Thời gian vào khoảng trước đó một tuần, ông nội của Godou từng nhận được một bức thư nhờ gửi của một vị trưởng làng nào đó ở Nhật. Nguyên do là cách đây khoảng 40 năm về trước, tại một lần ông cùng đám bạn đồng học thời đó từng đi du lịch dã ngoại tại một nơi ở gần một ngôi làng, đám người vô tình gặp phải một ít quái dị lời đồn khiến người hoang mang truyền ra. Một lời nguyền tai nạn từ vị thần bảo hộ tại đền thờ trong làng và đã có hơn hai mươi người chết bởi vì nó. Trong khi đám người bạn học hoang mang vì lời đồn truyền lưu, kết quả là không biết Lucretia-san sau đó đã làm bằng cách nào, thế nhưng trải qua một đêm sau khi cô ấy rời đi, ngay tại buổi sáng ngày hôm sau khi cô trở lại, tuy rằng nhìn qua thân thể mệt mỏi hết sức, thế nhưng cô ấy khi đó liền nói ra “lời tiên tri” rằng từ ngày hôm đó trở đi sẽ không có ai lại sẽ chết bởi lời nguyền.
Lời tiên tri cuối cùng biến thành hiện thực, đồng thời mọi chuyện vốn tưởng yên lặng cho đến gần đây, khi trưởng làng cùng đám người dân muốn chuẩn bị tu sửa rời đi ngôi đền cũ, bọn họ còn không quên muốn gửi trả lại cho Lucretia-san thứ đồ vật mà nghi là trước đó cô đã đánh rơi. Vì không tìm được địa chỉ chính thức của cô hiện tại, món đồ vì vậy trằn chọc tới tay ông nội của Godou. Kết quả là bởi vì một vài lý do cá nhân, Godou cuối cùng quyết định đi thay ông nội của mình một chuyến tới Italya chuyển giao đồ vật- cũng chính là tấm phiến đá cổ trước đó Lăng từng xem qua, cho Lucretia-san. Đồng thời cũng bởi vì những lý do trên, ma xui quỷ khiến thế nào mà hai ba ngày hôm nay anh chàng mới sẽ dính phải một đống lớn rắc rối về thần linh, phù thuỷ hay phép thuật linh tinh này.
Mọi chuyện cũng thật đủ tai hại! Cũng còn tốt hiện giờ anh đã có thể chuyển giao đồ vật cho Lucretia-san xong xuôi. Và mọi việc kì quái anh gặp ở trên hòn đảo này có lẽ cũng có thể kết thúc! Chắc hẳn vậy!
………
Bởi vì không nghe hiểu tiếng Nhật, vì thế cho nên đối với việc ba người còn lại hiện tại đang dùng ngôn ngữ tiếng Nhật giao lưu, Lăng bản thân cũng không có cách nào nghe hiểu. Lại nói mục đích chuyến đi tới đây lần này của anh chàng vốn dĩ cũng không phải là để giao lưu nói chuyện phiếm. Chỉ cần đợi cho người thanh niên mang tên Godou cạnh bên này trả lại phiến đá cổ cho người phụ nữ trước mặt xong xuôi, khi đó liền có thể đến lượt anh quanh minh chính đại đi mượn lấy.
Cho tới cùng đi tới nơi này Erica mà nói… tuy rằng không biết rõ mục đích của cô, thế nhưng Lăng bản thân trong lòng tin tưởng mình vẫn có thể ứng phó được. Dù sao thì ngay cả chuyện kia xảy ra xong anh ấy đều có thể gắng gượng vượt qua, hiện tại cỏn con một việc mượn đồ tất nhiên sẽ không có khó khăn gì cả. Lại nói cũng không phải yêu cầu mượn đồ vật từ chỗ Erica.
Nhớ tới chuyện diễn ra buổi sáng hôm nay. Vốn dĩ hai người trải qua vận động kịch liệt xong xuôi, ban đầu Nguyễn Trọng Lăng còn lo lắng không biết nên giải quyết chuyện vừa diễn ra như thế nào. Khả năng là đông tây phong tục văn hoá khác nhau đi, ít nhất thì khi đó Erica tuy rằng khuôn mặt lạnh lùng nhìn anh bằng ánh mắt muốn giết người hình viên đạn, thế nhưng ít nhất thì cũng không có xuất hiện cái gì tình cảnh khóc lóc muốn chết muốn sống. Ngược lại đối phương rất thẳng thừng hỏi ngược lại anh có phải là kẻ buổi chiều ngày hôm qua từng đã ra tay cứu mình đánh bại con kia thánh thú lợn rừng.
Đối mặt với Erica lâm thời gặng hỏi, vốn dĩ lòng mang áy náy Lăng đương nhiên là sự thật bẩm báo. Cũng chính vì thế cho nên Erica cuối cùng mới cảnh báo anh rằng không được nói chuyện đã xảy ra này cho bất kì ai khác, còn có tạm thời nể tình anh đã từng ra tay cứu cô, chuyện này tạm thời áp lại phía sau cô sẽ trả thù.
Đương nhiên! Có thể ngắn gọn như vậy vượt qua sinh tử kiểm tra thử thách liền không thể thiếu được vị kia Godou người thanh niên đúng lúc tìm đến hỏi thăm bên ngoài phòng kêu gọi bọn họ xuống ăn sáng. Có lẽ cũng bởi vì thế nguyên nhân cho nên suốt cả buổi sáng hôm nay Erica đều luôn nằm tại trong trạng thái khó chịu. Tình cảnh nguy hiểm như vầy, ai đó đương nhiên từ đầu tới cuối trên đường không dám hé răng.
