Nhật Kí Thần Linh
- Thiếu niên! Chúng ta làm một cuộc giao dịch chứ nhỉ???
Sơn Tinh vẻ mặt cười khì khì khi đáp lời.
- Ừ!... Gì cơ???
Lăng ngạc nhiên.
- Giao dịch! Một cuộc giao dịch đó có hiểu không???
Đối phương thái độ rất kiên nhẫn đáp lại.
- Nội dung???
Cậu chàng tò mò đặt câu hỏi.
- Cái này sao…???
Sơn Tinh vẻ mặt quỷ dị trong giây lát. Tiếp sau đó…
- Cái này cho cậu!
Nói xong tức thì, đối phương liền đưa trên tay mình Tiên Thư chuyển giao cho cậu chàng. Dáng vẻ vậy mà tự nhiên hào phóng lắm. Giống như thứ mà bản thân mình vừa đưa đi thật chả đáng là gì.
- Cho tôi???
Hỏi thì hỏi như vậy thôi thế nhưng Lăng đôi bàn tay nhanh như chớp đã thu hồi Tiên Thư rồi á.
"Thái độ cũng thật giả!" Sơn Tinh trong lòng âm thầm nghĩ.
- Tất nhiên là đưa cho cậu rồi. Dù sao sau này ta cũng không thể tiếp tục dùng được nó nữa.
Giọng điệu cô đơn bất đắc dĩ than thở.
Đáng tiếc kẻ nào đó rất vô tâm không phế, tất cả mọi sự quan tâm đều chỉ dành riêng cho đồ đạc mới tới trên tay. Đối với nỗi buồn của Sơn Tinh hoàn toàn là làm lơ đi không hề hỏi han chăm sóc. Qua cầu rút ván cũng chỉ đến thế là cùng.
“Cũng thật là một cậu nhóc thực dụng!” Ai đó trong lòng không khỏi thầm than giới trẻ ngày nay đã không còn như xưa biết kính già yêu trẻ nữa. Đạo đức thật là suy đồi quá mức!!!
- Khụ! …
- Khụ khụ…!!!
Sơn Tinh rất khéo léo lên tiếng nhắc nhở. Thế nhưng hiệu quả có vẻ như không được lấy làm người hài lòng.
- E hèm!!! E hèm!!!
Đối phương không thể không ho khan kịch liệt hơn.
- Ừ? Ngài làm sao rồi? Sao không tiếp tục nói tiếp đi?
Lăng trả lời thẳng băng. Vẻ mặt còn tỏ ra rất là khó hiểu.
Sơn Tinh: “……………”
- Chẳng lẽ cậu lại không quan tâm vì sao ta không thể tiếp tục sử dụng được nó hay sao?
Sơn tinh vẻ mặt bất mãn, lên tiếng răn dạy.
- A! Cái này lại là tại vì sao?
Lăng vẻ mặt tội nghiệp đáp. Tiên Thư ở trên tay thế nhưng thuận theo lời nói giấu nhẹm ra đằng sau lưng đi rồi. Thật giống như đang đề phòng Sơn Tinh một lần nữa cướp đoạt lại nó không bằng.
Bất đắc dĩ lắc lắc đầu, tiếp sau đó đối phương liền mặc kệ không tiếp tục quan tâm thái độ của Nguyễn Trọng Lăng nữa. Nói đi thẳng vào chuyện chính.
- Thứ gì ta đã đưa cho cậu liền sẽ không đòi lại trở về nữa.
- Cũng đừng có tỏ ra thái độ ác liệt như thế chứ? Hỗ trợ hỗ trợ một chút ta đi có được hay không? Dù sao bản thân ta cũng không còn sống được bao lâu nữa.
Sơn Tinh giọng phờ phạc nói chuyện!
- Ạch! Cái này lại là tại vì sao?
Lăng học tập rất nhanh. Mới đó liền đã biết đặt câu hỏi phối hợp. Đối với việc này, Sơn Tinh ánh mắt cũng không khỏi tán thưởng lấy một cái. Tiếp theo đó lộ ra vẻ mặt trầm thống kể lể.
- Nguyên nhân cũng bởi vì ta trước đó cũng đã bị đối thủ của ta Thủy Tinh thôn phệ đi hầu hết. Còn sót lại cũng chỉ là một chút ý thức mỏng manh chống cự mà thôi.
