Nhật Kí Hôn Nhân Của Tôi Và Thần Tượng


Cuộc nói chuyện mà Hoắc Sâm hoàn toàn trở thành người thừa này khiến cho hắn cảm nhận được một điều, đó là có một nỗi bi thương gọi là hối hận không kịp.

...!
Tiệc mừng phim đóng máy được tổ chức rất hoành tráng, mọi người trong lúc ăn uống vẫn không thể quên được tổn thương – Thật vất vả mới được hợp tác cùng một đạo diễn giỏi, với một kịch bản quá hay và những diễn viên nổi tiếng, thế mà sao, cả ngày bị hai vợ chồng nhà kia ngược đến sống dở chết dở.

[Vợ chồng diễn chung thật quá đáng sợ.]
[Chúng tôi chừa rồi.]
[Không muốn hợp tác lần hai nữa đâu.]
Hai vợ chồng ngốc thì tỏ ra rất vô tội, rõ ràng bọn họ chẳng làm cái gì mà, không phải chỉ là những hành động bình dị thường ngày thôi sao?

"Này, đoàn phim nhà mình không có hoạt động tuyên truyền gì à?"
"Đã tuyên truyền rồi mà."
"Lúc nào cơ? Sao tôi lại không biết?"
"Cái vụ "Tôi không bao giờ...muốn hợp tác với hai người họ nữa" trên blog hôm nọ ý."
"..."
Hai vợ chồng ngốc đang ngồi ăn cua chẹp chẹp: →_→
[Hình như có người vừa nhắc đến hai vợ chồng mình thì phải.]
...!
Trên đời không có bữa tiệc nào mà không tàn.


Tiệc mừng phim đóng máy cuối cùng cũng kết thúc rồi.

---
Kết thúc công việc, Hoắc Sâm chuẩn bị mài dao xoèn xoẹt tạo bánh bao nhỏ đây.

Thậm chí hắn còn không biết xấu hổ mà xin nghỉ phép nữa chứ.

Cố Tử Diễm từ chối thẳng thừng, hắn cảm thấy việc xin nghỉ tận một tháng sau khi mới quay xong một bộ phim là rất quá đáng QAQ.

Nhưng Hoắc Sâm người ta đã chuẩn bị tung đòn sát thủ rồi...!
"Cố Tử Diễm, cậu có còn coi tôi là anh em nữa không?"
"Tôi là con một, cảm ơn.".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận