Nhật Kí Hôn Nhân Của Tôi Và Thần Tượng


Chung quy mà nói thì đoàn làm phim "Giấc mộng giang sơn" là một đoàn làm phim rất đoàn kết và thân thiện, nhưng có thân thiện cỡ nào thì cũng phải có "tôn ti trật tự", chẳng qua điều kì lạ chính là người có "quyền cao chức trọng" nhất ở đây lại không phải là đạo diễn Ngô Chí Nhân danh tiếng lẫy lừng QAQ.

[Đạo diễn cũng chẳng có quyền lực gì.]
[Người ta cũng sợ lắm.]
Không sai, càng quay lâu ngày thì mọi người trong đoàn càng biết thêm được về độ đáng sợ của hai vợ chồng ngốc kia – Nếu như bọn họ cố ý thể hiện tình cảm thì còn có thể tự an ủi bản thân được, cứ coi như bọn họ chỉ đang diễn thôi đi.Nhưng đáng tiếc chính là, vợ chồng người ta lại yêu thương nhau theo cách rất tự nhiên chứ không hề khoe mẽ gì cả, trong đó cái đồng chí Husky kia là người luôn lợi dụng lúc diễn để nghịch ngợm, hơn nữa biết sai rồi còn vẫn mặt dày diễn tiếp được.Lúc không có cảnh quay, hai người họ đều chỉ yên lặng ở bên nhau thôi, chìm đắm trong thế giới trong em có anh trong anh có em, không thể tự thoát ra được.

[Cuộc sống ấy à, đẹp nhất chính là những lúc như vậy.]
Nói hai người bọn họ dính nhau như keo như sơn cũng không phải nói quá, chỉ có điều việc này khiến người ta phải điên cuồng gào thét lên – Cũng đâu phải đang ở cái thời kì yêu đương cuồng nhiệt đâu chứ, còn ân ái như thế làm gì.

[Đại trượng phu sao có thể trầm luân vào ái tình như vậy.]
[Nam nhân tốt chí tại bốn phương.]
[Hoắc Sâm, cậu như thế làm sao làm được đại sự.]
...!
Ở cái nơi mà người đạo diễn không có "quyền cao chức trọng" này, người không biết cũng sẽ cho rằng Hoắc ảnh đế chính là kẻ xưng vương xưng bá ở đây.

Thật ra cũng không phải đâu ( ̄▽ ̄).


Hoắc ba tuổi người ta rõ ràng chính là – Bánh bao trong tay, có cả thiên hạ.

Còn tâm tư đâu để xưng bá trong đoàn phim nữa chứ.

Cho nên là, người thật sự có "đức cao vọng trọng" ở đây chỉ có thể là nữ phụ Chu Nhất Phi mà thôi.

Bây giờ La Phàm Dương đã nhận làm đồ đệ của Chu Nhất Phi rồi, không ít người biết vậy thì hối hận vô cùng, có một cơ hội tốt mở ra ngay trước mắt rồi mà bọn họ lại không biết quý trọng.Có câu đánh kẻ chạy đi không ai đánh người chạy lại, Chu Nhất Phi, xin hãy nhận của chúng tôi một lạy, cầu xin cô hãy dạy cho chúng tôi chiêu thức "Các người cứ việc ân ái, ta sẽ chỉ yên lặng làm ngơ" đi.

Mọi người trong tổ đã muốn học thì sư phụ duy nhất ở đây đương nhiên cũng muốn kiếm chác một tí rồi.

Chu Nhất Phi: ( ̄▽ ̄).

[Lăn lộn trong giới giải trí đã nhiều năm rồi.]
[Nhưng đây là lần đầu tiên được hưởng đãi ngộ tốt như thế.]
[Tôi còn thấy hơi sợ đó nha.]
[Nhưng mà, con thật sự phải cảm ơn ông trời vì đã cho con gặp được hai vợ chồng ngốc kia sớm hơn bọn họ, thật sự cảm ơn ông.]
Chỉ có điều là...!
Đi theo Chu Nhất Phi rồi, mấy người nghĩ là sẽ không bị hai vợ chồng kia làm tổn thương nữa sao?
Đúng! Là! Quá! Ngây! Thơ!
Hoắc Sâm và Bao Tử mặc dù nhìn qua có vẻ rất đáng yêu, nhưng lại có lực sát thương vô cùng lớn đó.

---
Việc quay phim đã đi được hơn nửa chặng đường, bây giờ đã sắp vào thu, nam nữ chính cũng bắt đầu nảy sinh tình cảm sau những lần chung đụng.

Cùng Bao Tử quay cảnh tình cảm, Hoắc Sâm cảm thấy không có chút áp lực nào cả = v =.

Cứ bộc lộ một cách tự nhiên thôi.