- Thời điểm đối phương cướp được Tiên Thư xong liền muốn mạnh mẽ tiến hóa, bản thân ta đồng thời cũng tranh thủ lúc đó chiếm được một ít nguyện lực để hồi phục bản thân, mưu cầu có thể tiếp tục sống lâu hơn. Thế nhưng mọi chuyện cuối cùng cũng chỉ là vô ích. Bởi lẽ…
- Ngay khi cậu đánh bại Thủy Tinh cũng là lúc…cậu tiêu diệt đi sinh cơ cuối cùng của ta vậy.
Ai đó ngửa mặt lên trời thở dài đáp.
- Ạch! Rất xin lỗi a! Tôi thật không cố ý đấy!
Lăng vẻ mặt vô tội, "ngây ngô" biện giải.
- Mà mà…~ Dù sao thì nếu cậu không đánh bại đối phương. Kết cục cuối cùng của ta có lẽ còn tệ hại hơn bây giờ. Một là chết! Hai là tiếp tục sống mà không bằng chết.
- Tính đi tính lại giống như hiện tại cũng không phải là kết cục quá tệ hại gì.
- Ta mất đi tính mạng! Thế nhưng đối thủ của ta Thủy Tinh cũng chưa chắc đã khá hơn. Này có thể coi là may mắn trong bất hạnh được rồi.
- Ha ha ha…~ Cậu cũng không cần bởi vì thế mà áy náy vì ta đâu.
Đối phương ngửa mặt lên trời cười to, dáng vẻ rất phóng khoáng.
- Thế nhưng tôi cũng không có chút gì áy náy cả á!
Lăng miệng lẩm nhẩm.
- Ạch…!!!
Sơn Tinh tiếng cười im bặt mà dừng!
- Được!
- Nói chuyện tào lao chỉ tới đây thôi.
- Chung quy lại giao dịch của ta với cậu nội dung mà nói cũng rất đơn giản á!
- Ta sẽ lợi dụng năng lực cuối cùng của mình để giúp cậu tăng lên sức mạnh… Ừ? Cũng chính là tăng thêm quyền năng cho cậu. Giúp cậu kế thừa Thánh vị của bản thân ta.
- Trái lại việc cậu cần phải làm chính là…
- Giúp đỡ ta phong ấn lại đối thủ cũ Thủy Tinh! Tin rằng việc này cậu hẳn là sẽ rất vui lòng giúp đỡ chứ?
- Dù sao đối phương thất bại nguyên do cũng là bởi vì cậu. Nếu một ngày nào đó Thủy Tinh một lần nữa khôi phục lại mà nói… Bản thân cậu sợ rằng cũng sẽ không có được quả ngon để mà ăn đâu!
Sơn Tinh vẻ mặt dụ hoặc lên tiếng.
- Ngài hiện tại không phải còn đang sống rất tốt đấy sao?
- Vì cái gì phải cần tôi giúp đỡ làm việc này???
Lăng vẻ mặt nghi hoặc lên tiếng hỏi.
- Ta?
- Cậu đang nói ta bản thân lúc này sao???
Sơn Tinh vẻ mặt giật mình hỏi ngược lại. Tiếp sau đó bắt gặp Lăng như thật gật gật đầu liền không khỏi cười phá lên ha hả. Cười cười một hồi rồi mới lên tiếng trả lời.
- Không! Hẳn là cậu đã nhầm lẫn mất rồi.
- Hiện tại hình dạng của ta mà cậu đang thấy cũng chỉ là một tia ý niệm còn tồn tại lại của ta mà thôi.
- Cũng giống như thế giới trước mắt cậu kia đang bên bờ vực bị hủy diệt. Khi thế giới ấy phá hủy xong xuôi thì cũng là lúc ta biến mất trên cõi đời này.
Sơn Tinh lắc lắc đầu than thở giải thích.
- Ừ? Là như vậy đúng không?
Lăng vẻ mặt suy tư đáp. Có điều rất nhanh cậu ta liền đưa ra câu trả lời.
- Được rồi! Tôi đáp ứng giao dịch của ngài.
Sơn Tinh nghe vậy bản năng cũng không khỏi nao nao.
- Làm sao vậy? Nhanh như thế thì đáp ứng điều kiện của ta rồi. Ta còn chưa có nói rõ sau đó cậu phải như thế nào phong ấn Thủy Tinh cơ mà.
- Hành động của cậu lúc này cũng không giống như vừa rồi khi nói chuyện, thứ gì cũng muốn hiểu biết cặn kẽ đó nha?
Đối phương vẻ mặt mang cười, lên tiếng trêu chọc.
- Không cần thiết!
