Nhật Kí Hôn Nhân Của Tôi Và Thần Tượng
Chậc chậc, nhìn bánh bao nhà hắn ra vẻ dỗi hờn, giọng nói lại dịu dàng, đặc biệt là lúc nghe cô gọi một tiếng phu quân kia, kỹ năng diễn xuất của Hoắc Sâm đã hoàn toàn sụp đổ chỉ trong một phút đồng hồ.
Sở Mạch, người luôn luôn lạnh lùng như một vị thần, trong nháy mắt lại trở thành một kẻ lưu manh.
Vốn chỉ là nắm cằm Mộc Khê thôi, thế mà hắn lại lợi dụng vuốt ve mấy cái, sau đó buông tay ra, trong sự ngơ ngác của tất cả mọi người, Hoắc Sâm ôm eo Bao Tử, kéo cô vào trong ngực, môi mỏng ghé sát vào môi cô, nói: "Nghe nàng gọi một tiếng phu quân, vi phu rất vui mừng."
Bao Tử: ಥ_ಥ
[Chồng à, sao anh lại diễn khác với kịch bản rồi.]
[Cục cưng sợ.]
[Đừng ôm nữa mà, ánh mắt của đạo diễn như đang muốn lăng trì chúng mình mấy trăm lần kia kìa.]
Ngô Chí Nhân: TAT
[Hoắc Sâm, mẹ nhà cậu, đùa tôi đấy à!!!]
"Cut! Diễn lại! Hoắc Sâm cậu nghiêm túc vào cho tôi!"
Hoắc Sâm: Oh ~
...!
Lần NG thứ sáu...!
"Sớm nghe nói chi nữ của vệ quốc thừa tướng sắc nước hương trời, lấy được một thê tử như vậy, nàng nói xem ta có may mắn không?"
"Thiếp không dám nhận mình là quốc sắc thiên hương, thiếp là nữ nhi của Vệ Quốc trấn quốc tướng quân, tên Mộc Khê, bị hoán đổi thân phận rồi đưa đến đây."
Mộc Khê không hề muốn giấu diếm thân phận thật của mình, nếu đã có ý hợp tác thì đương nhiên phải tỏ rõ được thành ý, huống hồ, nàng đúng là không còn sự lựa chọn nào khác.
Có lẽ vì thần thái của Bao Tử khi diễn đoạn này quá quyến rũ, cho nên...!
Sở Mạch nghiền ngẫm cười ra tiếng: "Mộc Khê sao? Vậy thì ta đúng là quá may mắn rồi."
Thế nào là may mắn, trong suy nghĩ của Hoắc Sâm, chuyện tiếp theo chính là phải sủng hạnh rồi.
Tiếp tục làm loạn...!
"Cut! Hoắc Sâm! Cậu muốn ở đây diễn suốt đêm à?!" Không còn vẻ trầm mặc vốn có nữa, giờ phút này đạo diễn đã hoàn toàn nổi điên.
[Ban đầu mình không nên vì hai người họ diễn quá tốt mà cho Bao Tử làm nữ chính.]
[Giờ thì hay rồi.]
Và sau lần mắng mỏ cuối cùng của đạo diễn, Hoắc Sâm mới chịu phát huy hết kỹ năng diễn xuất kinh hồn của mình.
Đạo diễn Ngô: QAQ
[Đột nhiên cảm thấy làm đạo diễn mệt mỏi quá ~]
[Khổ chả kém ai luôn ~]
[Chẳng lẽ từ giờ đến khi đóng máy vẫn phải tiếp tục chịu đựng như vậy sao?]
Tất nhiên là như vậy rồi, đạo diễn.
---
Suốt toàn bộ quá trình, La Phàm Dương và những người đứng xem đều chỉ biết nghẹn họng nhìn trân trối, hắn thật sự không ngờ chỉ một cảnh quay đơn giản mà Hoắc ảnh đế lại dính NG đến tận sáu lần, mấu chốt là nguyên nhân còn do chính bản thân anh ta nữa chứ.
[Đám cẩu độc thân nhìn vào mà bị tổn thương hàng vạn lần.]
Chu Nhất Phi yên lặng nhìn La Phàm Dương đang trầm tư, cảm thấy đồng cảm sâu sắc, ảo tưởng tan biến rồi, chậc chậc.
"Này, bình tĩnh đi, sau này rồi anh sẽ đương đầu được với mọi sóng gió thôi." "..."
"Cứ có Bao Tử ở cùng là những chuyện này xảy ra như cơm bữa luôn, anh phải tập làm quen đi." Người có kinh nghiệm Chu Nhất Phi nói xong liền vung ống tay áo lên rồi khoan thai rời đi.
"QAQ"
La Phàm Dương cảm thấy sau này mình cứ nghe theo Chu Nhất Phi thì hơn, đỡ phải lằng nhằng ( ̄▽ ̄).
---
Hoắc Sâm vì làm việc quá tùy hứng nên sau khi quay xong đã bị Bao Tử nghiêm túc phê bình.
Ngô Chí Nhân tỏ vẻ: Good job a~.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...