá nhiều thay đổi, thế nên khi lượng tín đồ của thần luật pháp tăng nhanh, lẽ tất yếu phải khiến số tín đồ của các giáo hội khác suy giảm.
Những nữ mục sư trẻ tuổi đáng thương mặc một lớp áo đơn bạc bạc, vừa sám hối vừa phát truyền đơn và đưa quà tặng. Đáng tiếc, chỉ cần Klose khe khẽ cười, tình thế lập tức xoay chuyển.
Việc đã đến nước này, đến các lão tế ti về hưu cũng đã đến đầu phố, bắt đầu kiếp sống nhân viên bán hàng.
Đương nhiên, chỉ dựa vào sắc đẹp là không đủ, thứ then chốt là giáo nghĩa của thần luật pháp rất hấp dẫn. Thứ nhất, vị thần này không xây giáo đường, lại không cần phải cầu khẩn thần danh, cũng tức là không cần có giáo hội địa phương, tương đương với việc không cần phụng hiến hay quyên hiến.
Luân hồi không ngừng, chân thần tồn tại, kẻ không tín ngưỡng khi chết đi phải nhập Minh hà. Sự thật này đã trở thành khẩu hiệu tuyên truyền tín ngưỡng của các chân thần phe trật tự. Nhân loại là một chủng tộc thiên hướng trật tự, vì vậy họ phải tuyển chọn một vị thần để tín ngưỡng. Tuy nhiên người trong giáo hội cũng cần ăn cơm, cho nên gia nhập giáo hội cần hiến một phần mười tài sản đã trở thành quy tắc ngầm giữa các giáo hội với nhau.
Nhưng mà giờ có người lại ra bài không theo quy tắc, hắn trực tiếp nói mình không cần giáo đường, không chủ động thu nhận quyên hiến. Ảnh hưởng từ việc này dần dần như quả cầu tuyết, càng lăn càng lớn.
Những kẻ cải tín đầu tiên là các thương nhân. Nó cũng giống như việc người ta muốn xây công xưởng, xây ở thành phố A một năm phải chịu thuế 10%, xây ở thành phố B chả mất đồng thuế nào, bất cứ kẻ làm ăn nào, chỉ cần não không teo, cũng sẽ chọn thành phố B.
Đương nhiên những giáo hội khác cũng sẽ suy tính đến giảm mức phụng hiến, có điều việc này chủ tế ở địa phương không có quyền quyết định, mà lại người ta vốn đã đặt ra mức phụng hiến bằng không, làm sao đua được.
Thứ hai, vị thần luật pháp Vô Miên giả này quả thực là chân thần phe trật tự, ngoài ra, ở chỗ của Klose người ta còn có thể thực hiện việc chuyển chức chức nghiệp cơ sở hệ pháp luật.
Đúng thế, là chức nghiệp cơ sở, cũng giống như mục sư, thánh kị sĩ etc… Dưới sự trợ giúp của tàn trang nguyên sơ pháp điển, trong vòng nửa tháng, tại tòa thành này đã xuất hiện gần trăm tên công chính kị sĩ, mười mấy tên thẩm phán giả. (thẩm phán giả cần điều kiện trí lực khá cao)
Sau khi Vô Miên giả trở thành thần, các chức nghiệp tiến giai như công chính kỵ sĩ, thẩm phán giả đã trở thành chức nghiệp cơ sở. Điều này không có nghĩa là hệ luật pháp yếu đi, ngược lại, điều này cho thấy sức mạnh tổng hợp của cả luật pháp đã đề thăng một mảng lớn.
Trước đây, chỉ có những thánh kỵ sĩ hay chiến sĩ đạt giai bạch ngân trở lên mới có thể chuyển chức thành công chính kỵ sĩ, nó làm cho số lượng công chính kỵ sĩ bị hạn chế rất chặt. Với lại, nhân tài nhà khác bồi dưỡng, sao có thể đáng tin bằng nhân tài mình bồi dưỡng từ đầu!