- Những chuyện kia cũng không phải điều quan trọng gì. Hơn nữa…
- Giao dịch mà ngài vừa nói nghe qua cũng không có gì để tôi phải chịu thiệt cả mà? Chẳng lẽ ở bên trong đó còn có bẫy rập gì khác hay sao???
Lăng vẻ mặt hoài nghi nhìn sang.
- Ừm? Tất nhiên là không rồi.
Sơn Tinh vẻ mặt buồn bực đáp lại. Vốn định trêu chọc đối phương ý định thoáng cái liền bay đi mất tiêu luôn. Tên nhóc này hành xử cùng tính cách cũng thật là khiến người ta không thể lấy làm yêu thích nổi.
- Tốt rồi! Nếu cậu đã đồng ý vậy chúng ta nên bắt đầu sớm thôi! Thời gian của ta cũng đã không còn lại nhiều.
Cả người đứng thẳng dậy, Sơn Tinh lên tiếng kết thúc cuộc trò chuyện tại đây. Giọng điệu còn mang chút thúc giục.
- Tốt! Như vậy tôi hiện tại phải làm gì?
Lăng cũng đi theo đứng thẳng lên. Vẻ mặt bình thản lên tiếng.
- Cũng không cần phải làm gì cả!
- Cậu chỉ cần giữ lấy Tiên Thư và thả lỏng tâm thần ra là được. Ta sẽ lợi dụng sức mạnh của mình để xây dựng nên trận pháp phong ấn lại ý thức của Thủy Tinh đồng thời ngăn cản hắn hồi phục.
- Để làm phần thưởng cho sự giúp đỡ của cậu. Một phần sức mạnh của ta cũng sẽ được truyền lại đi dưới dạng quyền năng. Tương tự như những năng lực khác mà hiện tại cậu đang có.
- Tuy nhiên cậu phải nhớ kĩ không được quá mức sử dụng chúng. Bởi vì nếu mạnh mẽ sử dụng vượt quá giới hạn rất có thể sẽ khiến cho trận pháp phong ấn bị hủy hoại. Thủy Tinh cũng có thể sẽ vì thế mà thoát đi ra. Tới lúc đó không có sự trợ giúp của ta, cậu rất có thể sẽ có nguy hiểm tới tính mạng luôn đấy.
- Nói như vậy cậu đã rõ ràng chưa?
Sơn Tinh vẻ mặt nghiêm túc căn dặn.
- Oke! Tôi hiểu mà.
Lăng đầu gật gù đáp lời.
- Tốt! Như vậy hiện tại nắm lấy Tiên Thư và nâng lên trước mặt. Tiếp sau đó nhắm chặt hai mắt lại. Ta sắp bắt đầu làm phép đây.
Theo tiếng nói của Sơn Tinh nêu ra, Lăng đưa tay cầm Tiên Thư của mình hướng về phía trước mặt. Hai mắt cũng đi theo nhắm chặt lại.
Một thứ gì đó sức mạnh không ngừng lan tràn ra từ Tiên Thư ở trên tay. Tâm thần của Lăng dường như thoáng qua liền xuất hiện ở một nơi không gian khác.
Một nơi đen kịt và tốt tăm không một chút ánh sáng nào.
Lăng tinh thần bởi vậy có chút không yên!!!
- Thả lỏng! Thả lỏng!
- Đây là thế giới tưởng tượng của ta và Thủy Tinh lúc ban sơ tồn tại ở trong Tiên thư. Thế giới của thần linh đều khởi nguồn từ không đến có. Cũng chỉ có ở nơi này ta mới có thể làm ra phép thuật phong ấn hoàn thiện được.
Tiếng nói của Sơn Tinh như vang vọng từ bốn phía. Giọng nói lạnh lùng không có chứa một chút cảm tình. Đây cũng chính là thái độ thường thấy của một vị thần linh!
Lăng tâm thần cũng đi theo yên lặng lại chờ đợi biến đổi.
Rất nhanh! Thế giới tối tăm này liền bắt đầu đã có ánh sáng xuất hiện rồi. Một vệt ánh sáng cong cong kéo dài không ngừng. Theo thời gian rời đi giống như có người đang dùng nó vẽ lên một vòng lại một vòng trận pháp ấy.
Tiếng nói của Sơn Tinh cũng tùy theo vang lên giảng giải.
- Đây là tương tự tam tài trận phong ấn!
- Nơi trung tâm sau này sẽ là nơi trấn áp ý thức của Thủy Tinh. Ba góc đỉnh của trận pháp ngày sau cũng chính là ba nơi cung cấp quyền năng của ta cho cậu sử dụng. Chúng tượng trưng cho ba loại linh vật.
- Phân biệt là: Voi chín ngà đại diện cho núi non đất đá với biểu tượng là dịch chuyển núi non cùng sức mạnh vô hạn! Gà chín cựa đại diện cho lôi đình cùng với uy nghiêm của thánh thần. Ngựa chín hồng mao đại diện cho ngọn lửa thiêng sinh mệnh cùng với tốc độ vô địch.
- Mỗi một thời điểm cậu chỉ có thể sử dụng ra một loại quyền năng sức mạnh đại diện bởi một loại linh vật. Hơn nữa nhất định không thể sử dụng chúng quá kéo dài kẻo làm hỏng phong ấn mà chúng đang trấn giữ.
- Nhớ lấy! Nhớ kĩ lấy!...
Tiếng nói nhỏ giọng và yếu ớt dần đi. Nương theo cùng với nó là trận pháp dần dần thành hình!
Đó là một hình tam giác đều với thật nhiều hoa văn và đường nét nhỏ ở bên trong. Thế nhưng nổi bật nhất chính là ở nơi đỉnh đầu mỗi góc của hình tam giác lúc này đều được bao phủ bởi một vòng tròn lớn. Ở bên trong đó đều có chứa lần lượt hình dạng của ba con linh vật mà Sơn Tinh vừa mới nêu ra.
Voi chín ngà! Gà chín cựa! Ngựa chín hồng mao! Hư ảnh của bọn chúng lúc này còn đang phập phù ở bên trên giống như có thực.
Một nguồn sức mạnh to lớn không ngừng từ nơi đó tuôn trào ra ngoài.
Hoảng nhiên! Một sức hút cực lớn đột ngột sinh ra. Một thứ gì đó màu vàng óng giống như sao rơi bất chợt bị lôi kéo hút về nơi trung tâm hình tam giác này.
- Sơn Tinh!!! Ngươi là tên ngụy quân tử khốn kiếp!!!
Đó là giọng điệu của Thủy Tinh! Tiếng quát mắng ấy ầm ầm vang dường như đang nổ lên ngay bên tai của Nguyễn Trọng Lăng vậy.
Chỉ trong chốc lát ấy! Nơi trung tâm hình tam giác liền xuất hiện hình dạng của một con hoàng kim long thật lớn và sống động y như thật. Mới nhìn qua còn cho Lăng cảm giác rất giống như đã từng hình dáng của Thủy Tinh lúc chiến đấu ở thế giới bên ngoài.
Đối phương cũng không có kịp nói thêm gì nhiều. Ngay khi Thủy Tinh trong hình dạng hoàng kim long bị lôi kéo vào ở giữa trung tâm hình tam giác ấy. Xung quanh ba mặt ba loại linh vật sức mạnh đồng loạt tuôn trào ra.
Một nguồn sức lực lôi kéo to lớn từ bản thân chúng nó câu kết lại. Tất cả phối hợp cùng với hoa văn trận pháp ở bên dưới… Giống như thiên la địa võng ép lấy hoàng kim long không thể không nhập cuộc, ép buộc phải chui vào lưới.
Chỉ một chốc lát sau đó, cả ba loại linh vật cùng với hoàng kim long đều đồng loạt hóa thành hoa văn hình ảnh sống động tại vị trí của mình. Ba vòng tròn đặt tại ba góc chính là ba loại linh vật uy nghiêm thủ vệ. Trong khi ở nơi tâm hình tam giác lúc này chính là hoàng kim thần long giờ đang giương nanh múa vuốt.
Tất cả mọi chuyện cũng đi theo đến đó liền quay trở về yên lặng.
Một nguồn sức mạnh giống như bản năng từ ba loại linh vật truyền tới trong lòng của Nguyễn Trọng Lăng. Giống như những gì trước đó dị thần Sơn Tinh từng nói.
Kể từ lúc này trở đi… Sức mạnh của chúng cũng đã là một phần sức mạnh của cậu chàng.
Tản Viên Sơn Thánh vị sức mạnh tới tay!
Thế giới giống như đang kịch chấn! Trong khoảnh khắc cả người Lăng bỗng nhiên đau nhói. Tầm mắt đột ngột trở nên tăm tối lên. Giống như muốn thoát ly sang thế giới khác.
Tâm thần chờ đợi trong giây lát cho tới khi tất cả trở về bình ổn.
Hai mắt cố gắng mở ra…
Cậu… cuối cùng cũng đã trở về thế giới thực tại!!!
Một cuộc hành trình mới cũng là từ đó bắt đầu…
…
Kết thúc chương 129.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...