Nhật Kí Hôn Nhân Của Tôi Và Thần Tượng
Nếu vậy thì chúng ta nói đến chuyện tình cảm đi.
Dù sao cũng không làm ảnh hưởng đến tiền bạc.
...!
Hai câu này cứ quẩn quanh bên tai Bao Tử mãi, muốn quên đi cũng không được.Cô rất muốn đem lời của nam thần quy kết là do ảo giác của mình, nhưng lúc ngẩng lên nhìn thấy ánh mắt sáng rực tràn ngập mong đợi của nam thần đang nhìn mình chằm chằm, cô lại khiếp sợ đến mức không thể động đậy, lấy năng lực ngữ văn của cô ra để suy luận, thì ý của nam thần có phải là muốn cô làm bạn gái của anh hay không?
[Trời đất ơi!]
[Bổn bánh bao choáng váng quá, không sao hít thở được.]
[Cho nên là, việc mình bán chữ kí của thần tượng đã thành công làm cho thần tượng chú ý đến mình sao?]
Mỗ Bao còn đang trong trạng thái mơ màng, năng lực suy nghĩ đã giảm sút đi rất nhiều, trừ việc cúi đầu nhìn chân váy ra thì cô chẳng thể nhớ đến việc đáp lại anh nữa.Bất chợt, cô véo một cái thật mạnh lên đùi mình...!
"(⊙w⊙)"
[Ahhh, đau quá đi, đây đúng là sự thật rồi.]
Hành động tự cho là lén lén lút lút không để ai biết của Bao Tử đã bị Hoắc Sâm nhìn thấy hết.
Bánh bao ngốc!
Mặc dù chưa từng theo đuổi con gái, nhưng ở phương diện này Hoắc Sâm vẫn rất tự tin – Có sắc đẹp là có thể đi khắp thiên hạ mà! Huống hồ cái bánh bao ngốc kia bị hắn trêu chọc đủ kiểu mà lúc tức giận mở miệng vẫn gọi hắn là thần tượng, nhìn cái dáng điệu là biết cô cực kì yêu hắn rồi, như vậy càng dễ dàng cho hắn theo đuổi cô hơn.
[Tôi tự tin như vậy đấy!]
Con gái dễ xấu hổ, phải để cho cô có thời gian tiếp nhận.
Nhưng quá trình chờ đợi lời hồi đáp cũng cực kì gian nan TAT.
[Mau gật đầu đồng ý đi, người có tư chất tốt như trẫm có đốt đèn lồng cũng không tìm được đâu.]
...!
Bao Tử hoàn hồn, bình tĩnh lại bằng cách vỗ vỗ hai má mình, nói thật, vận cứt chó mà tự dưng tới thì dù có muốn ngăn cũng không được, cô sợ may mắn này sau sẽ trở thành phản ứng di truyền mất, nhưng dù sao nó cũng xảy ra trước mặt mình rồi, phải trân trọng mà giữ lấy thôi.
[Trời cao đã cho cơ hội thì phải biết quý trọng.]
[Khoan đã, hình như kế hoạch theo đuổi nam thần của mình vẫn chưa được sử dụng?] [Không đùa chứ, nam thần lại tự động lăn vào trong chén sao?]
Nghĩ kĩ lại thì có lẽ là Hoắc Sâm đang muốn trêu chọc mình, haizz, đã bị trêu nhiều lần rồi, phải thông minh hơn một chút thôi.
Người ta thì một lần bị rắn cắn, còn cô...lại thích bị Hoắc Husky cắn →_→.
Xung quanh không có ai, mà có người thì họ cũng chỉ nghe thấy tiếng hít thở của hai người thôi, Bao Tử kiêu ngạo bĩu môi nói: "Xì, đừng cho rằng em không biết, anh lại muốn trêu em chứ gì?"
"..."
Có nên nói là hắn đã tự lấy đá đập vào chân mình không đây QAQ?
Nhưng rất nhanh Hoắc Sâm đã nhận ra, cái bánh bao kia từ đầu đến cuối vẫn rất ngốc, ngoài mặt tuy là dáng vẻ ngoan ngoãn đáng yêu động lòng người, nhưng hai con mắt to tròn ngập nước khẽ đảo một cái nhanh như chớp đã tố cáo cô, lần này Hoắc Sâm hắn đã bị người ta đùa bỡn ngược lại rồi →_→.
[Tiểu nữ báo thù mười năm chưa muộn.].
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...