Từ trước đến nay, số chân thần có thể đề cung chức nghiệp cơ sở không nhiều. Nổi danh nhất là thánh kỵ sĩ và mục sư thánh quang của thánh đường. Việc công chính kỵ sĩ và thẩm phán giả có thể phổ cập cho thấy rằng hệ luật pháp thực sự có tiềm lực cực lớn.
Giờ đây, những thứ liên quan đến thần luật pháp đã trờ thành đề thoại thường thấy nhất trong thành, còn Klose càng là nhân vật nổi tiếng số một.
Đương nhiên, cũng có một vài sự việc không như ý, tỷ như vị nữ thẩm phán xinh đẹp này sau khi truyền giáo xong thường sẽ hỏi một câu kiểu “Ngài có loại kỳ vật nào khiến người ta biến thành nam không?”. Mỗi lần hỏi như vậy và nhận được câu trả lời phủ định, nụ cười miễn cưỡng trên gương mặt nàng luôn làm người ta cảm thấy như con tim vỡ nát. Đồng thời cũng khiến vô số người hoài nghi, phải chăng vị Vô Miên giả kia cực kì ưa thích bé trai, thế cho nên mới bức vị thiếu nữ mỹ lệ nhường này đi khắp nơi tìm kiếm kỳ vật.
Rồi lời đồn “Thần luật pháp thích nhất là các bé trai đáng yêu.” cứ thế truyền ra.
“Bé trai cái chim, ta là dị tính luyến!”
Khi nghe được lời đồn này, ta tức đến nỗi bóp nát chén trà trong tay, rống lên như sấm.
Dù đã xui thành thói quen, nhưng mà nếu bởi thế mà thành thần thủ hộ của đồng tính và bé trai đáng yêu, ta thà chết còn hơn.
Mục đích ban đầu của Klose vốn là tìm vật giải trừ nguyền rủa… hoặc là bảo vật có thể chuyển đổi giới tính. Sau đó, vì trách nhiệm của một chấp pháp giả, nàng đệ đơn xin nhiệm vụ đi truyền giáo. Nghe nói trong buổi chiều ngày nàng đệ đơn lên, Snowhoof lập tức phải xử lí mấy trăm tờ đơn xin đi truyền giáo theo.
Đương nhiên là Snowhoof bác bỏ, nếu nhiều người đột nhiên rời cương vị như vậy thì sẽ ảnh hưởng rất lớn đến hệ thống pháp luật thành Sulfur.
Bề ngoài thì Snowhoof là một kẻ trung hậu thành thật, kỳ thực bên trong hắn đen xì xì. Vì vậy, hắn không từ chối tất cả mà nói rằng chỉ có hai danh ngạch, ai đi thì những người nộp đơn tự thương lượng với nhau.
Được rồi, tối hôm đó cả sảnh thẩm phán đã trở thành chiến trưởng của những tên FA. Đồn rằng số lượng tham gia quần ẩu lên tới hơn ba trăm, số kẻ còn sức để đi làm hôm sau chưa tới mười, thật là thảm khốc.
Hai kẻ cuối cùng chiến thắng, một người là pháp chú sử cấp hoàng kim đỉnh cao, một người còn lại là công chính kỵ sĩ cấp hoàng kim đỉnh cao. Họ cũng tự nhiên trở thành “sứ giả hộ hoa” (người đồng hành) của Klose.
Ta thực sự rất thắc mắc, Klose là một thẩm phán giả cấp truyền kỳ, nàng cần hai tên cấp hoàng kim đi theo bảo vệ à?
Klose vốn là druid đại sư, sau chuyển chức thành thẩm phán giả. Dù tính cách mềm nhuyễn, không đủ cường ngạnh, nhưng thực lực nàng vẫn luôn không phụ lòng số tuổi khoảng bảy trăm của mình.
