Mặc dù chỉ là lần đầu tiên gặp mặt nhau, thế nhưng vẻ đẹp cùng khí chất của đối diện thiếu nữ thật sự làm Lăng dường như đã bị hút hồn. Hơi có phần con lai châu Âu thiếu nữ khuôn mặt đẹp khiến cho Lăng không khỏi ấn tượng khắc sâu. Điều này cảm giác cũng không có nghĩa là tiếng sét ái tình hay thứ gì tương tự đại loại vân vân. Nó càng giống như là bản thân mỗi người chúng ta bỗng nhiên gặp được mỹ diệu tuyệt đẹp người cùng sự vật xong liền luôn muốn khát khao tìm tòi dò hỏi rõ. Đây chính là loài người bản tính. Cũng không có gì lạ kì. Vấn đề kì lạ duy nhất chính là phản ứng ảnh hưởng lần này có chút quá lớn mà thôi.
Có lẽ là do cái kia mê huyễn canh nấm còn tàn lưu lại tác dụng phụ. Nào đó không biết xấu hổ người ném nồi một cách sạch sẽ.
- Alice, Alice Margatroid. Anh có thể gọi thẳng tôi là Alice cũng được. Cho tới chỉ đường,… nói nói thử xem anh đang muốn đi đâu?
Ân! Mặc dù là trả lời với giọng hỏi thăm, thế nhưng vẻ mặt của Alice vẫn là như cũ không có chút tình cảm nào. Tựa như cỡ lớn con rối vậy.
Ừ đúng! Hiện tại Lăng mới đột nhiên phản ứng tới. Trước đó một loạt giống nhau như đúc con rối hình người thiếu nữ anh từng gặp mặt, không phải dáng vẻ đều là giống y như đúc vẻ ngoài vị thiếu nữ trước mặt đây sao. Hoàn toàn có thể coi như là một đám Alice hình người con rối phiên bản nhỏ.
- Tôi có một người bạn sinh sống tại bên trong ma pháp rừng rậm tên là Mystia Lorelei. Cô ấy có một ngôi nhà ở trên cây. Cô có biết đường đi tới chỗ đó không?
Để tránh Alice phát hiện ra vừa mới hiện lên trong đầu mình suy nghĩ thất lễ với đối phương (thật muốn ôm một con búp bê như vậy giống Alice mang về nhà~), Lăng vẻ mặt tỏ ra thành thật đáp lời.
- Mystia Lorelei?...
- Thật xin lỗi! Tôi hơi có nghe thấy nhận biết đối phương, thế nhưng của cô ấy chỗ ở, vậy thì cũng không biết rõ ở đâu. Làm anh phải thất vọng rồi.
- Ầy! Cũng không có gì. Thật ra thì tôi cũng không quá vội đi tìm người. Sau đó có lẽ có thể chậm rãi tìm cách khác vậy. Hoặc là ngày mai đợi lúc Mystia đi đến lớp học ở nhân loại thôn, tôi sẽ tìm đến cô ấy sau. Dù sao thì cũng phải ơn cô vì đã chấp nhận giúp đỡ. Ừm? Cô giờ đang muốn làm con rối mới sao? Thật là giỏi!
Đột nhiên không quá muốn cứ như thế rời đi, Lăng bắt đầu lân la tìm kiếm chủ đề câu chuyện. Thần kì là vừa nhắc đến con rối vấn đề, dáng vẻ nét mặt của Alice giống như liền có hứng thú lên. Quả nhiên đối phương bản thân liền rất yêu thích về con rối sao? Có cửa rồi!
- Không phải vậy! Tôi chỉ là muốn kiểm tra nghiên cứu cải tiến thêm cho chúng mà thôi. Ước mơ của tôi là có thể tạo ra được một con rối có chân chính sinh mệnh.
Đột nhiên liền nói đến vấn đề ước mơ, bản thân lúc này có phải hay không cũng muốn tới cái tương tự tương lai ta muốn trở thành vua hải tặc (vua Harem) giống như Luffy?
- …. Ồ? Chân chính có sinh mệnh con rối? Chúng nó không phải đều là sao?
Nói và vẻ mặt giật nảy mình chỉ về phía sau một đám còn đang bận việc con rối hầu gái.
Cho tới tương lai trở thành vua Harem cái gì a ước mơ không được tốt lắm nói trắng ra. Vì thế câu chuyện vẫn là thuận theo bình thường thảo luận nghiên cứu tiến trình đến đây đi. Lòng có khe rãnh tâm cơ boy Lăng trong lòng đắc ý đắc ý cười.
