Phải! Đúng vậy, hiện tại xuất hiện ở trước mắt Lăng đúng là đã từng ở tại tương lai sẽ xuất hiện chiến đấu bên cạnh dị thần Perseus. Anh ta tên là cái gì nhỉ? Nếu như Lăng nhớ không lầm, nữ dị thần Athena đã từng kêu gọi đối phương là Verethragna? Một vị chiến thần của Hoả giáo Ba Tư cổ đại, thủ hạ của Perseus trong thần thoại cổ xưa đại loại thế?
Ồ không? Khoan đã! Chuyện quan trọng nhất cần nói hiện tại ở đây là....
- Anh biết rõ tôi???
- Không, không đúng! Nói chính xác hơn chính là, anh đã từng gặp mặt qua tôi??? Ở tương lai???
Mặc dù ngôn ngữ có phần không được rõ ràng, thế nhưng rất hiển nhiên, đối diện Verethragna lập tức liền hiểu được những gì mà Lăng đang muốn nói.
- Đúng thế! Cậu đoán không sai, chàng trai~
- Chúng ta đã từng gặp mặt ở tại tương lai. Đồng thời tại trong quá khứ, nơi con heo rừng đã từng hiện thân, từ xa xa, ta đã chứng kiến toàn bộ quá trình những việc mà cậu đã làm.
- Không thể không nói, mặc dù không cần, thế nhưng sự thật là cậu đã giúp ta thu phục lại nó mà không hề tốn bất kì công sức. Bởi vì điều này, ta đối với cậu cần phải nhờ ơn.
- Đáng tiếc lúc đó ta đây kí ức còn không có hoàn toàn khôi phục lại, bởi thế cho nên mới bỏ lỡ qua cơ hội gặp mặt. Có điều ta nghĩ, giống như hiện tại cũng không tồi. So sánh với lần đầu tiên gặp mặt ở tương lai chém chém giết giết. Hoà bình đối diện gặp lại nhau ở trong quá khứ, không phải cũng là điều rất thú vị sao.
Đối mặt với Nguyễn Trọng Lăng dáng vẻ không thể tin,… không thể nào tưởng tượng nổi nét mặt! Anh ta vậy mà tươi cười gật gật đầu tỏ vẻ khen ngợi, hơn nữa còn trả lời khẳng định những gì mà Lăng đang suy tư.
- Sao? Làm sao có thể???
Tuy rằng không có nói rõ ra, thế nhưng biểu hiện của Nguyễn Trọng Lăng hiện tại rõ ràng giống như đang nói, đối phương đang lừa bịp người.
- Không cần phải kinh ngạc như vậy đâu, chàng trai.
- Đối với thần linh chúng ta mà nói, thế giới của con người giống như là một đám rắc rối cuộn phim. Tuy rằng không thể hoàn toàn xác định tương lai quá khứ nội dung, thế nhưng bật lên tua đi tua lại, hay xuất hiện ở bất kì thời gian điểm nào đều là một chuyện dễ dàng. Nếu như tương lại cậu có khả năng đạt tới cảnh giới của ta, như vậy cậu liền sẽ hiểu.
- Còn có,… nếu như ta không có nhìn lầm. Đồng bạn của cậu hiện tại giống như đang gặp một chút khó khăn ha!
Nói và cả hai đưa mắt nhìn sang về phía thị trấn. Giống như những gì anh ta vừa nêu, ở nơi đó Erica quả nhiên đang bị con Dê rừng khổng lồ liên tục phóng ra sét đánh làm cho vô cùng chật vật. Khả năng ngay tại khi Nguyễn Trọng Lăng chuẩn bị muốn dùng ra quyền năng nỏ thần của mình, trò cũ trọng thi xử lý con Dê rừng, một cơn gió lốc khổng lồ bỗng dưng xuất hiện kiềm chế lại con thánh thú ở bên trong đó. Chưa kịp đám người hồi lại hồn, một thanh hoàng kim kiếm khổng lồ bỗng nhiên bay vút đi vượt qua không trung, đâm thẳng vào thân hình con Dê thánh thú. Chỉ trong khoảnh khắc, sấm sét lôi đình chợt tan, trời quang mây tạnh giống như thiên tai hoả hoạn chưa từng hiện thế. Cho tới thân thể khổng lồ của con thánh thú Dê rừng, vậy thì tan vỡ ra từng mảnh ánh sáng, toàn bộ bay về phía thân thể của người thanh niên, dị thần Verethragna.
Hời hợt thao tác, mãnh như hổ!
Lăng nhìn mà trong lòng không khỏi run sợ sợ lên. Nhắc tới đây mới nhớ thì, ở trong tương lai, bản thân anh không phải xém cũng bị đối phương một kiếm chém chết hay sao. Nếu như không phải đột nhiên xuất hiện kì tích ném anh trở về trong quá khứ, ngày này nào đó sang năm, nấm mồ của anh chắc rằng cũng đã sớm mọc lên xanh cỏ rồi.