Nàng là người rất trọng trách nhiệm, cho nên vẫn luôn coi truyền giáo là nhiệm vụ ưu tiên, đem mục đích ban đầu lui về vị trí thứ hai. Quả thực ta rất cảm kích việc nàng trung với chức trách, nhưng nàng có thể đừng đợi truyền giáo xong mới hỏi thăm đối phương xem có bảo vật biến nữ thành nam được hay không? Nàng làm thế khiến người khác lầm tưởng rằng tìm vật phẩm biến hình mới là trọng điểm nha.
“Ngươi cứ ngồi đó mà cười trộm đi, Vô Miên giả đại nhân.”
Heloise vừa nhìn liền biết, mặc dù ta than thở không ngừng, trên thực tế trong lòng đang rất cao hứng.
Rốt cuộc thì cái hệ thống phục vụ thần lực mà ta phải trả giá rất lớn mới kiếm được kia bắt đầu có giá trị, tín ngưỡng luật pháp cũng đang truyền bá nhanh chóng. Ngoài ra, việc không thiết lập giáo đường, đồng thời để mọi người chỉ cần thờ phụng luật pháp liền có thể sử dụng sức mạnh của nó còn khiến pháp viện tối cao thành Sulfur, nơi hiện tại đang kiêm chức giáo hội luật pháp, dần mất đi lực chưởng khống đối với những kẻ sử dụng luật pháp bậc cơ sở. Mà điều này… cũng là thứ mà ta mong đợi.
Đương nhiên, cũng chính vì không xây dựng giáo đường nên thái độ của các giáo hội khác với luật pháp mới không quá kịch liệt. Rốt cuộc, trong quan niệm truyền thống của bọn họ, giáo hội mới là thứ căn bản để bảo trì tín ngưỡng.
“Chỉ cần tín ngưỡng có thể truyền bá rộng rãi là được. Giáo hội linh tinh vốn không trọng yếu. Nhiều người, kẻ thêm mắm, người thêm muối, sau này sẽ khiến giáo nghĩa cơ bản nhất bị sửa đổi.”
【 Ta thề sẽ làm giống thánh quang thần, bỏ đi bản thân, hóa thân thành luật pháp, kể từ đó, ta là luật pháp, luật pháp là ta, kẻ muốn sử dụng sức mạnh của luật pháp, không cần niệm tụng thần danh của ta, chỉ cần thờ phụng, chấp hành quy tắc của luật pháp là có thể】 đó là lời thể của ta lúc đăng thần.
“Lời thề của ta đã nói rõ, luật pháp chính là Vô Miên giả, Vô miên giả cũng đã hóa thân thành luật pháp, tương đương với vứt bỏ bản thân. Một chân thần không có ý thức bản thân sẽ không tứ hạ thần dụ, vậy thì giáo hội cũng đâu còn trọng yếu nữa. Nếu đã vậy, chỉ cần luật pháp được truyền bá, cái hệ thống phục vụ Vô Miên giả này rồi sẽ có ngày đạt đến cấp độ của thánh quang thần, rồi từ đó mục tiêu kế tiếp của ta cũng có thể được triển khai.”
“A ha, ngươi cứ đắc ý đi. Chỉ là, dạng kim bài như Klose vốn không nhiều, tiến trình ở các địa phương khác sẽ không nhanh đến vậy.”
“Đao tốt phải được dùng để chặt cây to, để nàng cùng chúng ta đi đế quốc Oran.”
“Hử? Chẳng lẽ ngươi có thể khiến Vô Miên giả hạ thần dụ? Nàng đang toàn tâm toàn ý đi tìm manh mối giải trừ cái nguyền rủa kia nhé.”
“Đương nhiên… không thể. Chẳng qua, ta có thủ dụ của Vô Miên giả nhắn lại trước khi đăng thần, đảm bảo do Vô Miên giả tự tay viết! Với cả nàng cùng ta đi, mỗi tháng ta rút thưởng một lần còn tốt hơn loại tìm kiếm giống con ruồi đụng trái đụng phải thế này nhiều. Chí ít sẽ không khiến càng nhiều người lầm tưởng Vô Miên giả thích bé trai đáng yêu.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...