- Bọn chúng còn không phải.
Nói và rồi lắc lắc đầu. Tiếp sau đó giống như hứng thú rã rời vậy người, Alice liền quay đầu nhìn về phía trên bàn đang mở ra quyển sách.
Lúc này thời điểm, bản thân có phải hay không nên đi tới dùng tay đè xuống hai vai của đối phương, vẻ mặt kiên định tỏ vẻ nói “Đừng nhụt chí, còn có tôi đây nhất định sẽ giúp đỡ em đâu!”. Như vậy được không?
- Vậy cô đã tìm ra phương án ý tưởng gì mới chưa?
Đột nhiên tiến lên tỏ vẻ có thể giúp đỡ cái gì hay vẫn là thôi đi. Rát có thể sẽ bị coi như là kẻ mắc bệnh thần kinh mà bị đánh một trận. Lại nói tiếp tục như vậy không được a. Đối phương nếu một khi lâu không có nói chuyện vậy chẳng phải nào với việc đang âm thầm ra lệnh đuổi khách. Cái này không được tốt! Muốn giả ngu ở lại mà không khiến cho người ta ghét, vậy đến cần phải khơi gợi cuộc nói chuyện tiếp tục mới được.
- …Vẫn còn không có đâu!
Thành thật thiếu nữ Alice như vậy chậm chạp một lúc lâu sau mới trả lời.
Ân! Có!!! Hiện tại lúc này thời điểm, bản thân có phải hay không cần chạy đi tới bên cạnh đối phương lớn tiếng hô lên “Đừng lo! Bởi vì còn có tôi nhất định sẽ giúp em đâu!” Như vậy thâm tình thổ lộ câu nói được không?
- Nếu như không nghĩ ra ý tưởng gì mới, tại sao lại không đi ra ngoài đi đi lại lại tìm kiếm một chút linh cảm mới đâu? Cứ ngồi mãi ở trong nhà đối mặt với nghìn bài một điệu phong cảnh, đó là rất khó nghĩ ra cái mới.
Nhiệt huyết thâm tình hô to lên vân vân. Cảm giác có chút ngu. Ngược lại là có thể tìm kiếm từ góc độ ý tưởng khác thuyết phục đối phương đi theo chính mình ra ngoài. Lâu ngày mới thấy chân tình sao. Hay hoặc là nói, chỉ có nghĩ cách khiến cho đối phương lâu dài ra ngoài đi theo bản thân, nghe theo bản thân lời nói. Ngày sau thuận theo quán tính Alice mới sẽ nghe theo lời chính mình, trở thành chính mình ẩn hình thuộc hạ không phải sao! Anh phục anh quá! Há há há….! Nào đó âm hiểm người vui vẻ tươi cười nghĩ.
- …… Lăng tiên sinh ngài nói cũng đúng đâu. Có lẽ đã đến lúc tôi nên đi ra ngoài tìm kiếm một chút linh cảm. Ngài hiện tại có gợi ý gì cho tôi không?
Chậm rãi, Alice cuối cùng gật gật đầu giống như thâm chấp nhận Lăng lời bàn cao kiến. Thậm chí còn bởi vì vậy có chút tin phục dò hỏi thêm. Ngôn ngữ xưng hô cũng trở nên cung kính không ít. Đã từ anh với tôi, giờ biến chuyển thành Lăng tiên sinh, tôi cùng Ngài xưng hô đâu. Cảm giác quan hệ của hai người thoáng cái đã tiến gần quen thuộc hơn một bước. Từ ban đầu người xa lạ trở thành giờ nhớ rõ họ tên của nhau người xa lạ đâu. Thật đáng mừng a thật đáng mừng!
- Hừm? Như vậy cô cảm thấy Vô duyên chủng như thế nào? Ở nơi đó mỗi ngày đều sẽ có đồ vật từ thế giới khác rơi xuống. Nói không chừng có thể từ đó hấp thu ý tưởng công nghệ gì mới đâu. Mọi con đường đều có thể dẫn tới thành công không phải sao?
Dù sao Lăng hiện tại muốn mang theo Alice rời đi, vậy thì không thể tiếp tục dựa theo trước đó mục tiêu đi tìm nhà ở trên cây của Mystia. Cái này không phù hợp Alice bản thân mục đích ra cửa, hai người rất có thể vì thế mà phân chia hai ngả, ngày sau không biết gặp lại còn muốn khi nào. Lăng bởi vậy nhanh trí nghĩ đến một cái khác mục tiêu điểm đến của mình trong kế hoạch Vô duyên chủng. Hơn nữa nơi này ứng với mục đích ban đầu của Alice còn rất phù hợp đâu. Quả nhiên hai ta là duyên trời tác hợp sao, Alice!
Đáng tiếc trước mắt thiếu nữ đẹp hoàn toàn không có cho rằng đi tới Vô duyên chủng là ý tưởng hay. Lời nói rất thẳng thắn cự tuyệt.
- Vô duyên chủng sao? Nơi đó lại nói tiếp mỗi ngày đều có đồ vật từ thế giới khác rơi xuống thật. Thế nhưng đáng tiếc là tôi không biết dùng, hơn nữa toàn bộ hầu hết là đã hỏng hết rồi. Đối với tôi tìm kiếm ý tưởng linh cảm mới là vô dụng.
Nói xong còn có vẻ như đối với Lăng chợt đưa ra như vậy một cái vô dụng kiến nghị cảm thấy cực kì thất vọng. Cô nàng tức thì lại quay mặt đi nhìn vào quyển sách trên bàn. Cũng không biết là đang nghĩ tới đi nơi nào khác, hay là đã từ bỏ kiến nghị đi ra bên ngoài tìm kiếm ý tưởng mới linh cảm của Lăng. Quả nhiên là đồ phá hoại ban đầu thiện cảm mức độ. Thật là khiến cho người ta đau lòng phản ứng nha, Alice! Em quá mức vô tình~
- Ân! Bình thường Vô duyên chủng thật đúng chỉ là một cái không có tác dụng gì bãi rác. Thế nhưng hiện tại nó đã không giống nhau.
Dường như muốn vãn lại suy sụp tình thế, Lăng giọng nói có vẻ cực kì tự tin.
- Nga! Bây giờ đã có cái gì không giống nhau?
“Chẳng lẽ bản thân lâu như vậy không đi ra bên ngoài, Huyễn tưởng hương bên trong đã có cái gì mới biến đổi không thành?” Alice không khỏi trong lòng nảy sinh ra như vậy nghi ngờ suy nghĩ.
Đợi chính là bản thân cô câu hỏi này!
Trong lòng hô to thắng lợi chính nghĩa tuyên ngôn, Lăng giống như cực độ kiêu ngạo tự tin giống nhau, lông mày chọn chọn dáng vẻ đối với Alice lớn tiếng nói.
- Bởi vì hiện tại Huyễn tưởng hương bên trong còn có tôi đâu. Thế nên tất cả mọi thứ đều sẽ khác!
Alice: “………..”
- Tính! Tôi vẫn là ở nhà tiếp tục nghiên cứu sách ma pháp đi~ Shanghai, tiễn khách!
Nói và rồi trực tiếp quay đầu tiếp tục nhìn xem ma pháp sách trên bàn, trong khi trước đó từng dẫn Nguyễn Trọng Lăng đi vào nhà búp bê con rối Shanghai trực tiếp bay đến trước mặt Lăng, giống như ý bảo anh chàng quay người đi, nó sẽ dẫn anh ra khỏi cửa.
Lăng: “………..”
- Ai! Đợi chút! Xin hãy nghe tôi nói rõ ràng đã!
Thật là vô tình đâu, Alice! Tình cảm của chúng ta chẳng lẽ chính là như vậy giá rẻ thôi sao, “khóc”. Có điều anh ấy sẽ không dễ dàng như thế bỏ cuộc. Ngày khác còn dài, rồi con đường sinh mệnh của chúng ta cũng sẽ trùng lặp nhau. Trong lòng bi thiết như vậy kêu rên. Có điều để tránh kiếm củi ba năm thiêu một giờ, Lăng vẫn là thật nhanh chóng giới thiệu với Alice về năng lực sửa cũ thành mới của bản thân. Rất hiển nhiên! Thông minh như Alice thoáng cái sẽ hiểu được điều đó đối với Vô duyên chủng sẽ dẫn tới thay đổi lớn đến nhường nào. Cô nàng cũng chính bởi vì vậy thật sự bị anh ấy thuyết phục. Quyết định dẫn Lăng cùng đi tới Vô duyên chủng xem qua một chuyến. Thậm chí ngày sau còn sẽ thường xuyên tới cửa hàng duy tu sửa chưa còn chưa mở ra của Lăng, tiếp tục công cuộc tìm kiếm phát ra linh cảm mới cho mình.
Dẫn theo hai con búp bê Shanghai cùng Hourai ra khỏi nhà. Màn sương mù màu đỏ phía bên ngoài bầu trời đã càng thêm dày đặc. Thật là đáng chết thời tiết một ngày hey!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...