Không nghĩ tới chính là, tiêu diệt đánh bại xong con thánh thú Dê rừng, trên tay cầm thanh hoàng kim kiếm Verethragna ánh mắt bất chợt nhìn về phía Nguyễn Trọng Lăng tràn đầy ý vị thâm trường. Chưa kịp anh chàng làm ra điều gì phản ứng, thân thể của cả hai người đã giống như tia chớp giật sai khai nhau, duy chỉ có còn lại thanh kiếm màu vàng óng hoàng kim kiếm ấy, đã sớm phi nhanh đâm xuyên qua ngực của Lăng, cắm chặt vững chắc giữ lại.
Âm thanh duy nhất cuối cùng mà Nguyễn Trọng Lăng nghe được chính là, lời nói của Verethragna văng vẳng bên tai trên nền tiếng kêu kinh ngạc của Erica chỗ xa xa.
- Ở trên hòn đảo này tương lai sắp tới thế nhưng vô cùng nguy hiểm. Vì để cho an toàn, tốt nhất cậu vẫn là nằm xuống nghỉ ngơi một đoạn thời gian đi. Không cần phải cám ơn ta, chàng trai. Tất cả coi như là trả ơn cho việc cậu đã giúp đỡ ta thu phục lại con heo rừng trước kia nhé. Chờ mong chúng ta lần sau gặp mặt lại, chiến lực của cậu khi đó sẽ mạnh mẽ hơn bây giờ. Chúc cậu may mắn, chàng trai!
“Đáng chết! Ngươi chắc chắn đây là trả ơn, mà không phải là đang trả thù?” Trong lòng còn có câu mẹ bán phê, đậu xanh muốn giảng, cuối cùng của cuối cùng, hình ảnh mà Nguyễn Trọng Lăng duy nhất nhìn thấy chính là, Erica vẻ mặt lo lắng cuống cuồng lao tới đón đỡ lấy ngã nằm xuống mặt đất chính bản thân anh.
Vừa mới suy nghĩ mông lung trước đó kì tích thoát khỏi kết cục tử vong, thật không nghĩ tới chính là, nhanh như thế đã bị đánh đổ. Ngày này sang năm, sẽ không thật chính là ngày mình mồ yên mả đẹp á. Ai đó oán niệm tràn đầy ngã xuống-ing….
……..
Thời điểm Nguyễn Trọng Lăng bản thân tự mình tỉnh dậy đã là sau đó không biết bao lâu thời gian. Vốn dĩ ban đầu Lăng còn muốn ngồi thẳng người lên, thân thể mọi chỗ lại tức thời gửi tới cảm giác nặng nề giống như đang đeo đá vậy, khó lòng cử động. Không còn có cách nào khác, bất đắc dĩ, anh chàng không khỏi nằm im hai mắt đảo quanh. Hiện ra ở trong tầm mắt của anh, nơi này rõ ràng là một gian phòng ngủ. Bản thân Lăng hiện tại hiển nhiên đang nằm thẳng cẳng chết dí ở trên giường. Hơn hết quan trọng chính là, ngồi ở một bên mép giường đã lim dim ngủ gục không biết tự khi nào Erica. Như cũ là mái tóc vàng óng suôn dài cùng chiếc váy đỏ lễ phục.
Quen thuộc cảm giác cùng người không khỏi khiến cho anh an tâm lại. Hiện giờ mới nhớ tới thì, ngoại trừ không thể cử động ra, bản thân Lăng thật giống như cũng đã không còn có vấn đề gì khác. Thật giống như những gì trước đó tên kia dị thần Verethragna đã từng nói, ngoại trừ để cho bản thân anh không giống bình thường “nằm xuống nghỉ ngơi” một đoạn thời gian, ngoài ra cũng đã không còn có vấn đề gì khác. Một khi chuyện đã diễn ra như vậy, cũng chỉ có thể tự nhận mình xui xẻo, trêu chọc không phải người.
“Đáng ghét nhất chính là tự tiện làm việc quyết định tên kia”. Ai đó ở trong lòng không khỏi khó chịu như vậy thầm than.
Đương nhiên! So sánh với việc bị đối phương thẳng thừng chém giết. Kết quả giống như hiện tại âu cũng đã là kết cục không tồi. Duy nhất một điều khiến cho bây giờ bản thân Lăng lo lắng suy nghĩ chính là… trên hòn đảo này tương lai vô cùng nguy hiểm cảnh báo mà dị thần Verethragna trước đó đã từng nói ra. Nếu như có thể mà nói, Lăng hiện tại chỉ muốn thật nhanh rời xa khỏi nơi đây á. Thật đáng tiếc! Nào đó cô nàng thái độ nhất định sẽ không giúp đỡ anh thực hiện được điều này là được.
Liếc mắt nhìn đang ngồi ngủ gục bên mép giường Erica, có lẽ bản thân có thể nếm thử cùng đối phương nói nói chuyện.
- Erica, Erica, tỉnh,… Tỉnh! Tỉnh lại đi! Trời đã sáng rồi!
……..
Kết thúc chương 254.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...