- Ai… ai… đau! Đau! Dừng tay!
Đột nhiên cảm giác bị người bấu véo thịt ở eo khiến cho Lăng giật nảy mình kêu oai oái. Kết quả vừa phát hiện ra hung thủ chính là Erica đang lườm nguýt nhìn mình khiến anh chàng uỷ khuất không thôi. Thật không hiểu bản thân lại đã gây ra chuyện gì làm phật ý cô nàng. Cuộc sống này thật không có cách nào trôi qua nổi á!
- Anh đã nhìn cô ta đủ chưa? Đáng nhẽ tôi nên sớm lựa chọn móc mắt, bửa đầu anh ra đi phơi ngoài phố mới đúng!
Erica giọng nói lạnh lùng đúng lúc vang lên giống như tuyên án tử hình.
- Ah… ra… Ah… ra….! Đừng có thô bạo như vậy mà cô gái trẻ. Chẳng lẽ nào là cô đang ghen? Hohoho…! Các chàng trai giống như Vương đây bị ta làm cho ngây ngất si mê cũng không phải chuyện gì kì lạ? Bộ dạng này có lẽ quá kích thích cho những người trẻ tuổi. Thật thứ lỗi vì gần đây có một vài chuyện phiền phức đã xảy ra, vì thế cho nên ta hiện tại không thể rời khỏi giường cũng như cử động được... Mà, bên trong Vương chắc hẳn đã căng thẳng chào cờ lắm rồi phải không? Đàn ông luôn luôn như thế.
Chưa kịp Lăng lên tiếng hỏi dò liền nghe được những lời lém lỉnh trêu đùa từ phía Lucretia bằng tiếng Ý. Khục, có lẽ nào là bởi vì nãy giờ anh mải suy nghĩ linh tinh thế nên ánh mắt vẫn luôn nhìn về phía Lucretia, bởi thế cho nên mới sẽ gây ra việc hiểu lầm. Cái này hiểu lầm thật là cmnr, anh biết đến đâu nói rõ lý lẽ đi!
Thôi trước đánh trống lảng nói sang chuyện khác cái đã.
- Cô chính là Lucretia Zola?
- Đúng vậy, thưa Vương.
Đối diện cô gái gật gật đầu tỏ vẻ chấp nhận.
- Cô làm sao biết tôi là một vị Diệt thần sư?
Anh chàng có chút tò mò hỏi thăm. Ai bảo trước đó rất rõ ràng ngay cả Erica bản thân cũng không lắm xác định thân phận chân thật của mình, kết quả vị trước mắt này chỉ thông qua gặp mặt lần đầu liền đã có thể xác định.
- A…! Đối với bình thường cái khác pháp sư mà nói quả thật là có chút phức tạp khó khăn phân biệt. Bọn họ thường chỉ tin vào những gì trên tình báo thu thập nói mà đôi khi không tin vào con mắt cùng tâm linh mình. Bị cố hữu tư duy đánh lừa cho rằng một vị Diệt thần sư là một vị cường đại ma pháp sư cũng không phải là chuyện gì hiếm thấy.
Nói đến đây Lucretia còn cố tình tạm dừng, liếc mắt nhìn Erica một cái như có điều thâm ý.
- Vậy tại sao cô sẽ không bị lừa?
Nguyễn Trọng Lăng chạy nhanh tiếp nối trò chuyện.
- Hihi, rất đơn giản nha! Bởi vì bản thân ta còn sở hữu phép tâm nhãn. Ngay tại thời điểm vừa rồi khi Ngài đến gần ngôi nhà của tôi, tâm nhãn liền nói cho ta biết có một vị vua đang tiến đến gần. Chỉ là trước đó ta cũng chưa từng nghĩ tới, người đến sẽ là Ngài, một vị vua chưa từng được biết tên. Thú thật lúc đầu khi biết được chuyện này, ta còn từng rất là sốc đấy!
Giọng kiều mị lười biếng trả lời.
“Tin cô mới là lạ.” Ai đó trong lòng như vậy thầm nhủ. Đồng thời anh chàng cũng phát hiện đứng ở bên cạnh mình cô nàng tóc vàng giờ phút này ánh mắt không ngừng biến ảo phức tạp chập chờn.
“Tốt hơn hết là nhanh lên làm chuyện chính đi!” Cảm thấy tình cảnh hiện tại không quá ổn, Lăng một tay chỉ về phía tấm đá mà Godou vừa mới lấy ra đang cầm trên tay, đồng thời bắt chuyện.
- Ừm! Cô nói không sai, tôi đúng là một vị Diệt thần sư. Hơn nữa lần này mạo muội đến đây cũng là có mục đích của mình. Này! Chính là tấm phiến đá đó. Cô có thể cho tôi mượn nó được không? Hơn nữa nếu như nó đã từng là của cô, chắc hẳn cô cũng biết được rõ ràng nó công dụng. Tôi muốn nghe kĩ càng tất cả những gì mà cô biết được. Chuyện này đối với tôi có thể rất quan trọng.
- Mà…. Là như vậy phải không? Không nghĩ tới ngay cả Vương Ngài cũng đối với món đồ này có hứng thú. Có điều suy nghĩ lại thì, cũng chỉ có giống như Ngài vậy sở hữu thân thể của thần mới có thể an toàn sử dụng nó đi. Cấm thư của Prometheus!
…….
Kết thúc chương 250.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...