Vệ Quốc hiện đang lâm vào cảnh thù trong giặc ngoài, thừa tướng người từng cho là sẽ trung thành một lòng vì nước cũng đang chuẩn bị kế hoạch cướp ngôi đoạt vị, Sở Quốc cũng như hổ rình mồi.Hoàng đế Vệ Lâm Khâm thật sự đã quá mệt mỏi, Lâm Lam Nguyệt ở hậu cung cũng coi như an nhàn thoải mái.Vệ Lâm Khâm cũng chỉ độc sủng một mình nàng, nhưng thứ mà mỹ nhân cần không dừng lại ở đó.


Nữ nhân, có người trọng ái tình, có người trọng quyền lợi, hiển nhiên, Lâm Lam Nguyệt là dạng thứ hai, huống hồ cha nàng còn luôn ở bên tiêm nhiễm những suy nghĩ xấu xa cho nàng.

Đợi đến khi Vệ Lâm Khâm nhìn ra được bản chất của hai cha con họ Lâm thì đã quá muộn rồi, lúc này, hắn bỗng thấy nhớ Mộc Khê.

"Vệ ca ca, sau này lớn lên huynh lấy muội được không?" "Không biết xấu hổ."
Hắn bắt đầu hối hận, người trung thành tận tâm với hắn thì hắn lại sợ người đó sẽ tranh quyền đoạt vị, còn người giả nhân giả nghĩa thì hắn lại nghĩ là thành thực trung hậu.Bây giờ nghĩ lại, quả nhiên là hắn không biết nhìn người.

Vệ Lâm Khâm rất nhớ Mộc Khê, nhớ những lần nàng bày mưu tính kế cho hắn, nhớ lúc nàng đi từ phía sau lấy tay che mắt hắn lại, nhớ dáng vẻ lạnh lùng băng sương của nàng khi đến Sở Quốc.

Mũi tên một khi đã bắn ra thì không thể lấy lại được nữa, hết thảy đều đã không thể vãn hồi.

Đêm cuối thu lạnh buốt, hoàng cung Vệ Quốc tịch mịch cô quạnh.Vệ Lâm Khâm đứng trước cửa sổ, ngắm nhìn trăng sáng trên cao, hai tay chắp sau lưng, trong lòng vạn phần hối hận.

...!
Khác với Vệ Lâm Khâm, Sở Mạch bây giờ đang đắm chìm trong hạnh phúc được ôm mỹ nhân, trong chuyện tình cảm, có đôi vừa thấy đã yêu, lại có đôi lâu ngày sinh tình, Sở Mạch và Mộc Khê tất nhiên là thuộc kiểu thứ hai.

Hoàng cung Vệ Quốc thì lạnh lẽo, còn phủ của Lục hoàng tử Sở Quốc lại nóng bỏng như lửa.

Không sai, theo như kịch bản thì tiếp theo Hoắc Sâm và Bao Tử sẽ có một cảnh quay thân mật.

Hoắc Sâm: ( ̄▽ ̄)
Bao Tử: →_→

Những người khác đều lạnh lùng tỏ vẻ - Đạo diễn anh điên rồi sao? Ngoài đời bị bọn họ ngược tàn bạo đã khổ lắm rồi, anh còn thêm cảnh kia vào thì khác gì đang nối giáo cho giặc chứ QAQ.

Đạo diễn Ngô cảm thấy vô cùng oan uổng – Chuyện này phải gặp biên kịch mà nói chứ, mặc dù tôi cũng có một phần trách nhiệm, nhưng mà...!
Biên kịch: Tôi làm vậy cũng để tạo phúc lợi cho người xem thôi = v =.

...!
Đối với Mộc Khê mà nói thì giờ phút này nàng ít nhiều vẫn cảm thấy rất căng thẳng, gả cho Sở Mạch đã ba năm, nàng có thể cảm giác được là trái tim của mình đang từng bước bị trầm luân rồi.Sau khi bày tỏ tình cảm, Sở Mạch hỏi nàng: "Khi nào thì chúng ta sẽ trở thành một đôi phu thê thật sự?"
Trong chuyện này, nam nhân luôn nôn nóng hơn nữ nhân, một chút cũng không thấy căng thẳng.

Trong thùng tắm trải đầy hoa hồng, Mộc Khê gần như muốn vùi cả đầu mình xuống nước luôn, nàng không biết lát nữa phải đối mặt với cái người bên ngoài kia như thế nào nữa.

Hay là, cứ giả vờ ngủ thiếp đi ở đây luôn?
Thị nữ đứng hầu hạ cũng sốt ruột thay, hôm nay không hiểu sao mà phi tử của Lục hoàng tử lại ở trong thùng tắm hơn nửa canh giờ, hại nàng phải đun nóng nước mấy lần – Lục hoàng tử phi, người muốn ở trong đó chà đến rách da sao?
Bên ngoài cửa truyền tới tiếng ho nhẹ, Mộc Khê mặt đỏ bừng, không biết là vì nghĩ đến chuyện sắp phải làm hay là vì bị nước nóng hun nữa, đại khái là cả hai nguyên nhân đều đúng.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận